Mau Xuyên: Cứu Vớt Boss Nam Chủ Hắc Hoá

Chương 2430




Trầm Mộc Bạch, "?"

Cô một mặt chấn kinh, nhìn về phía Trình Dã, "Ca, anh có bạn gái?"

Lão đại, "Ca?"

Lão nhị, "Em là em gái?"

Lão tứ, "A a a a tôi đi về trước.."

Sau đó bị Trình Dã một cái kéo qua, ý vị không rõ cười một tiếng, "Cho tôi một lời giải thích."

Lão ngũ cùng lão lục rụt rụt cảm giác tồn tại bản thân, một bộ trạng thái ta đã rớt mạng.

Làm nửa ngày, mới hiểu được đây là một cái đại ô long.

Lão đại mấy người vội vàng cùng người nói xin lỗi.

Sau đó bắt đầu đối với Trầm Mộc Bạch sinh ra hứng thú cực kỳ.

Tỉ như, "Có bạn trai nhỏ sao?"

"Cha mẹ em làm sao sinh em và anh của em, làm sao đều lớn lên tốt như vậy, còn có để cho người sống hay không."

"Em gái, anh với anh trai em quan hệ khá tốt, hầu như đều có thể quan hệ mật thiết loại kia.."

Đều nhất nhất bị Trình Dã bắn cho đi thôi.

Trầm Mộc Bạch xem như thấy được bạn cùng phòng anh trai nhà mình, nhìn đến ca của cô mấy năm này trôi qua cũng rất không dễ dàng.

"Ca, anh không cần đưa em, em đi về trước."

Cii nói.

Trình Dã nhìn người, cười một tiếng, "Trở về gửi tin nhắn cho anh, đã biết không?"

Trầm Mộc Bạch nhẹ gật đầu, đi ra trường, sau đó phất phất tay.

Thẳng đến không nhìn thấy người, Trình Dã mới đem ánh mắt thu hồi lại.

Trở lại ký túc xá về sau.

Lão tứ nói, "Lão tam nha, cậu xem, chúng ta quan hệ không tầm thường đi, cậu nói, chúng ta quan hệ này còn có thể thêm gần một bước hay không."

Lão nhị gạt mở người, "Tam nha, nhìn tôi nhìn tôi nhìn tôi, tôi dáng dấp không kém đúng không, trong nhà của tôi là làm ăn, mẹ tôi cũng biết thương người, tuyệt đối sẽ không xuất hiện mâu thuẫn cái gì mẹ chồng nàng dâu."

Lão lục xem sách, không khỏi lắc đầu.

Trình Dã nở nụ cười, "Muốn làm em rể tôi sao?"

Cái nụ cười này có chút làm người ta sợ hãi, lão nhị cùng lão tứ không khỏi chà xát nổi da gà trên người, liền vội vàng lắc đầu hướng lui về phía sau mấy bước.

Trình Dã kéo môi, "Muốn hay không muốn nha."

Lão nhị, "Không muốn."

Lão tứ, "Tôi đi xem một chút tôi pha pha mì."

Trình Dã lên giường, phát một cái tin nhắn ra ngoài.

Lão nhị nhìn thấy, không khỏi cùng lão đại lén lút nói câu, "Tôi thế nào cảm giác lão tam cùng em gái của hắn có biến, bọn họ đến cùng phải anh em ruột hay không, không phải là nhặt được con dâu nuôi từ bé đi."

Lão đại có chút đỏ mặt, "Cậu nói bậy bạ gì đó, lão tam không phải người như vậy."

Lão tứ bưng lấy mì tôm một đêm bu lại, hạ giọng nói, "Lão tam mỗi lần cùng em gái của hắn gửi tin nhắn gọi điện thoại, chính cùng bạn gái tựa như, dặn dò căn dặn vậy, cái nụ cười trên mặt kia, đừng nói là nữ, tôi xem thân thể đều xốp giòn."

Lão nhị nói, "Lão tam người này, trừ bỏ gia cảnh bối cảnh, cái đó cái đó cũng là hoàn mỹ. Trong trường học cái gì nữ sinh không thích hắn, nhưng hắn sửng sốt một chút phản ứng đều không có, cậu nói có quái hay không?"

Lão đại lắp bắp nói, "Tôi cùng em gái của tôi cũng rất thân."

Lão tứ phù phù phù hút mặt, "Vậy cậu hàng ngày cùng em gái của cậu gửi tin nhắn, còn muốn thỉnh thoảng gọi điện thoại cho con bé, cái ánh mắt kia cái thần sắc kia, cha mẹ tôi đều không dạng này, huống chi còn duy trì một năm hai năm."

Lão đại không phản đối.

Lão nhị nhỏ giọng nói, "Bảo không cho phép thực sự là con dâu nuôi từ bé." Lão nhị nhìn thoáng qua mì tôm, "Lão tứ, cho tôi ăn một miếng chứ."

Lão tứ lập tức cảnh giác, nhảy ra ngoài, "Không, cậu ăn một miếng tôi liền không có."

Trình Dã tiếp thu được tin nhắn, lại trả lời một câu, đợi vài phút, không đợi được, liền cầm lấy vở dựa vào nơi đó nhìn.

Lão nhị leo lên, "Lão tam, em gái của cậu học cái trường học nào."