[Quyển 1] [Mau xuyên] Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan

Chương 122: Võng du tiểu khả ái (6)




Editor: Nha Đam


Ôm Boss Không Buông Tay, tình cờ gặp được mấy người đến sau.


Hắn bị một trong số bọn họ giữ chặt, "Huynh đệ, ngươi nhận nhiệm vụ kia của Phong Vân Thiên Hạ rồi à?"


Ôm Boss Không Buông Tay vui tươi hớn hở gật đầu, "Đúng vậy, Lão đại đưa ngay cho tôi mười vạn tệ! Đừng cản đường, tôi phải đưa thư."


Hắn đẩy đối phương ra, vui vẻ rạo rực đi về phía núi Ngọc Phong.


Những người đến muộn nhìn nhau.


ĐM!


Thật đúng là phú hào!


Bọn họ đều tiếc nuối.


Tại sao lại không chạy nhanh một chút?


......


Bên này, Phong Thiển ngồi nhàm chán, lại bắt đầu càn quét cửa hàng.


Các hàng hoá trong cửa hàng gần như đã được cô muâ một lần.


Đang ở chậm rì rì chọn đan dược Phong Thiển đã bị cắt ngang bởi âm thanh nhắc nhở của hệ thống trò chơi: "Chúc mừng người chơi Phong Vân Thiên Hạ thành công hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ tân thủ ' Giúp A Trạch gửi thư ' giá trị kinh nghiệm gia tăng 1000."


"Xin chúc mừng người chơi Phong Vân Thiên Hạ đã nâng cấp thành công lên LV3."


Ngón tay Phong Thiển dừng lại tạo chỗ.


Cô nghiêng đầu, khá nhanh đấy.


Tiếp theo lại bắt đầu một vòng khắc kim mới.


Lâu lâu có câu lơ lửng giữa trời xanh..


[ Chúc mừng người chơi Phong Vân Thiên đạt được danh hiệu "Vung tiền như rác"]


[ Chúc mừng người chơi Phong Vân Thiên Hạ đạt được danh hiệu "Ném vạn kim"]


[ Chúc mừng người chơi Phong Vân Thiên Hạ đạt được danh hiệu "Người giàu nhất trong thành"]


......


Tất cả người chơi: "!!!"


Vị huynh đệ này trong nhà chẳng lẽ làm nghề khai thác mỏ?


Cái này không khỏi cũng giàu ..... thái quá đi!


Nhiều đến phá của!


Chờ đến khi người chơi Ôm Boss Không Buông Tay lại lần nữa tìm đến Phong Thiển, hắn nháy mắt bị lóe mù mắt.


Cô quét trang phục trong thương thành xong, sau đố vô tình kích hoạt phần thưởng của hệ thống trò chơi.


[ Chúc mừng người chơi đã thu thập đầy đủ các trang phục, khen thưởng trang phục Ma tôn ×1]


Phong Thiển nhìn liếc một cái, sau đó tùy tiện thay đổi trang phục.


Tinh tinh điểm điểm hồng quang hiện lên.


Mái tóc đen của cô như lụa trong gió, tơ vàng tạo thành mũ miện hoa lệ mà lộng lẫy, cột mái tóc của cô lên, xinh đẹp lại tiêu sái.


Trên người cô mặc bộ quần áo màu đỏ rượu, hết lớp này đến lớp khác, mỗi lớp rất mỏng, nhưng đều được thêu những hoa văn sẫm màu, đen hoặc bạc rất tinh xảo.


Tuy nhiên, nó cũng không nặng khi mặc và không hạn chế khả năng vận động.


Bên hông là một chiếc thắt lưng làm bằng nguyễn ngọc, trên đó có chạm khắc hoa văn kỳ lân sống động.


Khi cô mặc bộ đồ này lên, nháy mắt khí chất cả người đều không giống nhau.


Vẻ ngoài thanh tú xinh đẹp có thêm vài phần dương khí.


Vì thế, liền có người chơi Ôm Boss Không Buông Tay hiện tại có phản ứng này.


Hắn tấm tắc mà đánh giá trang phục của Phong Thiển, vỗ tay khen ngợi nói: "Quả nhiên là lão đại, mặc bộ đồ này cũng thật phong cách!"


Phong Thiển cúi đầu quần áo trên người, lại nhìn đối phương liếc mắt một cái, sau đó chậm rì rì xoay người rời đi.


Ôm Boss Không Buông Tay vừa thấy lão đại đi rồi, vội vàng chạy đến trước mặt Phong Thiển, "Lão đại, anh có cái gì nhiệm vụ cứ việc tìm tôi, tôi tới giúp anh làm!"


Cô dừng một chút, nghiêm túc xem hắn: "Hiện tại không có."


Phong Thiển nhấc chân tiếp tục đi về phía trước.


Ôm Boss Không Buông Tay tiếp tục đuổi theo nói: "Lão đại, anh không cần thăng cấp sao? Tôi có thể dẫn anh đi đánh quái, anh chỉ cần ở một bên thu kinh nghiệm là được!"


Nhất định phải ôm chặt đùi Lão đại!


Không bao giờ buông tay!


Ôm Boss Không Buông Tay mặc niệm trong lòng.


Phong Thiển chớp chớp mắt.


Nhiệm vụ chi nhánh chỉ nói muốn cô thành người chơi giỏi, chưa nói muốn thăng cấp.


Cho nên......


"Không cần."


Cô vẫn là tìm một chỗ chậm rì rì mà chơi đi.


Nhưng mà, thanh âm hệ thống đột nhiên truyền đến.


【 Leng keng ~ Chúc mừng ký chủ kích phát nhiệm vụ che giấu: Trở thành Đại thần Ma giới đứng đầu trong bảng Phong Vân. 】


Bảng Phong Vân, là dựa theo cấp bậc kinh nghiệm xếp hạng.


Vẻ mặt Phong Thiển đơ ra.


Quả nhiên...... Mỗi lần đều là như thế này.


Hệ thống một vừa hai phải bức cô làm việc mà cô không muốn làm.