Mau Xuyên: Cứu Vớt Boss Nam Chủ Hắc Hoá

Chương 286




Trầm Mộc Bạch vừa vặn cũng không muốn nhìn thấy hắn, nửa đêm lúc Quân Cửu Lăng bảo cô đứng lên, rất là tận tình khuyên bảo mắng cho một trận.

Quân Cửu Lăng rất là ủy khuất, trên mặt mang thần sắc tội nghiệp, giống như người bị khi phụ mới là hắn.

Trầm Mộc Bạch kém chút bị tức thành cá nóc, liên tục cường điệu, lúc đối phương ngoan ngoãn nói ra lời nói cam đoan, lúc này mới thở ra một hơi.

Miệng đắng lưỡi khô cô cầm lấy nước liền rót hết.

Quân Cửu Lăng ở một bên trông mong nhìn cô, đáng thương nói:

"Bạch Bạch, ngươi còn tức giận phải không?"

Trầm Mộc Bạch tức giận nói, "Chỉ cần ngươi về sau đừng có lại làm loại chuyện này, ta liền không tức giận."

Quân Cửu Lăng khó xử nghĩ nghĩ, cuối cùng ngẩng đầu nói, "Cái kia Bạch Bạch ngươi phải đáp ứng ta một việc."

Trầm Mộc Bạch nhìn hắn, mở miệng hỏi, "Việc gì?"

Quân Cửu Lăng chớp mắt một cái "Về sau mỗi ngày để cho ta hôn ngươi một cái."

Trầm Mộc Bạch kém chút bị nước miếng bản thân làm cho sặc, cô trợn tròn con ngươi, không thể tin nhìn Quân Cửu Lăng đoạn thời gian trước giống như tiểu bạch thỏ, hiện tại sao có thể nói ra lời nói vô sỉ như thế.

Quân Cửu Lăng nhìn chằm chằm cô, phồng lên quai hàm nói, "Ngươi không đáp ứng mà nói, ta sẽ còn cùng ngươi ngủ."

Trầm Mộc Bạch, "..."

Quân Cửu Lăng rất là kiên cường cùng cô đối mặt, một bộ ngươi không đáp ứng ta liền nhìn ngươi như vậy đến thiên hoang địa lão.

Cuối cùng, Trầm Mộc Bạch chỉ có thể bất đắc dĩ thỏa hiệp, "Được được, theo ngươi được rồi."

Quân Cửu Lăng lộ ra một cái cười to, nhanh chóng ở trên mặt cô hôn một cái, còn cường điệu nói, "Hôm nay."

Trầm Mộc Bạch, "..."

Tâm tính thiện lương mệt mỏi nha.

Vẫn như cũ trời còn chưa sáng, Trầm Mộc Bạch liền rời giường nấu cơm.

Vốn dĩ tưởng rằng hôm nay Quân Cửu Lăng cũng không muốn gặp lại cô, không nghĩ tới giữa trưa, liền bị gọi tới.

Đối phương giống như là chuyện gì đều chưa có phát sinh, Trầm Mộc Bạch bị yêu cầu như bình thường tới hầu hạ hắn.

Nhưng là mấy ngày kế tiếp, Trầm Mộc Bạch lại phát hiện, ban ngày Quân Cửu Lăng lại càng ngày càng thích sai cô, cái gì cũng gọi, thời thời khắc khắc canh giữ ở bên người, mặc dù tính tình hay là cái dạng âm tình bất định, nhưng cuối cùng cũng không có đối với cô hiện ra sát ý.

Thời điểm Quân Cửu Lăng để cho cô cầm cổ trùng cũng không sợ, còn mở to con mắt nghiên cứu một phen.

Lúc cô chuyên chú nhìn cổ trùng trên tay, mặt khác mấy con cổ trùng ở trong lon vụng trộm bò ra, sau đó thuận theo quần áo cô bò lên.

Trầm Mộc Bạch mới đầu còn không có chú ý tới, đến lúc cô cảm giác bên trong cánh tay có vật gì đang ngọ nguậy, mấy con cổ trùng màu sắc khác nhau từ chỗ cổ tay bò ra, sau đó xê dịch đến lòng bàn tay.

Cô có chút giật nảy mình, con mắt không tự chủ được nhìn thoáng qua trên người Quân Cửu Lăng ngồi ở bên cạnh lật sách.

Quân Cửu Lăng ánh mắt không có mảy may di động, trong miệng lại thản nhiên nói, "Làm sao?"

Trầm Mộc Bạch cảm thụ được trong lòng bàn tay cảm giác nhột nhột, nhịn xuống không cười, rung động rung động nói, ".. Giáo chủ.. Cổ trùng của ngươi leo đến chỗ ta."

Cô xem xem lòng bàn tay, phát hiện mấy con cổ trùng kia giống như là đánh nhau.

Quân Cửu Lăng quay đầu hướng cô bên này nhìn thoáng qua, sau đó hung hăng cười lạnh một tiếng.

Vốn dĩ mấy con cổ trùng vẫn còn đang đánh nhau lập tức bốn phía mà tán, nhanh chóng từ trên quần áo Trầm Mộc Bạch bò xuống, sau đó trở lại trong lon.

Còn thừa lại là con cổ trùng màu trắng vốn dĩ nằm ở trong tay, nó tựa hồ rất là đắc ý, thân thể mập mạp gian nan lộn một vòng, sau đó cọ xát làn da Trầm Mộc Bạch.

Trầm Mộc Bạch thấy nó giống như đang làm nũng, cảm thấy mười điểm thú vị, liền nhịn không được duỗi ra một cái tay khác nó, cô còn chưa kịp sờ đến cổ trùng, bên tai liền truyền đến một đường cười lạnh.