*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: @Diệp Thanh Thu
Beta: @Aki Re
Giang Thời nghiêng người vì nàng che đậy một chút ánh mặt trời, cứ lẳng lặng như vậy mà nhìn nàng, hai chân tê dại đều không biết.
Thẳng đến khi lông mi hơi hơi rung động, hắn mới thay đổi tư thế.
Phó Khuynh mở mắt sắc mặt mông lung, bởi vì mới vừa tỉnh ngủ, tiếng nói mang theo vài phần mềm mại, "Có thể ăn cơm rồi sao?"
Giang Thời không nói gì, từ xoang mũi nhẹ nhàng phát ra "Ân" một tiếng, có thể là giữa trưa độ ấm lên cao, hắn cảm thấy thân thể thực nóng, miệng đắng lưỡi khô.
......
Theo sau đó, hai người đi qua hành lang gấp khúc vừa đến chính sảnh, hương thơm bay vào mũi, Phó Khuynh liếc mắt một cái liền nhìn thấy những món ăn trên bàn cơm đều là món nàng thích ăn.
Quay đầu lại hướng nam chủ nhe răng cười ngọt ngào, không màng hình tượng mà dùng tay lấy một miếng thúy trúc báo xuân(*) nhét vào trong miệng.
(*) Thúy trúc báo xuân: món này cách làm đại khái là nhồi nhân vào dưa chuột.
Ăn ngon đến mức đầu lưỡi cũng muốn nuốt mất.
"Đi rửa tay."
Phó Khuynh nghe vậy, đơn giản rửa qua tay rồi chạy lạch bạch trở về.
Dáng vẻ này dừng ở trong mắt Giang Thời, cũng không cảm thấy nàng lôi thôi, ngược lại cảm thấy nàng thập phần đáng yêu.
So với ở Tô gia yến thượng mỗi người dùng cơm lại như thực hành nghi lễ, hắn càng hy vọng nàng có thể giống như bây giờ, ở trước mặt hắn không cần bận tâm hình tượng ăn uống thỏa thích.
Chỉ là hiện tại xem ra phải nỗ lực kiếm tiền mới được, bằng không, tương lai rất có khả năng sẽ bị nàng ăn đến nghèo.
Dùng cơm xong, Phó Khuynh chán đến chết mà dựa vào sô pha, xem khắp nơi rồi ngồi ngay ngắn trước mặt nam chủ, "Chàng muốn cái gì cứ việc nói."
Giang Thời mím môi, mở miệng: "Người nhà nàng có phải hay không còn không biết nàng là nữ nhân?"
"Ân" Phó Khuynh hơi nhíu ấn đường, "Chuyện này, buổi tối hôm nay sẽ nói cho bọn họ biết."
Giang Thời như suy tư gì đó gật gật đầu, thanh âm trầm thấp nhiễm vài phần kiên định, "Mặc kệ nàng làm cái gì, ta đều sẽ ủng hộ nàng."
Nghe được lời hắn nói, Phó Khuynh cay cay khóe mũi, súyt nữa rơi lệ, có thể là có người dựa vào, sẽ không tự giác mà muốn đi ỷ lại đối phương, từ trên người hắn hấp thụ sự ấm áp, cho nên Phó Khuynh không nhịn xuống làm kiêu một chút.
"Thật vậy chăng?" Nàng lẩm bẩm hỏi.
"Ân, ta sẽ dùng hành động để chứng minh, ta đối với nàng là thiệt tình." Nói xong, hắn duỗi tay đem nàng vào trong ngực, gắt gao ôm lấy.
......
Hai người ân ái một buổi trưa.
Bị Tả Tả trêu chọc nói: "Trong không khí đều bay đến hương vị của tình yêu."
Phó Khuynh lại một lần nữa ném qua một câu xem thường, "Hệ thống độc thân đây là hâm mộ hay là ghen ghét?"
Tả Tả phản bác: "Liền tính ta là hệ thống độc thân, cũng là quý tộc hệ thống, vậy cũng là tên..."
Nó chưa nói xong đã bị ký chủ chặn cuộc đối thoại.
Bĩu môi, hừ một tiếng, căm giận nói: "Ta chán ghét những người hiếu thắng, không gì sánh nổi!"
......
Phó Khuynh lại trở lại Tô gia, trừ bỏ phụ thân Tô Thịnh phản ứng còn tính là bình thường, những người khác hình như là đều đã biết, thần sắc không có một chút kinh ngạc.
Không đúng, có lẽ là dì giúp việc vừa mới nãy đã đem tin tức công khai ra ngoài.
"Chuyện này, ta sẽ xử lý, mấy ngày nay ngươi nên thành thật ở nhà." Tô Thịnh suy nghĩ một lát, đối với người trước mặt cực kỳ giống nữ hài này, nói.
Hắn không nghĩ tới, con bé sẽ đem tin tức này dấu diếm hai mươi năm, hận chưa nói tới, nhưng bị lừa gạt tóm lại không quá dễ chịu.
Thần sắc Phó Khuynh nhàn nhạt, không có cự tuyệt, xem như cam chịu, trong khoảng thời gian này ở chung nàng phát hiện.. người cha "Tiện nghi" này của nàng, trừ bỏ tính tình kém một chút, mặt mũi tốt, kỳ thật còn tính không tồi.
- -
Canh ba ~
Ngủ ngon ~
Khụ khụ, hôm nay còn có phiếu nha tiểu khả ái ~
Hai chữ: Cầu phiếu!