Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần, Ngươi Đoạt Diễn

Chương 45: Đích nữ trọng sinh (44)




Edit: LoBe

* * *

"Tham kiến Hoàng Quý Phi nương nương, trưởng công chúa điện hạ."

Thanh âm bất an từ bên ngoài lọt vào, bước chân Tứ hoàng tử dừng lại, ánh mắt chợt hơi lóe, ý vị không rõ nhìn lướt qua sắc mặt lúc xanh lúc trắng của Mạc Ly Cẩn, vuốt cằm, xoay người đi ra ngoài, chắp tay hành lễ với Hoàng Quý Phi và Vĩnh Bình trưởng công chúa.

"Gặp qua hoàng mẫu phi, cô mẫu."

Hoàng Quý Phi và Vĩnh Bình trưởng công chúa lại không hề để ý đến hắn, sắc mặt hoàn toàn xanh mét, khí tức bên người còn lạnh hơn tháng chạp mùa đông giá rét, trong mắt không nén nổi lửa giận.

Trong lòng mọi người đều bị kinh ngạc đến ngu người, suy nghĩ đầu tiên chính là Tam hoàng tử bị điên rồi sao!

Hôm nay là ngày gì mà hắn lại dám..

Suy nghĩ thứ hai đó là sinh mạng hình như nhạt hơn hôm qua rồi!

Phản ứng tiếp theo chính là chuyển mắt nhìn về phía Dư Duyệt, nhìn thấy nàng cúi đầu an tĩnh đứng một chỗ, bộ dáng tựa như không có chuyện gì xảy ra, nuốt một ngụm nước bọt. Đây là sự im lặng trước tử vong sao, sau khi thời gian trầm mặc qua đi thì sẽ là pháo nổ tan xác!

Suy nghĩ thứ tư đó là tiểu tiện nhân nào mà dám cạy góc tường của Trường Ninh quận chúa, lá gan này..

"Tiểu thư, người xảy ra chuyện gì vậy? Tiểu thư người đừng dọa Tiểu Trang!"

Hả?

Không thể nào?

Bạch Du Nhi?

Quào!

Lại là nữ tử tai họa đó sao!

Rõ ràng biết chó không đổi được thói ăn phân, trước kia thanh danh thối nát như vậy, làm sa có khả năng là bị người khác hãm hại được, tám phần là xấu từ trước rồi.

Nghĩ đến trước kia nàng ta trăm phương ngàn kế tiếp cận Trường Ninh quận chúa.. Mọi người bừng tỉnh, thương hại nhìn về phía Dư Duyệt, nguyên do là ở đây, tới gần Trường Ninh quận chúa = câu dẫn Tam hoàng tử = cạy góc tường!

Quá không biết xấu hổ!

Đúng là tiểu tam tâm cơ nhất Đệ Sở!

Tội nghiệp Trường Ninh quận chúa, cứ nghĩ kết giao được tỷ muội tốt, vậy mà không chỉ suýt nữa hại chết mình, bây giờ còn muốn đoạt cả trượng phu nữa!

Chậc chậc, quả nhiên ông trời cũng không thích người sống quá dễ dàng như Trường Ninh quận chúa, nên mới phái Bạch Du Nhi không biết xấu hổ mang tới ngột ngạt cho nàng.

Nội tâm mọi người cực kì sinh động, bất quá ngoài mặt lại mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, tận lực giảm bớt cảm giác tồn tại của bản thân, loại thời điểm như này, chỉ cần mở miệng chính là đâm đầu vào họng súng!

Chung quy Hoàng Quý Phi và Vĩnh Bình trưởng công chúa không lập tức xé hai người phá nát thể diện của Dư Duyệt ngay tại đây, kìm nén cơn tức, kêu hạ nhân dọn dẹp, dẫn hai người Mạc Ly Cẩn tiến cung.

Hiện tại không xử lý không có nghĩa là sẽ bỏ qua cho bọn họ, bọn họ dám làm ra chuyện như vậy trong ngày hôm nay, khiến Dư Duyệt trở thành trò cười của toàn kinh thành. Hoàng Quý Phi và Vĩnh Bình trưởng cong chúa tức tới nỗi muốn lột da hai người đó ra.

Từ Ninh Cung

Vốn dĩ Hoàng đế đang dùng thiện với Hoàng hậu và Thái hậu, lại bị Hoàng Quý Phi hùng hổ tiến vào làm hoảng sợ.

"Hoàng Quý Phi, có chuyện gì vậy?" Nhìn sắc mặt cực kém của Hoàng Quý Phi, Hoàng đế nghi hoặc, hôm nay không phải nàng vô cùng cao hứng tổ chức lễ cập kê cho Trường Ninh sao? Tại sao bây giờ đã trở về, lại còn là biểu tình muốn ăn thịt người?

Vốn dĩ Hoàng Quý Phi tựa con beo bị chọc giận, vừa thấy Hoàng đế, trong nháy mắt, hốc mắt ửng hổng, nước mắt vương bên khóe mi, đáng thương cực kỳ.

Nhìn thấy bông hoa hồng mỹ lệ kiên cường mọi ngày hôm nay lại đáng thương hề hề như vậy, Hàng đế vô cùng đau lòng, lập tức ôm lấy nàng, "Xảy ra chuyện gì? Ai làm nàng ủy khuất? Trẫm làm chủ cho nàng."

Thái hậu: "..."

Hoàng đế, mẫu hậu và chính phòng người còn ở đây đấy!

"Khụ khụ," dù sao Thái hậu cũng là người từng trải, lại là nữ nhân, tất nhiên bà không thấy Hoàng đế thương hương tiếc ngọc tới vậy, xụ mặt nhìn về phía Vĩnh Bình trưởng công chúa đang đứng một bên, "Vĩnh Bình, chuyện là như thế nào?"

"Mẫu hậu," Vĩnh Bình trưởng công chúa vốn dĩ ôn hòa như nước đoan trang hiền thục, lúc này hốc mắt cũng hồng hồng, thương tâm không nói lên lời.

Nhìn nữ nhi của đích muội năm đó mình đã mắc nợ rất nhiều, Thái hậu cũng không nhịn được mà mềm lòng, thanh âm ôn hòa hơn, "Hai người các ngươi, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Hôm nay không phải là lễ cập kê của Trường Ninh sao? Trường Ninh, con lại đây, nói cho Hoàng tổ mẫu nghe rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?"

Hai mắt Dư Duyệt đẫm lệ nhìn Thái hậu liếc, cắn môi, bổ nhào vào trong lòng ngực Thái hậu, khóc lớn, phảng phất như bị ủy khuất rất lớn.

"Ai u, chuyện này tột cùng là như thế nào, sao lại khóc? Là ai khi dễ con?"

Hoàng đế cũng nhìn ra có chuyện không ổn, một bên dỗ dành Hoàng Quý Phi, một bên nghiêm mặt nhìn cung nữ bên người Hoàng Quý Phi, "Niệm Thu, ngươi nói."

Cung nữ nhất phẩm của Chiêu Dương cung Niệm Thu bộp một tiếng, quỳ trên mặt đất, nhìn thoáng qua Hoàng Quý Phi, sắc mặt trắng bệch ấp úng kể chuyện của Tam hoàng tử và Bạch Du Nhi hoang đường ra.

Tuy rằng lời nói của Niệm Thu không được uyển chuyển, nhưng Thái hậu và Hoàng đế là người nào? Tại sao lại không thể đoán ra sự việc được chứ, lập tức xanh mặt!

"Hoang đường, làm càn!" Hoàng đế hung dữ gạt bàn trà trên bàn xuống đất, cả gương mặt đều là thâm trầm tức giận.

Đế vương giận dữ, toàn bộ Từ Ninh Cung lập tức lạnh băng, cung nhân run rẩy quỳ trên mặt đất, thở cũng không dám thở mạnh.

Vốn dĩ Hoàng hậu đang yên lặng nghe chuyện, nghe thấy nữ chính của câu chuyện là vị hôn thê của nhi tử mình, cũng ngồi không yên, nóng nảy, "Bệ hạ, Bạch Du Nhi kia chính là Dạ Nhi.."

Ba chữ vị hôn thê này, Hoàng hậu thật sự nói không nên lời, quá vũ nhục nhi tử nhà mình.

Hoàng đế cũng nhớ tới việc này, vón dĩ mặt đang xanh bỗng hóa đen, tuy rằng Mạc Ly Dạ thân thể gầy yếu, nhưng nói thế nào thì cũng là nhi tử duy nhất của chính thất, tuy ông không đối đãi quá tốt, nhưng cũng không muốn hắn bị ủy khuất.

"Nghịch tử kia đâu rồi?"

Đại nội tổng quản bên người Hoàng đế rất có mắt nhìn, vội vàng đi truyền triệu ở ngoài cửa chờ Tam hoàng tử, còn có cả Bạch Du Nhi, sau khi biết mình bị nhiều người như vậy nhìn thấy cơ thể xấu hổ quá mà hôn mê.