Editor☘️: Lãnh Sam.
()...,
Ngôn Linh nói một phen dứt khoát lưu loát.
Làm Ngôn Tuyết một câu cũng không thể nói ra tới.
Chờ Ngôn Tuyết có cơ hội nói chuyện, cô ta mới phát hiện......
Cái gì cũng cũng đều bị Ngôn Linh nói hết rồi.
Hơn nữa không có một câu nào có lợi với cô ta.
Bên tai cũng rõ ràng nghe được tiếng nghị luận của những người xung quanh.
Tựa hồ đều là đang thảo luận cô ta như thế nào sẽ làm ra loại việc này, cũng có người cảm thấy nghi ngờ đối với lời nói của Ngôn Linh.
Nhưng là...... Càng nhiều người đứng về phía Ngôn Linh.
" Trời ơi, rốt cuộc phải có bao nhiêu ác độc, mới có thể nghĩ được cách bảo người ta giả xấu đi khiến cho nam sinh mình thích chú ý a!"
" Thật không nghĩ tới, thoạt nhìn Ngôn Tuyết thật ôn nhu, trên thực tế, cũng rất kỹ nữ."
" Chậc, kia chính là em gái ruột của cậu ta a, sẽ chơi sẽ chơi."
" Không đúng, nếu là dựa theo cách nói kia của Ngôn Linh, từ lúc đầu Ngôn Tuyết liền biết Ngôn Linh thích Sở Hạ, vậy chuyện này đã có thể có ý tứ, tôi nhớ rõ vào lúc học năm nhất, liền có không ít người nói Ngôn Tuyết cũng Sở hạ ở bên nhau đi?
Chẳng qua hai người này vẫn luôn không thừa nhận...... Hiện tại xem ra...... Wow, thật là kỹ nữ lại muốn giả làm bạch liên hoa!"
"......"
Trên mặt Ngôn Tuyết huyết sắc mất hết.
Chị em tốt bên cạnh Ngôn Tuyết, nhíu nhíu mi, vượt lên phía trước một bước.
Ánh mắt tràn đầy khinh thường, " Các người nói bậy cái gì đó? Loại không đầu óc này nói mà các người cũng có thể tin tưởng? Sự thật là Ngôn Linh cố ý bôi đen Ngôn Tuyết!"
Dứt lời, cô ta quay đầu đi trừng mắt Ngôn Linh.
" Biết cô quên không được Sở Hạ, nhưng cô tìm cảm giác tồn tại đến nỗi này sao? Nói cái gì lung tung rối loạn, cũng dám lấy tới vũ nhục Ngôn Tuyết? Ai biết cô đột nhiên trở nên xinh đẹp như vậy có phải phẫu thuật thẩm mỹ hay không?"
Khóe miệng Ngôn linh trừu trừu, "......." Phẫu thuật thẩm mỹ? Cô nghiêm túc sao?
Thiếu nữ trời sinh xinh đẹp khí chất giống như cô đây, còn cần phẫu thuật thẩm mỹ?
Hoàn toàn không cần!
Ngôn Linh vẻ mặt lạnh nhạt nhìn chằm chằm chị em tốt của Ngôn Tuyết trước mặt.
" Cô gặp qua chỉ cần tốn thời gian ăn bữa cơm trưa, liền phẫu thuật thẩm mỹ thành công chưa?"
"......." Tạm thời còn không có gặp qua.
" Không đầu óc liền không cần nói ra mấy câu bậy bạ, sẽ làm cho tôi cho rằng cô cùng Ngôn Tuyết đã cố ý thông đồng thật tốt, vu hãm tôi chỉnh dung......"
" Cô nói bậy gì đó? Tôi bất quá là đưa ra hoài nghi hợp lý!"
" Hoài nghi hợp lý? Tôi đây cũng muốn đưa ra hoài nghi hợp lý, Ngôn tuyết, gương mặt này của cô, động dao nhỏ khi nào a? Tôi như thế nào cảm thấy, cùng khi còn nhỏ lớn lên không quá giống nhau đâu?"
Ngôn Linh cười như không cười nhìn chằm chằm vẫn luôn trầm mặt không nói Ngôn Tuyết.
Lúc đó, chính đang diễn ủy khuất Ngôn Tuyết, không nghĩ tới chiến hỏa đột nhiên chuyển dời đến trên người cô ta.
Phẫu thuật thẩm mỹ???
Cái gì?
Động dao kéo......
Này như thế nào nhấc lên cô ta?
Đột nhiên.
Chỗ ngoặt thoáng hiện lên hình dáng một người, phá lệ quen thuộc.
Ngôn Tuyết nhanh chóng chớp chớp mắt, một giọt nước mắt lạch cạch rơi xuống.
Bộ dáng phá lệ ủy khuất, " Chị là người như thế nào, chăng lẽ em còn không rõ ràng lắm sao? Em như thế nào có thể hoài nghi chị như vậy? Chị là chị ruột của em a!"
Ngôn Linh, "......." Đừng như vậy.
Cô thật sự không cần chị gái ác độc này đâu.
Dựa theo thiết lập khổ tình chị gái này của Ngôn Tuyết, kế tiếp, có phải hay không nam chủ muốn lên sân khấu.
Giây tiếp theo.
Một giọng nói mang theo sự tức giận vang lên.
" Ngôn Linh! Cô lại đan khi dễ chị cô! "
Sở Hạ nổi giận đùng đùng đi qua.
Ánh mắt hắn đau lòng nhìn Ngôn Tuyết, hắn bất quá trở lại muộn vài phút, không nghĩ tới, Ngôn Tuyết lại bị khi dễ
Nhìn bộ dáng hoa Lê dính hạt mưa kia.
Sở Hạ đau lòng không thôi, hắn lướt qua Ngôn Linh, nhìn Ngôn Tuyết, muốn đem người ôm vào trong ngực, rồi lại ngại bạn học xung quanh đang nhìn, thế cho nên, hai tay của hắn không biết đặt chỗ nào.