Editor: Nha Đam
Bằng hữu?
Chad vương tử hơi hơi nhíu nhíu mày.
Kể cả là bằng hữu, xuất phát từ lễ nghĩa, cũng không nên nắm tay cô ấy như vậy.
Hắn che dấu sự chán ghét trong đáy mắt, cười nói: "Rất vui được gặp anh, Ariel. Tôi là Chad vương tử của vương quốc."
Nghe vậy, tiểu mỹ nhân nhàn nhạt nhìn đối phương liếc mắt một cái, lộ ra răng nanh xinh đẹp, "Ngượng ngùng nga ~ Tôi cũng không muốn quen biết anh."
Chad vương tử ngẩn người, tươi cười trên mặt cứng đờ.
Đối phương lại tiếp tục nói: "Quen biết anh, tôi cũng không cao hứng đâu."
Chad vương tử: "......"
Từ nhỏ đến lớn, được hưởng thụ mọi người xem với con mắt khác, a dua nịnh hót, vương tử điện hạ tuổi trẻ đầy hứa hẹn trong vương quốc, lần đầu tiên bị người ta chán ghét.
Vẫn là, làm trò trước mặt cô gái mà hắn cảm thấy hứng thú, như vậy không lưu tình, không chút nào che dấu chán ghét.
Một chút cũng không có đem vương tử điện hạ tôn quý là hắn để vào mắt.
Thậm chí là, tùy ý mà giẫm đạp tôn nghiêm của mình.
Phong Thiển cũng có chút giật mình, con ngươi xinh đẹp chớp chớp.
Không hiểu sao có cảm giác, mảnh nhỏ ở thế giới này cùng Mộ Diễn điện hạ kém cách xa vạn dặm?
Về phương diện tính cách, một chút cũng không giống.
Chad vương tử nhìn nhìn cô gái, cuối cùng phải nhịn xuống tức giận trong đáy lòng.
Ít nhất, đợi cô đi rồi, lại giáo huấn một chút tiểu tử không biết trời cao đất dày này.
Chad vương tử thân sĩ duỗi tay, ý đồ lần thứ hai mời nữ hài khiêu vũ, "Phong tiểu thư, có thể cùng tôi nhảy một điệu sao?"
Phong Thiển nhìn nhìn hắn, vừa định cự tuyệt, tiểu mỹ nhân ngư lại so với cô nanh hơn đã mở miệng.
Hắn nắm tay cô hài lui về phía sau vài bước, ngước mắt.
Vô hại mà cong cong mắt, má lúm đồng tiền trên má nhàn nhạt.
"Tôi đã nói rồi nha, cô ấy là của tôi ~"
Ngữ khí như cũ là không chút để ý, lúc này lại trộn lẫn vài phần ngữ khí lưu manh.
Phong Thiển: "......"
Cô yên lặng nhìn Chad vương tử liếc mắt một cái.
Đối phương đông cứng tại chỗ, hình như là không biết nên trả lời tiểu mỹ nhân ngư như thế nào.
Phong Thiển hơi hơi chớp mắt.
Tiểu mỹ nhân nghiêng đầu nhìn cô, khóe miệng mang theo ý cười: "Thiển Thiển muốn cùng tôi khiêu vũ sao?"
Phong Thiển sửng sốt.
Bề ngoài tiểu mỹ nhân ngư thiên chân vô hại, sẽ cho người ta một loại ảo giác ngoan mềm.
Chính là, cô lại cảm thấy...... Đối phương giống như sẽ không thực ngoan.
Tựa như lúc mới gặp.
Tiểu mỹ nhân ngư mạnh mẽ đem cô cứu ra mặt biển, cũng đòi muốn báo đáp.
Đây là người thiện lương đơn thuần làm được sao?
Phong Thiển lắc đầu, "Mình sẽ không."
Trong đầu cô tuy rằng có ký ức nguyên chủ, nhưng mà rốt cuộc không có tự mình thực hiện qua, cho nên không tính là có thể.
Hơn nữa, cô cũng lười động đến.
Nhưng mà đối phương hình như là quyết tâm muốn cùng cô khiêu vũ.
Hắn không cho cô cơ hội phản kháng, trực tiếp đem người mang vào sân nhảy ở đại sảnh.
Phong Thiển: "......"
Tiểu mỹ nhân ngư khom lưng, cúi đầu để sát vào cô, hô hấp mềm ấm: "Không sao."
Cho nên......
"Tôi sẽ dạy Thiển Thiển khiêu vũ~"
Phong Thiểncứng đờ.
Ngước mắt.
Đối phương nói chuyện luôn thích mang một chút âm cuối.
Cũng không khiến người ta phản cảm.
Ngược lại giống như được mèo con gãi ngứa.
Có một loại, mê hoặc êm tai nói không nên lời.
Phong Thiển nhìn nhìn hắn, chậm rì rì lên tiếng "Ừm."
Giống như nhận được câu trả lời vừa lòng, tiểu mỹ nhân ngư cong cong mắt, má lúm đồng tiền trên má gia tăng vài phần.
Hắn nâng ngón tay cô lên giúp đối phương tìm tư thế tốt.
Sau đó, chậm rãi nâng tay lên. (Tớ không biết edit đoạn này như thế nào nhưng mà nó là động tác tay của khiêu vũ ấy nên các bạn có thể tự tưởng tượng nhé ^^)
Một tay cô đặt trên vai hắn, một cái tay khác của hắn thì nhẹ nhàng đặt ở vòng eo tinh tế của cô.
Theo tiết tấu âm nhạc, tiểu mỹ nhân ngư cùng cô di chuyển.
"Phải giống như vậy nha ~"
Tiểu mỹ nhân ngư vừa nói vừa chỉ đạo động tác cho cô.
Cũng may Phong Thiển có ký ức nguyên chủ thêm vào, học được thật cũng không phải quá lao lực.
Chỉ là có chút không quen.
Cô cúi đầu, đôi mắt xinh đẹp không chớp mắt nhìn chằm chằm bước chân của mình.
Rất nghiêm túc.