Editor☘️: Lãnh Sam.
Ngôn Linh thần sắc đạm mạc liếc mắt nhìn hắn một cái.
Người này lớn lên cũng chẳng ra sao.
Nguyên chủ như thế nào liền cứ luôn khăng khăng một mực thích hắn vậy?
Chỉ có thể nói ánh mắt của nguyên chủ không quá tốt.
Theo Sở Hạ đến, không ít bạn học trong lớp đều hướng ánh mắt nhìn về phía các cô.
Ngôn Tuyết ỷ vào Sở Hạ không biết vừa mới đã xảy ra việc gì.
Nhanh chóng kéo hảo cảm nói, " Sở Hạ, anh đừng trách Ngôn Linh, chuyện này, không liên quan đến em ấy. "
Chị em tốt bên cạnh Ngôn Tuyết lại không quen nhìn bộ dáng Ngôn Tuyết vì Ngôn Linh suy nghĩ này, cuống quýt lên tiếng, " Sở Hạ, cậu đã đến vừa đúng lúc rồi, cậu mau đến đây xả giận giúp Ngôn Tuyết, cái đứa em gái này của cậu ấy a, thật đúng là lợi hại!
Làm trò trước mặt nhiều người như vậy, cô ta còn dám vu hãm Ngôn Tuyết, không chừng sau lưng, đem Ngôn Tuyết khi dễ thành cái bộ dáng gì nữa!"
Bỗng nhiên bị cõng nồi Ngôn Linh, " ???" Lời này nghiêm túc sao?
Cô khi dễ Ngôn Tuyết?
Mẹ nó, mắt mù đi!
Rốt cuộc ai khi dễ ai?
Sở Hạ quay đầu liền phải đi mắng Ngôn Linh, thình lình, vừa vặn đụng phải khuôn mặt nhỏ kiều tiếu của cô.
Lời nói muốn mắng chửi người, tức khắc kẹt ở cổ họng, hơn nữa ngày cũng chưa nói ra được một chữ .
Ngôn Linh?
Đây là Ngôn Linh?
Thiếu nữ lớn lên xinh đẹp như tiên nữ này lại là Ngôn Linh xấu xí kia?
Vẻ mặt Sở Hạ kinh ngạc nhìn cô.
Mà Ngôn Tuyết một bên gắt gao chú ý phản ứng của Sở Hạ, kém chút tức đến hộc máu.
Cô ta liền biết, bộ dáng này của Ngôn Linh, sẽ thông đồng không ít người.
Quả nhiên, ngay cả Sở Hạ cũng không ngoại lệ.
Ít nhất vừa mới trong nháy mắt kia, đáy mắt Sở Hạ nhiều vài phần kinh diễm.
Thẳng đến khi chị em tốt kia lên tiếng nhắc nhở, " Sở Hạ cậu sao lại thế này a? Cậu không phải là cũng bị bộ dáng này của Ngôn Linh lừa gạt đi? Nói không chừng gương mặt này căn bản chính là giả...... "
Sở Hạ lúc này mới lấy lại tinh thần, thu hồi ánh mắt có chút trắng ra kia.
Trước mặt mọi người, nhìn chằm chằm một thiếu nữ như vậy, xác thật không tốt lắm.
Suy nghĩ của hắn, tràn ngập đều là Ngôn Linh như thế nào đột nhiên trở nên xinh đẹp như vậy.
Vừa mới dứt lời, Ngôn Tuyết tâm hung ác, duỗi tay kéo kéo quần áo của chị em tốt kia, nhẹ giọng nói, " Đừng nói như vậy, mọi người đều có lòng yêu cái đẹp, là tớ làm chị gái không được tốt, mới khiến em ấy lầm đường lạc lối. "
Sau khi nghe được nửa câu, sắc mặt Ngôn Linh trầm xuống.
" Chị nói ai lầm đường lạc lối? Gương mặt này của tôi thuần tự nhiên, không giống cô, nếu ai đó đánh một quyền, nói không chừng cái mũi đều lệch! "
A, phẩu thuật thẩm mỹ rõ ràng như vậy, cư nhiên không ai nhìn ra sao?
Ngôn Tuyết mới mẹ nó động dao kéo chỉnh dung đi?
Ngôn Linh tỏ vẻ, thật sự thực không vui a!
Đột nhiên, cô lại nghĩ đến vừa mới có người nói cô khi dễ Ngôn Tuyết.
Ừm, vững vàng Ngôn Tuyết mặt khiếp sợ, là thời điểm hung hăng khi dễ một chút, bằng không thật xin lỗi cô cõng cái nồi này.
Nồi đều cõng, nếu là không rơi đến chỗ thật, kia cũng quá oan uổng!
Cần thiết chứng thực!
Ngôn Linh vén nút tay áo, bước lên phía trước một bước, duỗi tay chính là một quyền, lưu loát dứt khoát, khí thế hung mãnh!
"A____" Ăn đánh Ngôn Tuyết, vẻ mặt mộng bức.
Cơ hồ là theo bản năng, cô ta duỗi tay bưng kín cái mũi.
Tràn đầy kinh ngạc hoảng sợ nhìn Ngôn Linh.
Này, tiện nhân này....... Cư nhiên thật sự đối với cái mũi của cô ta xuống tay?
Nếu nói, nước mắt vừa mới nãy, đều là giả.
Như vậy giờ phút này, nước mắt ở hốc mắt cô ta, tuyệt đối vô cùng chân thật, nước mắt lạch cạch lạch cạch rớt xuống dưới.
Đau!
Thật sự rất đau!
Một quyền này, uy lực thật sự rất lớn.
Thậm chí cô ta còn có một loại ảo giác, Ngôn Linh lúc này, tựa như người điên, hoàn toàn cùng người trước kia không giống nhau.
"......"
"........"
Lúc này đây, liền cả không khí đều yên tĩnh.
Mọi người ngốc ngốc nhìn Ngôn Linh, trong lòng chỉ có một ý tưởng: Thiếu nữ này siêu hung a!