Editor: Mi Mặt Mèo
******************
Lúc quay lại phòng, số lượng thị vệ canh giữ nàng chỉ còn chưa tới một nửa.
Không chỉ thế, Tô đại phu nhân còn mang theo cả nha hoàn, ma ma đến nói là ban thưởng cho nàng, để nàng dùng làm hạ nhân hầu hạ.
Hạ Diệc Sơ trong lòng biết rõ Tô đại phu nhân là cố ý để lại tay chân của mình để trông chừng nàng, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra không biết gì.
Trong những hạ nhân được đưa tới, có cả Hồng Vân. Nàng ta vốn là đại nha hoàn bên cạnh Tô đại phu nhân.
Hạ Diệc Sơ trên mặt hiên lên một tia cười lạnh, đi đến trước mặt Hồng Vân, dương tay tát lại hai cái.
Hành động này của Hạ Diệc Sơ có thể nói là một chút mặt mũi đều không cho đại phu nhân.
Đại phu nhân đứng ở bên cạnh, thần sắc thâm trầm.
Đánh xong, Hạ Diệc Sơ nói tay đau cần tĩnh dưỡng, trốn vào phòng ngủ, bỏ lại một đám nha hoàn ma ma ở sảnh chính, còn có cả đại phu nhân.
Đại phu nhân hết sức tức giận, chẳng qua nghĩ đến mười ngày nữa nàng phải xuất giá nên kềm chế lại, không màng Hồng Vân cầu tình, xoay người bỏ đi.
Hạ Diệc Sơ vào phòng, lên giường ngồi tu luyện.
Thời điểm nàng bắt đầu tu luyện, một vòng hào quang màu tím hiện lên, bao vây lấy nàng như bảo hộ nàng.
Hạ Diệc Sơ cảm giác được lực lượng cường đại bên trong, không cần nàng phải hấp thu, mà chính chúng tự tiến vào thân thể nàng.
Hạ Diệc Sơ chậm rãi đón nhận, dẫn nguồn năng lượng kia đi một vòng trong kinh mạch của mình, sau đó lắng đọn tại đan điền.
Hiện giờ, Hạ Diệc Sơ giống như con cá mắc cạn, năng lượng này đến như nước, vô cùng dễ chịu.
Khi nàng mở mắt ra, trời đã tối sầm, trong phòng đen nhánh một mảnh.
Hạ Diệc Sơ xuống giường, mở cửa, phân phó nha hoàn chuẩn bị nước tắm và cơm chiều.
====================================
Chương này sao ngắn cụt vậy nè???