Editor: Lãnh Sam.
Hứa phụ mỗi ngày đều lo lắng.
Ngay cả tóc bạc cũng nhiều thêm không ít.
Hứa gia có thể ở thành phố A chiếm hữu một vị trí nhỏ, là hắn cực cực khổ khổ dốc sức làm ra được.
Nhưng hiện tại, lại bởi vì vụ việc của Hứa Thanh Thanh, tất cả bị thua.
Dù cho vắt hết óc, cũng không có biện pháp đem Hứa gia cứu trở lại.
Hắn trừ bỏ tiếp thu hiện thực bên ngoài, không còn có biện pháp nào khác.
Đương nhiên, dù có cho hắn một lần cơ hội nữa, hắn vẫn sẽ như cũ không quan tâm mọi việc đi cứu Hứa Thanh Thanh.
Chẳng sợ tan hết gia sản.
Đáy lòng ai lại không có một cái bạch nguyệt quang?
Mẹ của Hứa Thanh Thanh, chính là bạch nguyệt quang ở đáy lòng hắn.
Ai cũng chạm vào không được.
Không chiếm được Hứa mẫu, hắn chỉ có thể đem sở hữu ký thác đặt ở trên người Hứa Thanh Thanh, đem Hứa Thanh Thanh trở thành con gái ruột, cũng coi như là thành toàn tưởng niệm kia của hắn.
Sau việc này, cảm xúc của Hứa Thanh Thanh vẫn luôn không tốt lắm.
Hứa phụ lại phân ra một bộ phận tinh lực đi chăm sóc cô ta.
Chờ Hứa phụ phục hồi tinh thần lại.
Hứa thị đã hoàn toàn xong rồi.
Hắn cái gì cũng không bảo vệ được.
Nhưng việc này, hắn lại trước sau không dám cùng Hứa Thanh Thanh nói, sợ hãi Hứa Thanh Thanh sẽ có gánh nặng, hắn mỗi ngày đều làm bộ xử lý sự vụ của công ty, bộ dáng thập phần bận rộn.
Ừm, đau cũng vui sướng.
Ngôn Linh sau khi xử lý gần xong sự việc công ty của mình.
Lại đem ánh mắt đặt ở trên người Phong Lâm.
Cô lúc này mới phát hiện, người đàn ông này, so với trong tưởng tượng của cô mạnh hơn nhiều.
Sự tình Sở Sâm, xử lý dứt khoát lưu loát.
Thật mau liền đem tài sản của Phong gia đoạt lại, vụ việc Sở Sâm hại chết Phong phụ, càng là ván đã đóng thuyền, chạy đều chạy không thoát.
Sở Sâm rốt cuộc vẫn là thua ở trong tay Phong Lâm.
Phong Lâm càng là nhất chiến thành danh.
Mọi người sôi nổi tán thưởng Phong Lâm tuổi trẻ tài cao, nhẹ nhàng giải quyết Sở Sâm cùng Hứa gia.
Bọn họ đều cho rằng những việc đó đều do Phong Lâm làm, đương nhiên, cũng có người không quá hiểu vì cái gì Phong Lâm lại muốn động Hứa gia, rốt cuộc hắn cùng Hứa gia không có cái quan hệ gì.
Nhưng là, không ai dám hỏi.
Người ở thành phố A, ai lại không biết kết cục của Sở Sâm cùng Hứa gia?
Đồ ngốc mới có thể không có mắt đi trêu chọc Phong lâm.
Nhân vật giống như Phong Lâm, hiện tại cần thiết đặt ở bầu trời để nhìn, đặt trong lòng bàn tay cao cao phủng.
Đến nỗi người đứng phía sau màn của sự kiện Sở Sâm, Hứa gia ---- Ngôn Linh.
Ẩn sâu công cùng danh.
An tâm xử lý công trình điền sản của mình.
Thường thường liếc mắt nhìn một cái, ném mấy cái quy hoạch gì đó.
Ngẫu nhiên, lại chơi chơi game.
Cuộc sống phá lệ nhàn nhã.
Nhưng cô trước sau không chủ động đi tìm Phong Lâm.
Thẳng đến một ngày nào đó.
Phong Lâm nhịn không được.
Dưới đáy lòng yên lặng mắng Ngôn Linh vài câu, vật nhỏ không lương tâm.
Đem hắn đuổi đi, còn không biết liên hệ hắn.
Hắn không cần mặt mũi sao?
Cô cho rằng hắn sẽ chủ động tìm cô sao?
Ha hả!
Cho hắn chờ!
Hôm nay, thời tiết sáng sủa, ánh nắng tươi tắn, trời cực kỳ đẹp.
Ngôn Linh thu được thư mời của Phong Lâm.
Nói là vì chúc mừng Phong gia một lần nữa trở lại trên tay hắn, cố ý tổ chức một buổi yến hội, không ít người đều sẽ xuất hiện, hy vọng cô cũng có thể đến.
Ngôn Linh cân nhắc một chút, yến hội?
Cô thật sự là chưa từng tham gia qua, không biết có chơi được không.
Kia cô đi xem?
Buổi tối.
Ngôn Linh vừa muốn ra cửa, liền nghe được tiến đập cửa.
Hệ thống nhanh chóng ở bên tai nhắc nhở, [ Thân, là Phong Lâm! Biểu hiện thật tốt nha, nỗ lực xoát độ hảo cảm, xông lên đ!]
Ngôn Linh gật gật đầu, " Tôi hiểu."
Không cần mi nói, ta cũng biết đi xoát độ hảo cảm.
Mấy ngày này độ hảo cảm đều dừng lại ở 90, không biết còn tưởng số liệu thống kê xảy ra vấn đề.
Hệ thống, [......]
[ Thân, tôi nói rồi, số liệu của bổn thống không có khả năng xảy ra vấn đề, cô phải tin tưởng......]
Không đợi nó nói xong, Ngôn Linh tùy tay che chắn hệ thống.
Tùy tay che chắn, cái kỹ năng này vẫn là dùng khá tốt.
Thời điểm Ngôn Linh đi qua mở cửa, khó được khen một chút thiết kế của dị thời không còn rất nhân tính hóa.