Cạch! Tiếng cửa một lần nữa mở ra trước con mắt kinh ngạc của mọi người và mừng rỡ của bọn nam chủ. Cô cùng nhỏ (và cả Winter) bước vào đại sảnh buổi tiệc. Liếc nhìn xung quanh một hồi cô lại bước tới chỗ mẹ nhẹ nhàng nói.
- Mẹ ơi, con gái bất hiếu. Không thể giúp mẹ khiến mẹ chịu nhiều đau khổ. Nay con nhất định sẽ đòi lại công bằng cho mẹ. - Rồi lại quay ra sân khấu làm bộ mặt ngây ngô, đưa hai tay ra sau lưng lạnh giọng nói.
- Cha à, có phải ông nên dừng mơ mộng lại không? Ông nên biết rằng ông chỉ có 20% cổ phần Trương thị thôi. 45% cổ phần còn lại là của Phụng gia. Nếu ông không nhớ con có thể nhắc lại là 4 năm trước khi Trương thị gặp khó khăn chính Phụng gia đã mua lại 45% cổ phần tập đoàn còn gì. Mà trong đó 30% là của mẹ, 15% là của con rồi. Ngày xưa là mẹ yêu cha nên mới để cho ông nắm hết số cổ phần đó. Nay bà đã rời Trương gia cũng có nghĩa ông không còn là người có cổ phần nhiều nhất trong tập đoàn, mà là mẹ nha! Do đó nếu không có sự cho phép của mẹ và con thì ông chỉ có 20 % cổ phần thôi. Vì vậy đừng mơ mộng nữa! - Cô vẻ mặt ngây ngô vô (Số) tội nói khiến mọi người sửng sốt. Mẹ cô kế bên không nói gì còn người của Phụng gia thì cười thầm trong lòng, khinh bỉ nhà họ Trương.
- Mày.....mày thì biết gì chứ! Chỉ là đứa con bất tài thì lấy gì mà đòi nói trong chuyện này! - Trương Vũ Tài tức giận hét lên.
- Trương Vũ Tài, ông mới là người không nên nói. Hôm nay tôi tới sinh nhật này cũng chỉ có một lí do chính là li hôn với ông! Kể từ nay người của Phụng gia và Trương gia sẽ nước sông không phạm nước giếng, không quan hệ gì với nhau nữa. Và con gái tôi, người mà ông nói là con hoang sẽ chính thức đổi thành Phụng Mĩ Tuyết, cắt đứt hoàn toàn quan hệ cha con với ông. - Mẹ cô ở kế bên cũng lạnh lùng lên tiếng nói.
Mọi người xung quanh lại bàn tán nhộn nhịp lên, có người nói này nói nọ ông ta, có người nói mẹ con cô bịa chuyện hại gia đình người ta............Nhưng cô cóc thèm quan tâm, họ nói gì cứ nói cùng lắm chỉ là những con người không có tư cách nói chuyện với cô thôi.
- Bà.....bà nói gì!? - Ông ta đứng trên sân khấu bất ngờ nhìn mẹ cô.
- Tôi là nói ngày hôm nay sẽ chính thức li hôn với ông. Dù sao ở Trương gia ông cũng chẳng thèm quan tâm tôi, chi bằng li hôn đi để đỡ phiền phức. Ông có thể sống vui vẻ với cô vợ nhỏ của ông còn tôi thì quay về an phận làm con gái của cha mẹ tôi.
- Chị à, chị đừng nói như vậy. Kì thật ông xã cũng yêu chị lắm, chỉ là do dạo này anh ấy hơi khó chịu thôi. - Mẹ ghẻ đứng kế bên lên tiếng khuyên ngăn nhưng mang ý nghĩa chọc tức mẹ cô.
- Phan Hồng Uyên, bà đừng nói buồn nôn như vậy. Đừng quên chính ai mới là vợ bé, là ai đã phá hỏng hạnh phúc gia đình tôi. Đừng lên mặt như mình cao quý lắm. Với lại hiện giờ Trương Vũ Tài đã không còn là tổng giám đốc Trương thị nữa rồi. Ông ta chỉ nắm 20% cổ phần, thấp hơn mẹ nên nhà họ Trương các người đừng vội lên mặt làm gì. - Cô lạnh lùng híp mắt liếc bà ta.
- Hừ, vậy thì sao? Muốn li hôn thì li hôn nhưng mà cho dù cô có là cổ đông tập đoàn đi nữa thì cô làm được gì. Chỉ biết ngồi đó hưởng thụ vinh hoa phú quý, ngồi ăn trên công sức của người khác, cô làm sao bằng được tiểu Linh. Nó đã thực tập ở tập đoàn rồi, cho nó cùng Tử Minh gánh vác tập đoàn thì chẳng phải lo. Còn cô nếu gánh vác tập đoàn e là chỉ trong vài ngày chắc chắn sẽ sớm sụp đổ phá sản! - Trương Vũ Tài hừ lạnh khinh thường nhìn cô nói.
- Vậy ông dám đánh cược? - Cô híp mắt nguy hiểm, lạnh lùng có, tức giận có, tính kế có khiến người ta phải khiếp sợ.
- Đánh cược? - Ông ta bất ngờ hỏi.
- Nếu trong vòng 3 tháng, tôi có thể tăng doanh thu của Trương thị thì ông phải gia toàn bộ tất cả cổ phần của ông cho tôi. Ngược lại, nếu tôi thất thu, tôi sẽ giao lại toàn bộ cổ phần của Phụng gia cho ông. - Cô nói.
- Được, để xem đứa con gái vô dụng như mày có thể làm được gì. - Ông ta kinh ngạc rồi chuyển qua đắc ý nói. Không ai có thể tin một đứa con gái ngu ngốc như cô có thể làm nên kì tích. Huống hồ dạo này Trương thị gặp nhiều khó khăn, tổn thất nhiều nên muốn phục hồi lại đã là một chuyện khó, làm tăng doanh thu còn khó hơn nhiều. Do đó chẳng có ai thèm tin cô chỉ bàn tán nói cô ngu ngốc rồi tự cao, chỉ duy có đám nam chủ kia không biết có một thứ gì đó khiến cho trong thâm tâm họ muốn tin tưởng cô, tin chắc chắn rằng cô có thể làm được điều đó.