Xe vững vàng trượt ra ngoài, phong cảnh chung quanh kỳ thật không khác sự phồn hoa ở liên minh là bao.
Yến Lạc dựa vào bên người Lục Bất Trì, trong tay ôm ly sữa bò ấm áp, uống từng ngụm nhỏ.
Bởi vì có Lục Bất Trì ở đây, Đế Thiên cũng không có cách nào tới gần Yến Lạc quá mức, hơn nữa nghĩ đến lúc trước phụ hoàng cố ý dặn dò, hiện tại còn không thể gây ra mâu thuẫn quá mức với liên minh, đặc biệt là ở trên địa bàn của bọn họ càng không thể dễ dàng bị bắt lấy nhược điểm.
Cho nên chỉ có thể nói bóng nói gió trò chuyện cùng Lục Bất Trì, thường thường kéo đề tài lên người Yến Lạc.
Nhưng vốn dĩ Lục Bất Trì liền thuộc về loại hình hỏi hai câu thì ừ hai tiếng, cùng lắm thì đáp lại nhiều thêm mấy chữ, Yến Lạc càng là dáng vẻ mọi chuyện không liên quan đến mình, dọc theo đường đi làm sắc mặt Đế Thiên càng ngày càng duy trì không được.
Cuối cùng cũng tới chỗ ở mà trường học chuẩn bị, có thể nhìn ra được học viện đế quốc thật là bỏ vốn gốc, biệt thự ba tầng, không kém nhà của Yến Lạc chút nào.
Con ngươi của Lục Bất Trì lại càng tối xuống, điều kiện càng tốt chứng minh bọn họ muốn càng nhiều.
Che chở Yến Lạc dọc theo đường đi liền không nói gì vào nhà, Lục Bất Trì đương nhiên chắn trước người Đế Thiên muốn theo vào, ngữ khí thân thiện mà ôn hòa, thân mình lại chặt chẽ ngăn trở trước cửa.
"Phiền toái Nhị vương tử thay tôi cùng Lạc Lạc cảm tạ hoàng thất đế quốc trước, thời gian không còn sớm, Nhị vương tử đi về trước đi, Lạc Lạc ở trên đường có chút váng đầu, hiện tại không quá thoải mái, cần an tĩnh nghỉ ngơi trong chốc lát."
Không quá thoải mái? Váng đầu? Lấy khoa học kỹ thuật hiện tại, anh nói với tôi Yến Lạc có khả năng say máy bay, anh này không phải trợn tròn mắt nói dối sao?
Cố tình đối với người này, hắn thật đúng là không thể nói chút gì khác.
Chỉ có thể nghẹn lại, ngoài cười nhưng trong không cười mở miệng, "Tôi đây liền không quấy rầy Yến tiểu thư nghỉ ngơi, hành trình phía sau sẽ có người tới cửa tới nói cho Yến tiểu thư."
Nhìn Lục Bất Trì không có chút ý tứ di động nào, phảng phất là quyết tâm muốn canh giữ ở cửa xem hắn đi.
Đế Thiên vẫn cười, sau đó xoay người, không quay đầu lại đi thẳng lên xe.
Không thể để Lục Bất Trì vẫn luôn canh giữ như vậy, tình huống bên này, phải báo cho phụ hoàng để cùng thương lượng mới được.
Nhìn chiếc xe kia xẹt qua phía chân trời, biến mất ở trước mắt, Lục Bất Trì mới hơi hơi nhướng nhướng mày, nhìn chung quanh, hơi thở trở nên tối tăm.
Đế quốc..
Che lấp cảm xúc dưới đáy mắt, Lục Bất Trì mới đẩy cửa đi vào.
* * *
Một ngày trôi qua, làm xong mọi thủ tục, sửa sang lại phòng xong, bên phía hoàng thất đế quốc nhưng thật ra không sốt ruột xuống tay từ chỗ Yến Lạc.
Lục Bất Trì tuy rằng nói là bảo hộ Yến Lạc, nhưng cũng có rất nhiều chuyện cần tự mình làm.
Lấy thân phận của Yến Lạc, trong học viện đế quốc cũng không có người nào dám nói bậy bạ gì với Yến Lạc, liền như vậy an ổn qua một đoạn thời gian, hoàng thất đế quốc rốt cuộc bắt đầu có động tác.
Đại vương tử Đế Phạn ngày thường không có thời gian rảnh, nhưng Đế Thiên lại điên cuồng dây dưa lên.
Mặc kệ là ở trong trường học, hay là ở nơi khác, chỉ cần Lục Bất Trì không ở bên người Yến Lạc, hắn luôn có thể không thấy phiền, mặt dày mày dạn quấn lên, hoàn toàn mặc kệ Yến Lạc đối hắn có thái độ gì.
Triền đến Yến Lạc có chút bực bội, nhưng lại mẫn cảm phát hiện, đối với tình huống này, Lục Bất Trì bắt đầu từ một khoảng thời gian trước không biết tính toán cái gì, hình như là cố ý xem nhẹ việc Đế Thiên dây dưa với cô.
Nhưng nhìn đến thái độ của cô đối với Đế Thiên, giá trị hắc hóa của hắn cư nhiên từng chút giảm bớt, cuối cùng dừng ở 70.
Khó được có lúc rảnh rỗi tìm được một chỗ yên tĩnh trong trường, ôm sách ngồi xuống, Yến Lạc nhịn không được nói thầm với Tiểu Phấn Hồng, "Sao chị lại luôn cảm thấy, dựa theo động tác gần đây của tiểu ca ca, sau này hắn sẽ làm ra một chuyện động trời nha."