Mau Xuyên Dưỡng Thành: Vai Ác Lão Công, Cầu Buông Tha!

Chương 55: Thái tử tàn bạo (4)




Edit: Cá Muối

___________

Đường Oản nhận thấy được có người, lập tức bắt được cánh tay Phượng Tê Đồng.

Sau đó giống như người đi trêи sa mạc gặp được nguồn nước, nhanh chóng lôi kéo tay đối phương dán lên mặt mình.

Một lát sau lại bất mãn mà kéo tay tới miệng mình, “Đồng Đồng! Em muốn…… Uống nước!” Sau đó cắn lấy ngón tay Phượng Tê Đồng.

Xúc cảm mềm mại ôn nhuận làm Phượng Tê Đồng không khỏi giật mình một cái.

Ánh mắt thâm thúy âm u, không khỏi dừng trêи môi Đường Oản.

Hầu kết lăn nhẹ, ngay sau đó, Phượng Tê Đồng cúi đầu, giống như đứa bé tò mò, tiến lên ngậm lấy cánh môi tinh xảo đỏ bừng của nàng.

Thật trơn!

Thật mềm!

So với đậu hủ mềm mà hắn từng ăn qua vị còn ngon hơn!

Lúc này Đường Oản theo bản năng hấp thụ nguồn nước từ trong miệng Phượng Tê Đồng.

Hai tay bất giác leo lên ôm lấy cổ hắn, thân thể cũng không thành thật mà cọ tới cọ lui.

Phượng Tê Đồng cảm thấy bản thân giống như đang ôm một nhóc thỏ con không an phận, lại luyến tiếc buông tay, chỉ muốn đem nàng ăn sạch sẽ.

“Tích! Độ hảo cảm của Phượng Tê Đồng hảo +20, độ hảo cảm hiện tại là 10!”

Nhưng mà Đường Oản không hề nghe thấy.

Nàng liều mạng dán lên người Phượng Tê Đồng, chỉ muốn giảm bớt khô nóng trêи người.

Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến thanh âm của thị nữ, “Tiểu thư, nô tì đã trở về!”

Nghe được tiếng của thị nữ, Phượng Tê Đồng bỗng nhiên hoàn hồn, sau khi cúi đầu nhìn thoáng qua Đường Oản hai mắt đang mê ly, ánh mắt trầm xuống, chợt đem thân thể Đường Oản chặn ngang bế lên, dùng áo ngoài bao lấy nàng, mũi chân điểm một cái, rời khỏi thiên điện.

……

Không đến nửa khắc*, Đường Oản đã bị Phượng Tê Đồng đưa tới một cung điện hoa lệ.

* 1 khắc = 15 phút.

Thấy chủ tử nhà mình mang theo một nữ nhân trở về, thị vệ bên người Phượng Tê Đồng cả kinh, “Điện hạ, đây là?”

“Bảo vệ cửa cho tốt, nếu có người tìm Đường tiểu thư, cứ nói cô thỉnh nàng tới dùng trà!” Phượng Tê Đồng dứt lời, chân phải đá lên, đóng cửa phòng.

Sau khi vào trong phòng, trực tiếp ném Đường Oản lên giường, đè lên người nàng.

Khó được gặp được một thân thể nữ nhân khiến hắn không phản cảm, cứ như vậy mà buông tha không phải tác phong của Phượng Tê Đồng hắn.

Giống như một hung lang* chọn được người muốn cắn nuốt, Phượng Tê Đồng không lưu tình chút nào xé nát một mảnh nội khố cuối cùng trêи người Đường Oản.

* hung = hung bạo; lang = sói

Tại hiện trường yến hội, thấy nha hoàn bên người Đường Oản một canh giờ sau* mới vội vã trở lại, Đường Thanh Trúc cong môi cười bí hiểm.

* 1 canh giờ = 2 tiếng

Đường Oản a Đường Oản, đời trước thứ tốt gì tổ phụ cũng cho ngươi, hôn sự tốt cũng trước tiên cũng an bài cho ngươi, một kiếp này, ta muốn nhìn xem, ngươi phải làm sao!

Phượng Tê Đồng, cuối cùng sẽ phát điên!

Gả cho một nam nhân máu lạnh tàn bạo vô tình như vậy, ngươi trở thành Thái Tử Phi thì sao?

Một đời này, ta sẽ đem những thứ trêи tay người, từng cái một, đoạt lại toàn bộ!

Ai bảo Đường gia bất công như vậy!

……

Sau nửa canh giờ, Đường Oản cuối cùng cũng có chút ý thức.

Phát hiện trêи người mình nhiều thêm một tên nam nhân, Đường Oản không khỏi mở to mắt, mẹ kiếp, Phượng Tê Đồng tên cầm thú này, cư nhiên thật sự xuống tay với nàng!

Xem ra hắn không hề suy xét một chút nào về hậu quả của chuyện này!

Trong lúc nhất thời, Đường Oản không khỏi nâng tay đấm lên ngực hắn, “Buông ta ra!”

Nhưng mà lời nói ra, một chút uy hϊế͙p͙ cũng không có.

Phượng Tê Đồng thấy thế, thấp giọng cười, cánh tay to lớn rắn chắc dễ như trở bàn tay đỡ eo Đường Oản, đem nàng áp đến ngực mình, “Thả nàng? Đây là chính nàng chủ động trêu chọc cô! Chẳng lẽ nàng không biết, người chọc cô, ai cũng đừng nghĩ trốn!”

Dứt lời, tay lớn ở bên hông nàng dùng sức một cái, đổi tư thế với Đường Oản.