Mấy Người Bị Điên Hả, Tới Gần Ta Làm Gì, Tay Ngươi Đặt Ở Đâu Vậy Hả

Chương 42: Lâu rồi mới đến trường.




  Mình đã thi xong và đang bị sốt, Huhu. Thôi vào truyện nào.
___________________
_ Tên khốn nếu anh dám làm gì, tôi giết anh...ah...ưm...
_ Đừng... đừng chạm vào đó...
_ Em biết tôi là ai không?
_ Anh... là Hàn Lâm.
_ Không hổ danh là vợ anh, cho anh đêm nay nhé?
_ Không muốn, nay tôi mệt để khi khác.
_ Được, em hứa rồi đấy, không được nuốt lời.
_ Ừ. Giờ đi ngủ, tôi mệt.
_ Ngủ ngon vợ yêu.


     Sáng hôm sau anh đi xuống nhà trước cậu bắt gặp một chàng trai có mái tóc màu hạt dẻ đang pha cà phê ở ngay trong nhà cậu.


   Anh tiến đến gần hỏi:
_ Cậu là ai, sao ở trong nhà tôi?
_ Tôi á? Bạn trai Tiểu Hy.( tiếng Hàn).
_Cậu nói cái gì vậy?
_Tôi chỉ muốn nói Tôi là bạn trai của Tiểu Hy thôi, có gì không?
_ Tôi là... anh nuôi kiêm chồng của em ấy.
_Này nếu anh không phải anh của em ấy thì tôi không khách khí với anh đâu, ANH TRAI TIỂU HY THÂN MẾN.
_ Cậu cứ đợi đấy.


Rồi anh tức giận bỏ đi để lại một mình Kim Tae Yong ở lại với nụ cười khoái chí.


Một lúc sau, Tiểu Hy đi ra khỏi phòng với một chiếc khăn tắm được vắt ngang ở hông.


Từng giọt nước chảy xuống từ mái tóc màu bạch kim, nó chảy xuống xương quai xanh tinh tế, yết hầu anh khẽ lên xuống.


Anh tiến lại gần lấy khăn lau khô tóc cho cậu, cậu chỉ khẽ nhíu mày nhưng vẫn để cho anh làm.


Một lúc sau tóc cậu cũng được gọi là tạm khô, anh liếc nhìn qua thân thể trắng nõn cùng với mùi hương cỏ xanh thơm ngát tỏa ra từ người cậu.


Hiện giờ cổ họng anh khô khốc, dưới mắt anh là mĩ vị mà anh thật sự rất muốn chạm vào từng bộ phận trên cơ thể.


Cậu nhận ra ánh mắt nóng bỏng của anh, cậu nói:
_ Anh... trước tiên đi ra ngoài tôi cần thay đồ bây giờ.
_ À Ờm.


Sau khi anh đi cậu khẽ thở dài, cậu nghĩ:' may mà mình nhận ra, nếu không mình không giữ nổi cúc'.


   Một lúc sau chợt có một tin nhắn được gửi tới máy cậu, cậu vừa nhăn mặt vừa trả lời.


    Nội dung tin nhắn như sau:
_ Bảo bối, biết mai là ngày gì không?
_ Ngày gì mà tôi cần phải biết?
_ Em cũng lạnh nhạt với tôi quá rồi đấy, vợ à.
_ Tôi là vợ anh khi nào.
_ Thôi quay lại việc chính, mai là sinh nhật của anh ' đỏ mặt-ing', em sẽ tới dự chứ?
_ Mai tôi bận rồi.
_ Em bận việc gì, anh hỏi bố mẹ em rồi, mai em đâu có việc gì quan trọng.
_ Tôi không tới được.
_ Em đừng hòng, mai anh sẽ tới đón em, cứ quyết định như vậy đi. Em nên nhớ anh nắm rõ mọi đường đi nước bước của em nên, em không trốn được đâu.
_ Hừ.


    Đây là lần đầu tiên cậu tức giận vì một người như vậy, kiếp trước dù ai nói gì thì cậu cũng không đến mức giận như hiện tại.


   Cậu nghĩ: ' Chẳng lẽ tại tính cách nguyên chủ làm mình thay đổi sao, thôi k nghĩ nữa'.


Ngày hôm sau cậu lái xe tới trường học vì lâu lắm rồi cậu không tới trường rồi.


Lái chiếc Ducati tới trường, hôm nay cậu mặc quần áo theo phong cách boy lạnh lùng kèm chain xích 2 tầng khiến cậu nổi bật nhất trường.


   Chợt có một giọng nói đặc biệt trầm ấm nói bằng tiếng Hàn chợt vang lên:
_ Vợ ơi, đợi chồng với. ( tiếng Hàn nha quý vị).


   Hết ròi, xl các bạn nhiều nha hôm nay mới đăng được vì mình trong lúc vô thức xoá mất nên phải viết lại từ đầu ahhhhh. Chúc các bạn đọc vui vẻ nha. 😘😘😘😘😘