Editor☘️: Lãnh Sam.
Sự tình xảy ra sau đó, ngẫm lại một chút cũng biết đã xảy ra cái gì.
Bộ dáng kia của nguyên chủ, tự nhiên hấp dẫn không ít 'ánh mắt' người.
Trong số đó, cũng bao gồm Sở Hạ.
Vì thế, sau đó, nguyên chủ liền bắt đầu mỗi ngày giả xấu.
Cũng không thèm để ý người khác nói gì đó.
Tựa như không ít người nói như vậy, đầu óc nguyên chủ, xác thật thiếu nếp nhăn.
Nhưng tầm mắt Sở Hạ, cũng chỉ là ở trên người cô ấy dừng lại vài lần.
Lúc sau.
Sở Hạ cùng nguyên chủ như cũ vẫn là hai đường thẳng song song.
Không hề liếc nhìn cô ấy nhiều thêm một cái.
Nguyên chủ bị đả kích không nhỏ.
Nhưng thật ra Ngôn Tuyết thường thường an ủi vài câu, cái này làm hảo cảm của nguyên chủ đối với Ngôn Tuyết, cọ cọ bay lên.
Cảm thấy vị chị gái này của mình, đối với cô ấy thật sự rất tốt.
Ngẫu nhiên.
Ngôn Tuyết còn sẽ hỗ trợ lộ ra một ít tin tức về Sở Hạ.
Làm nguyên chủ đối với Sở Hạ càng thêm quyến luyến.
Người nào tốt nhất?
Không chiếm được chính là người tốt nhất!
Lại còn có có Ngôn Tuyết, thường thường cố ý nhử.
Não quá ít nếp nhăn như nguyên chủ, lại nơi nào có thể là đối thủ của Ngôn Tuyết?
Ở dưới sự kinh doanh khổ tâm của Ngôn Tuyết, nguyên chủ rốt cuộc lấy hết can đảm, hẹn gặp Sở Hạ thổ lộ.
Sau đó......
Tự nhiên là bị cự tuyệt.
Nga, liền ở đêm qua.
Bị cự tuyệt thập phần hoàn toàn.
Nguyên chủ là ở lớp của Sở Hạ thổ lộ, nói cách khác, toàn bộ đồng học trong lớp Sở Hạ đều nhìn thấy, đều nghe được.
Hồi ức chỉ tới chỗ này, Ngôn Linh duỗi tay nhéo nhéo ấn đường.
Nói thực ra, cô hiện tại cũng bị đả kích không nhỏ.
Mẹ nó...... Cư nhiên cùng những người khác thông báo?
Còn bị cự tuyệt???
Cái này về sau, hình tượng của cô còn duy trì thế nào?
Không vui!
Cô cao lãnh ngạo kiều, hình tượng nữ vương thanh quý lạnh lùng!!!
[ Thân thân, cô suy nghĩ nhiều, nguyên chủ nơi nào có hình tượng nữ vương gì đó, cô hiện tại ở trong mắt người khác, cũng chính là cái xấu nữ không biết tự lượng sức mình, vịt con xấu xí......]
Vì bổ cứu, nó lại nhanh chóng bổ sung một câu.
[ Đương nhiên, bản thân vịt con xấu xí chính là thiên nga trắng, chờ một ngày cô bay lượn giương cánh, làm sáng mù mắt chó của bọn họ luôn!]
Khóe miệng Ngôn Linh trừu trừu, trên mặt treo hai phần ý cười đạm nhiên.
"......" Chậc, cô thật ra không thấy ra tới, này hệ thống dục vọng cầu sinh, còn rất không tồi.
Thôi, không cùng nó so đo.
Đúng lúc này.
Một trận tiếng chuông vang lên.
Ngôn Linh kinh ngạc theo nơi phát ra âm thanh nhìn qua.
Ngô.
Hình như là điện thoại của Phong Lâm.
Cô đi đến nhìn thoáng qua, có người gọi điện thoại.
Tiếng chuông còn tiếp tục reo lên, cô nghĩ nghĩ lúc trước Phong Lâm có nói với cô, nếu có việc, hắn sẽ gọi đến điện thoại này để liên hệ với cô.
Nhớ tới việc này, cô duỗi tay ấn nghe.
" Alo? Có chuyện gì sao?" Cô hỏi, thanh âm nhàn nhạt.
Mà một chỗ khác, rõ ràng yên tĩnh.
Ngôn Linh khó hiểu lại nhìn điện thoại, cô có thể chắc chắn điện thoại không có vấn đề.
" Có chuyện gì sao?" Cô lại hỏi.
Chẳng lẽ hồi này tiếng nói của mình quá nhỏ?
Ngay sau đó, một chỗ khác truyền đến một trận tiếng la kịch liệt.
" Móa ơi móa ơi! Là một em gái!"
" Cái tên Phong Lâm lạnh như núi băng kia! Thông suốt!"
" Móa, mày mau hỏi xem em gái có phải đang cùng Phong Lâm ở bên nhau không?"
" Vì cái gì là em ấy nghe điện thoại?"
" Ok ok ok, tao đây liền hỏi."
" Em gái a, em......."
Ngôn Linh ấn xuống cắt đứt, mặt mang nghi hoặc, gọi nhầm số đi?
Cái gì lung tung rối loạn?
Cô buông điện thoại, thần sắc tự nhiên.
Hệ thống, [.......]
Tổng cảm thấy ký chủ xuyên qua đến trên người nguyên chủ, liên quan đến đầu óc cũng trở nên không linh hoạt.
Đoạn đối thoại kia, rõ ràng chính là bạn của Phong Lâm gọi đến, này...... Mẹ nó, chẳng lẽ không phải rất dễ nghe ra được sao?
Tức giận a!
💮💮💮
Hello các tiểu khả ái, từ tuần sau mình phải vừa học online vừa chuẩn bị để đi học lại. Cho nên mình sẽ đăng 3c/1t. 🌼
Nếu lịch đăng có thay đổi mình sẽ thông báo lại nha. Mong mọi người vẫn ủng hộ truyện và đừng quên mình nha.
Thương thương 🍀🍀🍀