An Tiêu Dao khẽ nói, "Tôi nhớ, anh chưa bao giờ thử loại chuyện này."
"Phân người." Lục Trăn yêu nghiệt cười, phong hoa tuyệt đại, "Bởi vì, tôi nghĩ tin tưởng Nolan."
"Sau đó thì sao?"
Lục Trăn môi giương lên, "Lại nói."
An Tiêu Dao hảo tâm dặn dò Lục Trăn một câu, "Cẩn thận nghịch lửa."
Lục Trăn trong đầu hiện lên một vài chuyện, anh cũng không vội vã đi xử lý, trước đi Las Vegas chơi một vòng, đây là thiên hạ điên cuồng, tiền tài bó lớn, mỹ nữ bó lớn, có người đã từng nói, Las Vegas chỉ có hai loại vật này.
Tiền cùng nữ nhân.
Đây là một tòa thành thị nóng bừng, Lục Trăn nhìn các mỹ nữ nóng bỏng lui tới bên người, trong lòng anh ta rít gào, tiểu sinh rốt cuộc đã bình thường hơn mọi ngày, với Lục Trăn mà nói, hàng ngày không có mỹ nữ để nhìn, đều là không bình thường.
Lục Trăn có một loại cảm giác vui sướng.
Trong sòng bạc, ôm mỹ nữ, tiêu tiền như nước, cái loại cảm giác này, dường như đã về tới nhà.
Lục Trăn chơi đã, lại chạy đến Hawaii phơi nắng hai ngày, lúc này mới chậm rì rì trở về New York, Mục Vân Sinh nhìn An Tiêu Dao mỗi ngày làm việc, không tiêu khiển, tất cả thời gian rảnh của cậu ta đều bị Lục Trăn hưởng thụ.
Mục Vân Sinh nhịn không được nói, "Kỳ thực, cậu hẳn là đem tên của cậu tặng cho Lục Trăn."
Người này thực sự là quá Tiêu Dao.
An Tiêu Dao cười, "Tiêu Dao khoái hoạt chỉ là một lúc, chờ xem, tôi có dự cảm, rất nhanh thì Lục Trăn có trò hay để nhìn, đến lúc đó, dự đoán anh ấy liền Tiêu Dao khoái hoạt không đứng dậy nổi, cứ để Lục Trăn cảm thụ tư vị vui vẻ này trước đi."
"Tôi cảm giác cậu đang muốn bày ra trò gì đó?"
An Tiêu Dao ý vị thâm trường cười, "Tôi có thể tính kế Lục Trăn cái gì? Tôi thế nhưng thích nhất Lục Trăn a."
Tiếu lý tàng đao, Mục Vân Sinh nghĩ, dù sao mình cũng nên thức thời, không bao giờ nên đắc tội An Tiêu Dao, cậu ta muốn ám toán ai, cũng không lên để trên đầu của mình, Lục Trăn kia thuần túy là đáng đời, Mục Vân Sinh một điểm đồng tình tâm cũng không có.
Lục Trăn ở bên này khoái hoạt, đồng thời, bên kia Thiếu tá Nolan dẫn đầu một đội chống khủng bố, cùng bộ quốc phòng xuyên quốc gia tác chiến, đánh vỡ một phần tử khủng bố ở Iran, lại đuổi một quả đạn hạt nhân, lập công lớn nhất, Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất ở biểu hiện lần này hết sức xuất sắc.
Nolan giống như không có thời gian rảnh nhàn, Hạ Thanh có đôi khi đang suy nghĩ, Nolan tận tâm tận lực tiêu diệt phần tử khủng bố như vậy, rốt cuộc là vì sao? Hạ Thanh biết, Nolan rất yêu mẹ của anh ta.
Mẹ của anh ta bởi vì khủng bố tập kích mà chết, Nolan căm hận phần tử khủng bố, nhưng mà, bây giờ, người Nolan yêu nhất, cũng là một phần tử khủng bố, điều này thật sự là chuyện mâu thuẫn.
Thời gian không biết thân phận Lục Trăn, hành động của Nolan chưa từng có tránh tổ chức Vương Bài, có đôi khi cố ý nghênh đón, biết Lục Trăn là người của tổ chức Vương Bài, còn là người rất trọng yếu tất cả hành động của Nolan, đều tránh vương bài.
Hạ Thanh nhịn không được nghĩ,Nolan muốn buông xuôi nhiệt huyết nhiều năm như vậy sao?
Nolan vì đánh vỡ tổ chức Vương Bài, mất không biết bao nhiêu tâm huyết, cũng không biết xếp vào bao nhiêu mật thám, nằm vùng, có một số người, cô cùng Cố Thất Thất thậm chí cũng không biết, là trực tiếp Nolan liên hệ.
Liền vì đánh vỡ vương bài.
Vì thế, không biết Nolan đã trù tính bao lâu.
Hạ Thanh không tin, thiếu tá có thể buông tha.
Lục Trăn là người vô tâm vô phế, thiếu tá Nolan lại là người nhiệt huyết cuộn trào, Nolan đã dùng rất nhiều thời gian mới tra ra được chân tướng, thật không biết thời gian bất hòa của bọn họ sẽ ra sao.