Editor: Lãnh Sam.
()...,
Hứa Thanh Thanh ánh mắt vi diệu nhìn cô.
Đúng vậy, đặc biệt muốn giết chết Hứa Ngôn Linh! Hận đến mức muốn đem người rút gân lột da!
Ngôn Linh giơ tay loát loát đầu tóc bên tai, mặt mày mỉm cười.
" Đáng tiếc, cô không có cơ hội!"
Thiếu nữ tự tin cuồng vọng, nhưng không có một người nào hoài nghi lời cô nói.
Hứa Thanh Thanh chỉ cảm thấy trong cổ họng một cổ kích động tanh ngọt.
Cô ta như thế nào cũng chưa nghĩ tới, sự tình sẽ biến thành như vậy.
Người xung quanh sôi nổi nghị luận, những lời này đó, cũng càng ngày càng khó nghe.
Thân ảnh của cô ta lung lay, tùy thời đều có khả năng ngả xuống, cô ta tới chỗ này, bất quá là muốn kết bạn với vài người con nhà giàu, như thế nào lại biến thành như vậy?
Khương Nhứ!
Là Khương Nhứ cố ý đem những cái sự cố này dẫn ra.
Cô ta xoay người, ánh mắt tràn đầy hận ý nhìn về phía Khương Nhứ.
Đều là tiện nhân này!
Cố ý mang cô ta đi vào yến hội, cố ý nhìn cô ta ở trước mắt mọi người xấu mặt!
Sao lại có thể nhẫn tâm như vậy?
Hứa Thanh Thanh cơ hồ không chút nghĩ ngợi vọt tới: " Khương Nhứ, cô, cô như thế nào có thể hại tôi!"
Khương Nhứ, "......" Này bạo tính tình!
Khương Nhứ giơ tay chính là một cái tát.
" Cái gì lung tung rối loạn, ai hại cô! Cô có bệnh a!"
Hứa Thanh Thanh bị đánh đến vẻ mặt mộng bức, hiển nhiên không nghĩ tới Khương Nhứ sẽ ở trước mặt mọi người động thủ, nhiều người nhìn như vậy, làm sao dám đánh cô ta?
Ngôn Linh xì một tiếng bật cười, " Ách, đây là cô đang tính toán bắt được người nào thì cắn người đó?"
Ai, cư nhiên sống thành chó điên.
Thật đáng sợ!
Hứa Thanh Thanh vốn là bị kích thích, giờ phút này nghe được Ngôn Linh nói, dường như phát điên hướng phía cô nhào qua.
Một bên phác một bên rơi lệ đầy mặt, " Chị, chị như thế nào có thể đối với tôi như vậy!"
Ngôn Linh khóe miệng trừu trừu, nhanh chóng lui về phía sau một bước, "!!!"
Quần áo mới của cô cũng không thể bị tiện nhận này đụng phải!
Ý tưởng vừa mới ngoi đầu, mắt thấy Hứa Thanh Thanh điên cuồng đánh tới, bên hông đột nhiên căng thẳng, cả người rơi vào ôm ấp ấm áp mà lại quen thuộc.
Cô ngước mắt.
Sườn mặt người đàn ông phác họa ra hình dáng hoàn mỹ, gương mặt đẹp, mang theo vài phần lạnh lẽo.
Ánh mắt kia, chính là tràn đầy tối tăm nhìn chằm chằm Hứa Thanh Thanh.
Lúc đó, chụp tới khoảng không Hứa Thanh Thanh, thân mình vô pháp ổn định té lăn quay trên mặt đất.
Tư thế chật vật, xung quanh phát ra một trận cười vang.
Cô ta còn chưa ngẩng đầu, chỉ cảm thấy toàn thân dường như đóng băng, vô pháp nhúc nhích.
Quanh thân trải rộng lạnh lẽo.
Lạnh lẽo khiếp người, thậm chí so với cảm giác lúc trước mà Ngôn Linh mang đến, còn muốn đáng sợ hơn.
Một cái chớp mắt kia.
Hứa Thanh Thanh bị dọa đến trực tiếp quỳ rạp trên mặt đất, không dám ngẩng đầu, cô ta không biết là ai đang nhìn mình, cũng không biết là ai mang đến hàn ý như vậy.
Cô ta chỉ biết, cô ta không thể ngẩng đầu.
Đơn giản, hoặc là không làm, đã làm là phải làm đến cùng trực tiếp ngất đi.
Ngôn Linh từ trong ngực Phong Lâm lộ ra cái đầu nhỏ, ánh mắt thăm dò nhìn Hứa Thanh Thanh phía trên mặt đất.
"......" Đã chết?
Không đúng, cô không có động thủ nha!
" Đừng nhìn cô ta." Bên tai truyền đến thanh âm bá đạo của Phong Lâm.
Loại người này có cái gì đẹp?
Ngôn Linh lập tức bất mãn mở to hai mắt nhìn.
Liền nhìn! Liền nhìn!
Vì cái gì không thể nhìn!
Phong Lâm đen mặt, lãnh rống một tiếng.
" Đem cô ta ném văng ra!"
Hàn ý khiếp người, bảo an sợ tới mức vội vã đem người trên mặt đất nửa kéo nửa túm mang đi.
Yến hội vốn nên là náo nhiệt, giờ phút này càng là yên tĩnh không tiếng động.
Mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn Phong Lâm, lại nhìn nhìn thiếu nữ Phong Lâm ôm trong lòng ngực.
Nga?
Hai người này?
Quan hệ không đơn giản!
Ngôn Linh × Phong Lâm?
Ngô, giống như bọn họ đã hiểu tại sao Hứa thị sẽ nhanh bị giải quyết như vậy.
Chỉ sợ đây là Phong Lâm đang giúp thiếu nữ trong lòng ngực hắn báo thù.
Mọi người dưới đáy lòng âm thầm thề, về sau liền một chút liên quan tới Hứa gia, đều không thể dính!!!
_____
Cảm ơn các tiểu khả ái đã ủng hộ truyện nha 💚
Cầu follow, cầu tương tác, moahhh ~💫