"Giả Chính Kinh(một nhân vật nổi tiếng của TQ), cũng không phải đến thường xuyên nhưng là những trường hợp xã giao bình thường thì phải tới." Lục Trăn nhàn nhạt nói, "Cậu thật quá lạc hậu."
"Công việc xã giao của tôi bình thường chính là tham gia các hội nghị chống khủng bố, thấy các loại giai tầng chống khủng bố."
Miệng Lục Trăn há hốc, lập tức có một cảm giác muốn khóc.
Lời nói lúc này của Nolan đặc biệt chính nghĩa.
Nhưng đối diện là Lục Trăn, anh nghĩ thầm, chính nghĩa này muốn suy giảm đi?
"Rốt cuộc anh hôm nay tới tìm tôi có việc gì?" Nolan thiếu tá hỏi.
"Không có việc gì cả." Lục Trăn mờ mịt nói.
"Không có việc gì anh đến đây làm gì?"
Lục Trăn là thật không muốn muốn tới tìm Nolan thiếu tá làm gì, chỉ là đầu óc không rõ lắm, lái xe liền chạy đến nhà thiếu tá, nghĩ thuận tiện xin bữa cơm, ngủ một giấc, dù sao ở trong nhà, cũng là ăn cơm đi ngủ, Mục Vân Sinh có thời gian liền gọi video cho Lý Hoan Tình.
An Tiêu Dao thần long thấy đầu không thấy đuôi, anh thà tìm một người cùng chính mình ăn cơm đi ngủ.
Lục Trăn quấn quýt nghĩ, chẳng lẽ vị trí của Nolan thiếu tá cùng Mục Vân Sinh và An Tiêu Dao là như nhau sao? Chỉ có bồi ăn bồi ngủ?
Một đám quạ bay qua đỉnh đầu, Lục Trăn thật sâu cảm thấy, vấn đề này có chút nghiêm trọng.
"Lục Trăn!" Nolan thiếu tá cảnh cáo hô một tiếng, nheo mắt lại, "Chẳng lẽ anh không biết ở đây là chỗ nào sao?"
"Nhà cậu." Lục Trăn chững chạc đàng hoàng trả lời.
Nolan thiếu tá gương mặt đường nét đều là lãnh ngạnh, banh khí, Lục Trăn nghĩ thầm, tiểu mỹ nhân gần đây tính tình không tốt lắm.
"Chẳng lẽ cậu sợ bị người khác biết tôi là Lục Trăn, tôi và cậu có quan hệ không minh bạch?" Lục Trăn nhíu mày cười hỏi, dường như muốn xem Nolan thiếu tá xấu mặt như nào...
Nolan thiếu tá thần sắc lạnh lẽo, mặt mày rũ xuống, tôi và cậu nếu thật có quan hệ không minh bạch, tôi sẽ tự nhận tội, sợ cái gì, chỉ tiếc, anh ở trong lòng Lục Trăn vĩnh viễn là kẻ địch.
Giao tình có đặc thù của kẻ địch.
Bầu không khí lập tức chìm xuống, không có gì ấm áp.
Đột nhiên, chuông cửa vang lên.
Nolan thiếu tá đi mở cửa, vừa nhìn người tới, phản ứng đầu tiên là đóng sầm cửa vào. Nhưng mà, người tới đã kịp tiến vào, một người đàn ông Mỹ rất cao, ngũ quan cùng Nolan thiếu tá có chút giống nhau.
Nhưng mà, không có lạnh lùng như Nolan thiếu tá. Anh ta cao chừng 1m9, rất cường tráng, người thoạt nhìn vô cùng cơ trí, vừa nhìn đã thấy có học thức uyên bác, là người đặc biệt khôn khéo...
"Nolan, thượng tướng bảo anh gửi em một lời nhắn... A, em có khách sao?" Michael nhìn thấy Lục Trăn, hơi kinh ngạc, cũng đứng thần ra nói không lên lời, cảm thấy không được tự nhiên.
Lục Trăn nhìn thấy mặt người đàn ông kia lóe lên một chút kinh ngạc.
Đây là anh trai của Nolan, Michael.
Hô hấp của Nolan hơi chậm lại, tâm tình thả lỏng, anh nhàn nhạt nói, "Đây là bạn cũ của em, đã rất lâu không gặp."
Michael mỉm cười cùng Lục Trăn chào hỏi, "Xin chào, tôi là Michael."
"Tôi là Jack." Lục Trăn cũng báo một cái tên giả.
Michael nói, "Bạn bè của Nolan tôi đều biết, tại sao chưa từng thấy cậu nhỉ?"
Lục Trăn hơi quẫn bách, hôm nay ai cũng nói đến bạn bè của thiếu tá họ đều biết, thế nào chưa từng thấy qua mình? Anh trai, đồng nghiệp của thiếu tá đều biết bạn bè của Nolan, chỉ có thể nói rõ một việc, bạn bè của Nolan có rất ít.
Toàn bộ đều là người của chống khủng bố, bọn họ đều biết nhau cả.
Cũng theo trắc diện nói ra, Nolan người này có nhiều quái gở.
"Chúng tôi gần đây mới liên hệ lại với nhau."