Cửu Quỳ rót trà vào tách, đưa đến trước mặt hắn, cô tuy rằng không thích uống trà nhưng chút nước tiếp đãi khách cô vẫn có. Hắn chậm rãi nâng tách lên, một hơi cạn sạch, tuy rằng hắn không thích uống trà lắm nhưng chút lễ nghi cơ bản này, hắn vẫn có.
Nhìn hắn đặt tách trà xuống, Cửu Quỳ bắt đầu nói tiếp:
" Hiện tại anh định làm thế nào?! "
Hắn nghe vậy, nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt cô, giọng trầm ấm bắt đầu trả lời:
" Nếu như không phiền cô có thể theo tôi về trụ sở một chút không?! Sẽ khá tốn thời gian đấy, vì việc này liên quan đến luật lệ trong Tam Giới nên sẽ có chút rắc rối, nhưng đừng lo tôi sẽ xử lý ổn thoả."
Cửu Quỳ một tay chống cằm lên bàn, vẻ mặt thoải mái, giọng ngọt thanh:
" Cho nên?! "
Hắn không hiểu ý cô, tưởng rằng cô không nghe rõ, vừa có ý định lặp lại thì lại bị cô chặn họng:
" Còn việc kia thì sao?! Dù gì anh cũng đã hôn rồi cũng không thể không chịu trách nhiệm chứ. Hồ tộc bọn tôi có luật, chỉ được giao nụ hôn cho người bạn đời của mình, anh đã hôn rồi cho nên?!"
Hắn có chút ngoài ý muốn nhìn cô, vẻ mặt đơn thuần lộ rõ sự ngơ ngác chẳng hiểu chuyện, đôi tai lại vì cô nhắc đến chuyện lúc nãy mà đỏ ửng thêm lần nữa, Cửu Quỳ thật sự chỉ muốn gặm sạch đôi tai ấy để cho nó hết đỏ cũng đỡ cho cô phải phát sinh dục vọng.
Hắn lần đầu ấp a ấp úng nói không nên lời, đầu óc hắn hiện tại bởi vì bị người ta trêu đùa nên trống rỗng không còn thứ gì, ngay cả câu nói vừa định thốt lên cũng bị nghẹn ở cổ, hắn hoàn toàn không thể nhớ được mình đang muốn nói gì, mặt không đánh phấn cũng đỏ gắt như say rượu, hắn hiện tại đã không còn đường lui.
Cửu Quỳ lần đầu tiên trong đời bật cười một cách vô thức, cô như người say điên loạn, không say bởi rượu mà say vì tình, đôi mắt mơ màng khép lại, môi hồng nhỏ nhắm về phía khoé môi hắn mà hôn lên, sự ngọt ngào đến từ xương tuỷ này khiến hắn rơi vào trận địa mê cung không lối thoát, thẫn thờ một lúc lâu sau hắn mới ngập ngừng quay đầu nhìn cô.
Cô cười chân thành, nụ cười xuất phát từ đáy tim, một khoảnh khắc này khi hắn trông thấy cô thật đẹp, trái tim không biết từ lúc nào ghi nhớ lấy hình dáng này, không cách nào xoá bỏ. Trong cơn say tình, hắn chợt loáng thoáng nghe thấy cô nói:
" Chúng ta kết hôn đi!"
Không biết lấy can đảm từ đâu hắn đột nhiên chồm người tới, bắt lấy gáy cô, buông một nụ hôn thật sâu theo bản năng của mình, không có lưu luyến, dây dưa cùng chà đạp, chỉ có hai cánh môi chạm nhau mà khiến cho hai trái tim cùng hoà làm một.
Từ giây phút này trở đi hắn đã chính thức trở thành người có vợ!
Cảm nhận được sự mềm mại từ đối phương đã biến mất, Cửu Quỳ khẽ mở con ngươi, đối diện với cô là một khuôn mặt đã đỏ hồng, hắn đôi mắt mơ màng không dám nhìn thẳng, ngượng ngùng lóng ngóng nhìn xung quanh.
Cửu Quỳ có thể cảm nhận được tim hắn đang đập nhanh một cách đáng sợ, cô đột nhiên nhào vào lòng hắn, bộ dạng không khác gì một con cún đang chờ đợi chủ nhân cưng nựng, hai tay cô vòng ra sau ôm lấy vòng eo của hắn, cố hết sức dán thân thể của mình lên người hắn, trực tiếp dùng phương thức này để cho đối phương cảm nhận nhịp đập trái tim của mình, cũng để cho cô nghe rõ được tiếng vang trong lồng ngực hắn.
Đột nhiên bị một người nhào đến đè lên ghế sofa, hắn theo bản năng đưa tay ôm chặt lấy nửa bờ mông cong tròn của nàng, hắn có thể cảm nhận được sự mềm mại ấm nóng đằng sau lớp vải voan đang dán lên thân hắn.
Ở góc độ này hắn có thể thấy được toàn bộ đường cong cơ thể của nàng sau lớp voan tím nhạt, hai bàn tay hắn vô thức bóp chặt lấy vật thể to lớn trong tay, hắn cảm nhận được thân thể nàng đột nhiên cứng lại rồi mềm nhũn, biết mình vừa làm ra một hành động vô cùng sai trái, hắn muốn lên tiếng xin lỗi nhưng không thể thốt lời ra khỏi miệng.
Đột nhiên, hắn đưa bàn tay to lớn của mình lên, ép đầu đầu nàng lên vai mình, mùi hương thơm thoang thoảng từ tóc nàng xộc thẳng vào mũi hắn, ngay lúc này, giọng nói trầm ấm của hắn vang lên:
" Ừ! Tôi yêu em."