Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

Chương 334: Anh Càn, cảm ơn anh




Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC, tranthayday

Nam Tầm có cảm giác tự đào hố chôn bản thân.

Mấy lời âu yếm buồn nôn hề hề đó hầu hết đều được tìm trên mạng. Lúc nhìn thấy cô cũng đỏ mặt tía tai có được không. Lúc viết có thể tạm thời gác mặt qua bên, nhưng nếu thật phải nói trước mặt Âu Càn, cái này có hơi khó à nha.

Những suy nghĩ này chỉ thoáng qua trong đầu. Nam Tầm hơi dừng một chút, đáp vô cùng dứt khoát: "Được thôi, chờ lần sau gặp mặt em sẽ chính miệng nói anh nghe."

"A ~ Đan Tiểu Thủy, nhớ kỹ lời em nói."

***

Nam Tầm cúp điện thoại xong còn đang nghĩ, không phải chỉ đọc thư tình trước mặt thôi sao. Giọng điệu Âu Càn làm sao nghe như cô đang tự bán mình vậy chứ.

Nam Tầm dần trở nên nổi tiếng đã không cần thử vai để giành kịch bản. Triệu Thụy trực tiếp ném cho cô ba quyển: "Đây đều là phim thần tượng khoảng hai mươi tập. Em xem xem có thích hay không rồi chọn một quyển. Phải biết rèn sắt khi còn nóng, gần đây em đang là nữ vương đề tài, nhưng một khi trận gió này qua đi mà em còn chưa ra tác phẩm gì, rất nhanh sẽ bị người lãng quên. «Giang Hồ Phong Vân» của đạo diễn Uông chắc tầm cuối năm mới lên sóng. Còn vài tháng, hoàn toàn có thể quay xong một bộ thần tượng ít đầu tư."

Nam Tầm xem lướt ba kịch bản.

"Nói đến đề tài, em thấy phim thần tượng về trường học này không tệ. Có điều nếu em nhớ không lầm, sao nam Ngụy Đằng nổi tiếng gần đây cũng đang đóng một bộ đề tài tương tự. Nếu hai bộ cùng lên sóng năm nay, khó tránh khỏi sẽ bị người mang ra so sánh. Đoàn hậu trường phim này chắc chẳng thể so được Ngụy Đằng nhỉ?" Nam Tầm lắc lắc kịch bản trên tay.

Kịch bản tên là «Trục Mộng*», kể về câu chuyện của một nhóm sinh viên từ khi chân ướt chân ráo đỗ vào ngôi trường trong mơ cho đến năm cuối xác định lý tưởng sống. Có tình yêu cũng có cố gắng, có khi vui cũng có khi buồn. Hình tượng nhân vật đều rất sống động.

[*Tên đầy đủ "Trục mộng chúng ta": Giấc mơ chúng ta theo đuổi]

Lấy ánh mắt Nam Tầm đánh giá, nếu tổ làm phim tạm ổn, cộng thêm diễn viên gọi là biết diễn, thì bộ phim này dù không nổi cũng sẽ nhận được sự yêu thích của rất nhiều người.

Triệu Thụy nói: "Bộ kia của Ngụy Đằng về cuộc sống phấn đấu cấp ba, mà bộ trong tay em là quá trình theo đuổi giấc mơ ở đại học. Cho dù có xung đột, cũng sẽ không quá nghiêm trọng. Đội chế tác này hoàn toàn là người mới, khẳng định kém hơn đội chế tác hàng đầu của Ngụy Đằng, nhưng anh đã tìm hiểu rồi, vẫn rất đáng tin. Hơn nữa đạo diễn Trương tuy còn trẻ tuổi, nhưng năm ngoái đã lấy được giải vàng hạng mục phim ngắn công ích danh giá, cực kỳ có tài!"

Nam Tầm "ồ" một tiếng: "Xem ra anh đã chọn xong rồi, còn hỏi em làm gì?"

Triệu Thụy ho khan: "Vẫn cần hỏi ý kiến em mà. Đúng rồi, sao em không hỏi mình đóng nhân vật nào?"

Nam Tầm: "Còn phải hỏi à, chắc chắn là nữ chính dám yêu dám hận tài sắc vẹn toàn chứ sao."

Triệu Thụy:...

Ha hả, có một nghệ sĩ tự tin như vậy, thật là không biết nên khóc hay nên cười.

***

Phim thần tượng «Trục Mộng» đầu tư nhỏ, nhân viên vừa đến sẽ khởi động máy, cho nên nửa tháng sau Nam Tầm đã vào đoàn phim.

Tính cách đạo diễn Trương khá nhí nhố, bầu không khí trong đoàn phim vô cùng hài hòa. Phim trường được định tại một trường đại học tư nhân nào đó. Bây giờ đang kỳ nghỉ hè, hai tháng cũng đủ quay xong một bộ thần tượng ít vốn.

Đạo diễn Trương cũng là người thần kỳ. Nghe nói gần nửa số diễn viên đều do anh ta tự tìm, hơn nữa còn lựa chọn kỹ càng từ những sao hạng mười tám. Lúc đầu Nam Tầm cho rằng mấy tiểu thịt tươi này kỹ thuật diễn không tốt, nhưng bắt đầu quay cô mới phát hiện, mấy người này không tính diễn quá tốt, lại đều đạt chuẩn, hoàn toàn có thể so kỹ thuật diễn với những tiểu thịt tươi đang nổi!

***

«Trục Mộng» không đến hai tháng đã quay xong. Cùng ngày đóng máy, đạo diễn Trương gọi mấy diễn viên chính và phó đạo diễn cùng đi ăn mừng, một đám người trẻ tuổi cái gì cũng dám nói.

"Đan Thủy, nói một câu khó nghe. Tôi vốn tưởng cô là người tâm cơ chỉ biết lăng xê không kỹ thuật diễn, cho nên thấy gần đây cô nổi như vậy, trong lòng không nhịn được ghen ghét, khinh thường. Bây giờ tôi mới hiểu được, kỹ thuật của cô thật sự rất tuyệt. Tới, tôi kính cô một ly." Sao nữ đóng nữ hai nâng ly hướng Nam Tầm, nói.

Những người khác cũng nhao nhao nâng ly.

Đạo diễn Trương nói đùa: "Có nữ vương đề tài Đan Thủy ở đây, bộ phim của chúng ta chí ít sẽ không "đá chìm đáy biển"."

Nam Tầm cười cười nói: "Liên quan gì em đâu. Cố gắng của mọi người em đều thấy rõ, đặc biệt là đạo diễn Trương. Dù không có em, bộ phim này cũng sẽ nổi thôi."

Mọi người nghe lời này, càng uống nhiều hơn nữa, cuối cùng còn có người không tiết tháo đề nghị chơi pocky. Một cái pocky dài, hai người miệng đối miệng cắn từ hai đầu, pocky sẽ càng lúc càng ngắn, cuối cùng hai người chắc chắn phải hôn nhau.

Nam Tầm nghe xong lập tức lắc đầu: "Em là người có gia thất, em không tham gia!"

Mọi người không tin, tiểu thịt tươi sắm vai nam chính "ồ" lên: "Không phải chứ Đan Thủy, cô có bạn trai thật đấy hả?"

"Em gái Thủy, em đừng gạt chúng tôi. Mọi người đều ngốc ở đoàn phim hơn một tháng, cũng có thấy ai gọi điện cho em đâu?"

Nam Tầm cười ha ha: "Chuyện này... Là buổi tối về rồi em mới gọi, buổi sáng anh ấy còn bận hơn em."

"Không được không được, tôi vẫn không tin. Trừ khi... bây giờ em gọi luôn cho anh ta!"

"Đúng đúng, gọi điện thoại, còn phải bắt anh ta nói ba chữ "Anh yêu em". Nếu không em phải chơi pockey."

Nam Tầm nhìn một đám trẻ ranh thích gây chuyện ở đây, chỉ cảm thấy thật đau đầu.

Nam Tầm không gọi ngay cho Âu Càn, cô gửi tin nhắn báo tình hình hiện tại cho đối phương trước.

Tin nhắn vừa gửi đi mấy giây, điện thoại đã đổ chuông. Tay Nam Tầm run lên, suýt nữa làm rớt nó.

"Alo, Càn... Càn Càn." Nam Tầm sửa miệng trong tích tắc.

Đầu kia điện thoại, tiếng nói trầm thấp mà hòa hoãn của Âu Càn truyền đến: "Đan Tiểu Thủy, tôi đồng ý làm bạn trai em khi nào? Càn Càn, hửm?"

Nam Tầm lúng túng ho nhẹ: "Cái đó... Em bồi thường anh sau có được không? Mọi người cứ bắt em phải gọi điện cho anh, không thì phải chơi pocky. Ngoài anh ra, em không muốn thân mật như vậy với người khác, chơi cũng không được."

Âu Càn bên kia điện thoại khẽ cười ra tiếng: "Được, trước nợ. Đan Tiểu Thụy, mở loa ngoài."

Nam Tầm liếc liếc một đám nam nữ như hổ rình mồi phía sau, làm động tác im lặng với bọn họ: "Anh ấy có chuyện muốn nói với mọi người."

Mọi tiếng ồn ào trong phòng lập tức im bặt.

Vì thế, giọng nói trong điện thoại có thể nghe được rõ ràng: "Chào mọi người, tôi là bạn trai Đan Tiểu Thủy. Chúc mừng mọi người đóng máy, mọi người chơi vui vẻ." Hơi dừng, người nọ chậm rãi bổ sung: "Tửu lượng Tiểu Thủy không tốt, mong mọi người giúp tôi nhìn chút, đừng để em ấy uống nhiều quá."

Giọng người đàn ông trầm thấp dịu dàng, nghe vào tai tựa như hương rượu tinh khiết trong tay họ, có chút say lòng người.

"Ai? Ai ai, được rồi, anh cứ yên tâm, cả đám chúng tôi sẽ canh cho!" Mọi người vội vàng đáp lời, trong khoảng thời gian ngắn mồm năm miệng mười.

Nam Tầm vội tắt loa ngoài, xoay người đưa lưng về phía họ, nói nhỏ: "Càn Càn, cảm ơn anh nha. Vậy em tắt điện thoại?"

Âu Càn: "Đan Tiểu Thủy, em đây là dùng xong rồi ném ư?"

Nam Tầm:...

Âu Càn: "Đan Tiểu Thủy, nhớ kỹ, đừng uống quá nhiều rượu. Nếu không... tôi sẽ tét mông em."

Nam Tầm:...