[Quyển 1] [Mau xuyên] Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan

Chương 140: Võng du tiểu khả ái (24)




Editor: Nha Đam


Thành thật mà nói, hắn không ngờ rằng đối phương muốn tỷ thí cùng hắn.


Rốt cuộc, đối phương trông yếu ớt như vậy. Hơn nữa, thời gian cũng đang cấp bách.


Đối thủ dù mạnh đến mấy cũng khó có thể đánh bại hắn trong thời gian ngắn.


Vì vậy, Phong Thiển đã thách thức hắn nên hắn không nói hai lời liền chấp nhận luôn.


Không hề trì hoãn trận đấu.


Đối phương chẳng qua cũng là đang hấp hối giãy giụa mà thôi......


Trận tỷ thí bắt đầu.


Hai người đứng hai bên sàn đấu.


Người chơi nam kia trên cao nhìn xuống, tuyên bố nói: "Tôi nhường cậu 3 chiêu. Sau khi hết 3 chiêu tôi mới ra tay."


Dù có thua thì cũng phải...... Thua tâm phục khẩu phục.


Như vậy, người khác không dám nói rằng hắn bắt nạt kẻ yếu.


Vị trí Ma Tôn cũng được coi là vững chắc.


Phong Thiển chớp mắt, "Cho tôi ra 3 chiêu?"


Nhìn thấy ánh mắt mong đợi lóe lên trong mắt cô, đối phương hiểu ra.


Xem ra cũng chỉ là một kẻ yếu ớt mà thôi.


Hắn gật đầu: "Đúng vậy."


Cô cong mắt, cảm thấy có chút hạnh phúc.


Tốt.


Có thể tốc chiến tốc thắng.


Phong Thiển từ từ lấy Thần Khí trong ba lô ra.


Thần Khí xuất hiện luôn đi kèm với các hiệu ứng đặc biệt thú vị.


Để mọi người biết rằng đây là một Thần Khí.


Mọi người đều ngạc nhiên khi nhìn thấy thanh kiếm đỏ như máu trên tay cô.


Người chơi nam trên sàn đấu cũng phải giật mình.


Thần Khí sao?


Tim hắn co rúm rồi lại dịu lại.


Dù có Thần khí đi chăng nữa nhưng sức lực của cậu ta không tốt thì vũ khí dù tốt đến đâu, tác dụng của nó cũng chẳng kém gì đồ đồng nát.


Không có dấu vết sợ hãi trên khuôn mặt hắn ta.


Trong vòng 3 chiêu, hắn sẽ không đánh trả, miễn là hắn tránh được đòn tấn công của đối thủ.


Ngay cả khi hắn không đánh bại đối thủ trong thời gian quy định, chỉ cần qua thời gian này, còn không có phân ra thắng bại, vị trí Ma Tôn cũng là của hắn.


Vì vậy, trong trận thi đấu này, hắn không có bất kỳ gánh nặng tâm lý nào.


Tuy nhiên, hắn không ngờ thực lực của đối phương lại mạnh đến không ngờ.


Phong Thiển từ từ rút kiếm ra khỏi vỏ.


Cô điểm nhẹ mũi chân và đứng trên không.


Trước mắt mọi người, chỉ có một thiếu niên mặc quần áo màu đỏ rượu bước lên khoảng không.


Mái tóc của hắn bị không khí lay động, có chút lộn xộn.


Khuôn mặt tuấn tú của thiếu niên không có biểu cảm gì, con ngươi đen nhánh của hắn bị ánh sáng đỏ của Thần Khí nhuộm đỏ rực.


Hắn thản nhiên múa kiếm.


Theo động tác của hắn, một con phượng hoàng rực lửa khổng lồ nhảy ra từ mũi kiếm.


Cùng với phượng minh thanh thúy.


Trong mắt mọi người nhảy lên ánh lửa.


Mà con chim phượng hoàng kia bay thẳng về phía người chơi nam trên sàn đấu.


Với một lực không thể ngăn cản.


Cho đến khi khói thuốc súng tan hết.


Trên lôi đài to như vậy chỉ còn lại một mình Phong Thiển.


Mà người chơi nam vừa ở trên lôi đài thì ... Ồ, hắn có vẻ như đã bị hạ đo ván.


Cô nheo mắt nhìn phía chân trời dần dần thu nhỏ lại thành điểm đen.


Sau đó, cúi đầu nhìn thanh kiếm trong tay mình.


Lợi hại như vậy sao?


Phong Thiển cùng đối phương tỷ thí từ lúc bắt đầu đến bây giờ, không đến một phút, kết cục đã được quyết định.


Người xem không khỏi choáng váng.


Thật mạnh ...


Còn chưa đến một phút...


Hiển nhiên, cô là người chiến thắng cuối cùng.


Phong Thiển ngước mắt lên liếc nhìn đồng hồ đếm ngược trong khoảng không.


Cho đến khi thời gian trôi về con số không.


Cô từ từ bước ra khỏi sàn đấu.


Sau khi kết thúc Tam Tôn Tranh Bá, Tam Tôn của ba giới đã ra đời.


Những lời chúc mừng chính thức bay lơ lửng trong không trung của Tam Giới Phong Vân.


[Xin chúc mừng người chơi Phong Vân Thiên Hạ đã trở thành tân tấn Ma Tôn. ]


[Xin chúc mừng người chơi Hoa Dâm Bụt vì đã trở thành tân tấn Tiên Tôn. ]


[Xin chúc mừng người chơi Ôm Boss Không Buông Tay trở thành tân tấn Thánh Tôn. ]


Gần như cùng lúc đó, một nhóm NPC hóa trang thành người hầu đi về phía Phong Thiển.


Nam nhân dẫn đầu mặc y phục màu xanh lam, nữ nhân cùng với tùy tùng cung kính chào: "Nô tỳ cung nghênh Ma Tôn đại nhân tiến vào Ma cung."