Editor: Nha Đam
Phong Thiển nằm trong giỏ, từ đầu đến cuối đều ngây người.
Không phải là Hộ Bộ thượng thư mang nguyên chủ về nuôi sao?
Sao lại biến thành Quốc sư rồi?
Tuy nhiên, trước đó, hệ thống đã nhắc nhở rằng vị Quốc sư trẻ tuổi này chính là mảnh nhỏ.
Phong Thiển đã tiếp thu tư liệu của đối phương.
Chính là một người siêu cấp lợi hại.
Cô chớp mắt.
Tốt hơn hết, cô nên làm một đứa trẻ không cần phải làm gì cả.
Trong xe ngựa, thiếu niên cứ lặng lẽ nhìn đứa bé trong giỏ.
Thật lâu sau, hắn nhẹ giọng hỏi: "Đói bụng không?"
Phong Thiển: "..."
Cô chớp mắt, cô bây giờ chỉ là một đứa bé ...
Dây thanh quản của đứa bé này vẫn chưa phát triển hết, không thể phát ra âm thanh một cách tròn trịa.
Hơn nữa, cô chỉ là một đứa bé, theo lý cũng không nghe hiểu tiếng người.
Vậy, tại sao mảnh nhỏ lại hỏi cô như vậy?
Tự nói chuyện một mình?
Nhìn thấy đôi mắt tròn xoe của đứa bé chỉ nhìn mình chằm chằm, thiếu niên mím môi.
Lông mi dài che tầm mắt lại.
Quên......
Nàng ấy chưa thể nói được.
Thiển Thiển...
Đứa bé trong giỏ ngủ lay động, thiếu niên nhìn xuống hỏi: "Muốn cởi trói không?"
Phong Thiển ngơ ngác chớp chớp mắt.
Sau đó, thấy đối phương thong thả ung dung cởi tấm khăn vây lấy cô.
Chiếc khăn quấn được mở ra, đứa bé bên trong chỉ mang một chiếc yếm màu đỏ.
Cùng lúc đó, khi tấm vải được mở ra, một mặt dây chuyền bằng ngọc bích tinh xảo trượt xuống.
Ngón tay của Mộ Bạch dừng lại, tầm mắt rơi vào mặt dây chuyền bằng ngọc, hắn đưa tay lên, chậm rãi cầm lấy mặt dây chuyền bằng ngọc lên.
Đây là một mặt dây chuyền ngọc bích rất đẹp.
Trên mặt dây chuyền có khắc một chữ Thiển.
Hiển nhiên, mặt dây chuyền bằng ngọc bích đó tượng trưng cho thân phận.
Thiếu niên chỉ nhìn thoáng qua, sau đó lại đặt mặt dây chuyền bằng ngọc vào trong giỏ.
Hắn nhìn chằm chằm vào đứa bé và nhàn nhạt nói: "Thế này có thoải mái hơn không?"
Phong Thiển: "..."
Tại sao lại có cảm giác như mảnh nhỏ tin rằng cô có thể hiểu hắn?
Hơn nữa, cô luôn cảm thấy ánh mắt đầu tiên của mảnh nhỏ khi nhìn thấy cô có chút khác biệt so với bây giờ.
Điều khiến Phong Thiển khó hiểu hơn là hơi thở trên người hắn mang lại cho cô một cảm giác rất quen thuộc.
Phong Thiển đột nhiên đưa ra một suy đoán táo bạo ...
Có lẽ nào đây chính là Mộ Diễn điện hạ?
Nhưng điều đó không có khả năng...
Mảnh nhỏ của Điện hạ không phải đã phân tán đến các thế giới nhỏ sao? Không thể xuất hiện trên một thế giới nào đó ...
Phong Thiển nhanh chóng bác bỏ ý kiến này.
Hắn không phải là ... Điện Hạ.
Phong Thiển chớp chớp mắt.
Thiếu niên trước mặt vẫn theo dõi nhất cử nhất động của đứa bé từ đầu đến cuối.
Một lúc lâu sau, hắn từ từ duỗi ngón trỏ ra, nhẹ nhàng chạm vào mặt của đứa bé.
Cái chạm nhẹ đó khiến ánh mắt thiếu niên mê mang.
Một giây tiếp theo, thiếu niên lại ngẩn ra.
Đứa nhỏ vươn bàn tay non mềm trắng nõn ra, ôm lấy ngón trỏ của thiếu niên rồi đút vào miệng.
Đứa bé còn chưa có răng.
Đầu ngón tay của thiếu niên có cảm giác âm.
Hắn sững sờ, không ngờ đối phương lại đột ngột làm ra hành động như vậy.
Mộ Bạch cụp mắt xuống, vành tai dưới mái tóc đen không khỏi đỏ ửng.
Phong Thiển ỷ vào việc mình vẫn còn bé, không kiêng nể gì mà bôi nước miếng.
Tốt.
Ngay cả một đứa bé mà mảnh nhỏ cũng không buông tha, lại còn một vừa hai phải chọc vào mặt cô.
Đừng trách cô bôi nước miếng ...
Tuy nhiên, Phong Thiển có một chút xấu hổ, cô không thể kiểm soát bản thân, nước bọt của cô dường như đang chảy đều đặn ...
Đứa nhỏ ngậm ngón trỏ hồi lâu mới mở miệng, buông đối phương ra, chép chép miệng mấy cái.
Mộ Bạch lặng lẽ thu tay lại.
Nước miếng của đối phương còn đọng lại trên đầu ngón tay.
Hắn im lặng thả ngón tay xuống, không lau, chỉ nhìn đứa bé, nhỏ giọng hỏi cô: "Tức giận à?"
Phong Thiển sửng sốt.
"Hệ thống! Nói cho ta biết, hắn có phải là Điện hạ không?"
Hệ thống do dự: "Ký chủ, tôi... Tôi không biết..."
************
Thế giới này có vẻ hay, mình edit 1 chương mà cảm thấy không đủ nên edit thêm 1 chương nữa đây ^^
Thế giới nào tớ thích thì tớ edit khá nhanh, bạn nào theo dõi tớ hồi edit Thế giới 3: Tiểu mỹ nhân ngư bệnh kiều thì biết ^^
Nên tớ sẽ cố ra chương nhanh nhất có thể nhé!!♥