Editor: Nha Đam
Nghe được cha nói, tay Tây Á nắm chặt, cô ta rũ lông mi xuống, che khuất đáy mắt nồng đậm đố kỵ.
Dựa vào cái gì?
Dựa vào cái gì cô ta nỗ lực như vậy, ưu tú như vậy, người mà cha quan tâm vĩnh viễn là nữ nhân kia!
A.
Tây Á cười lạnh.
Đáng tiếc a chị, ngươi rốt cuộc không về được......
Cho dù cha lại sủng ngươi thì như thế nào?
Ngươi vĩnh viễn cũng không hưởng thụ được.
Con gái của cha từ đây chỉ có một người là Tây Á ta ......
Không khí như cũ có chút áp lực.
Chỉ chốc lát, đột nhiên có người hầu tiến vào thông báo: "Lão gia, xe ngựa của Chad vương tử điện hạ ngừng ở cửa."
"Chad vương tử?" Công tước Hill nghi hoặc, lại là vội vàng theo người hầu ra cửa nghênh đón.
Cũng không biết vương tử điện hạ đột nhiên đến thăm, là có chuyện gì?
Tây Á cùng mẫu thân liếc nhau, có chút nghi hoặc, cũng theo Công tước Hill cùng nhau đi ra ngoài nghênh đón.
Cửa phủ công tước.
Chad vương tử xe ngựa dừng lại.
Vương tử tuổi trẻ tuấn mỹ mở cửa xe, tiêu sái mà nhảy xuống xe ngựa.
Đối phương có mái tóc ngắn màu vàng ngọn tóc hơi cuốn, giống như màu sắc của ánh mặt trời thập phần xinh đẹp mê người.
Tây Á nhìn đến có chút ngây người.
Vương tử điện hạ thế nhưng so với kỵ sĩ Ryan còn tuấn mỹ đẹp hơn.
Công tước Hill dẫn đầu mở miệng: "Không biết vương tử điện hạ tiến đến tệ xá, thật sự là không có tiếp đón từ xa."
Chad vương tử hơi hơi mỉm cười, đôi mắt phiếm màu xanh biển với thần sắc ôn nhu, hắn lễ phép trả lời: "Công tước đại nhân khách khí."
Nói xong, Chad vương tử quay đầu lại.
Cung hầu lái xe chống lại cửa xe.
Chad vương tử thân sĩ mà vươn tay phải, tiếng nói ôn nhu dễ nghe: "Phong tiểu thư, mời."
Đám người Công tước Hill có chút sững sờ.
Vương tử điện hạ còn mang theo người?
Mọi người chỉ thấy trong xe ngựa dò ra một cái đầu. Theo sau là, một cô gái tóc đen mắt đen xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người.
Đôi mắt tròn xoe của cô dạo qua một vòng, đang nhìn đến Tây Á trong đám người, tầm mắt dừng một chút.
Vừa nhìn đến từ xe ngựa dò ra đầu của một cô gái, Tây Á ngây ngẩn cả người.
Rồi sau đó là khủng hoảng thật lớn đem cô ta vây quanh.
Đôi mắt của cô ta tràn ngập không thể tin được.
Mà Công tước Hill còn lại là vạn phần kinh hỉ.
Tiểu nha đầu an toàn là tốt rồi.
Cô chỉ là tùy ý nhìn nhìn, liền thu hồi tầm mắt.
Tầm mắt Phong Thiển lại chậm rì rì mà dừng ở tay phải Chad vương tử đang vươn ra.
Ngước mắt, chạm vào đôi mắt ôn nhu màu xanh biển của đối phương.
Cô dừng một chút, đỡ xe ngựa, nhẹ nhàng nhảy xuống tới.
Không khí có chút xấu hổ.
Chad vương tử bất động thanh sắc thu hồi tay, sắc mặt như cũ, tựa hồ một chút cũng không giận cô không biết lễ nghĩa phép tắc như vậy.
Trên mặt hắn mang theo ý cười, "Nếu Phong tiểu thư an toàn về đến nhà, thứ ta không thể phụng bồi, ngày khác chắc chắn định ngày hẹn Phong tiểu thư."
Phong Thiển nhìn hắn liếc mắt một cái, có chút không tình nguyện gật gật đầu.
Không cần ngươi hẹn ta......
Cô chỉ muốn yên ổn ở nhà.
Thấy cô gật đầu, Chad vương tử lễ phép hướng Công tước Hill hành lễ: "Công tước đại nhân, cáo từ."
Công tước Hill cao hứng gật đầu, "Đa tạ điện hạ đưa tiểu nữ về. Điện hạ đi thong thả."
Chad vương tử lễ phép gật đầu, liền một lần nữa bước lên xe ngựa.
Trước khi đi, vương tử điện hạ lại nhoẻn miệng cười với cô: "Phong tiểu thư mỹ lệ, chúng ta sẽ lại gặp mặt lần nữa."
Phong Thiển: "......"
Cô chớp chớp đôi mắt xinh đẹp.
Cô không muốn gặp......
Sau khi xe ngựa của Chad vương tử đi được một đoạn rồi, mọi người mới phản ứng lại.
Công tước Hill tiến lên nắm lấy tay cô, ngôn ngữ tràn đầy quan tâm: "Thiển Thiển trở về thì tốt rồi. Tiểu nha đầu, con muốn hù chết cha sao?"
Phong Thiển chớp chớp mắt.
"Cha, đừng lo lắng." Cô ngoan ngoãn trả lời một câu.
Cô sẽ không có việc gì.
Chỉ là nguyên chủ......
Là thật sự không còn nữa.
Cô nhấp nhấp cánh môi phấn nộn.
********
Chỉ vì tò mò diễn biến chương tiếp theo nên tớ đã tiện tay edit thêm 1 chương, bù luôn chương mới vào ngày mai rồi nên ngày mai có thể có chương mới hoặc không nhé ^^