Cửa túc xá bị chắn đến cực kỳ chặt chẽ, mấy cái nam sinh ngồi xuống tự giới thiệu mình một phen. Lý Lực chính là người một mét tám cao to kia, mắt một mí, nhan trị nhiều lắm là cũng là bộ dáng trung hạ.
Mà mặt khác hai người gọi Nhâm Bình, Triệu Hổ, mặc dù không cao như người đầu tiên, nhưng là chỉ xem dáng người liền biết khí lực nhất định nhỏ không được bao nhiêu.
"Thì ra là học tỷ lớp 12." Triệu Hổ ý vị không rõ cười cười, ánh mắt lơ đãng ở trên bộ phận nào đó của Lâm Ương liếc một cái.
Khương Ngọc loáng thoáng phát giác được không thích hợp, nhưng là không có suy nghĩ nhiều.
Vương Tuyết nhưng lại thật cao hứng, "Vốn chúng tôi dự định ra ngoài, nào biết được đụng phải học đệ các cậu."
Lý Lực không để lại dấu vết từ trên người cô gái thu tầm mắt lại, kinh ngạc nói, "A? Các chị muốn đi ra ngoài?"
Vương Tuyết gật đầu, "Đúng vậy, trong túc xá không có đồ ăn, chúng tôi dự định đi sát vách nhìn xem."
Nhâm Bình làn da tương đối đen nhếch miệng, "Nơi nào còn có cái gì ăn, đều bị chúng tôi cầm hết rồi."
Lâm Ương lộ ra thần sắc thất vọng, "Cái kia không có đồ ăn làm sao bây giờ?"
Trầm Mộc Bạch trầm mặc không nói.
"Chúng ta vốn chính là dự định đi căng tin cùng siêu thị, muốn nhìn cái túc xá này có người hay không một chút, thêm một người nhiều một phần lực lượng." Lý Lực cười cười, "Nào biết được vẫn rất may mắn."
Vương Tuyết phát giác được nam sinh đang đánh giá bản thân, sinh ra lòng hư vinh nho nhỏ, "Chỗ nào, chúng tôi đụng tới học đệ mới là đủ may mắn."
"Thế nhưng là bên ngoài Zombie nhiều như vậy, chúng ta thật có thể ra ngoài sao?" Khương Ngọc hỏi vấn đề tất cả mọi người muốn hỏi.
Triệu Hổ trên mặt hiển lộ mấy phần đắc ý, "Cái này các chị cũng không cần lo lắng, chúng tôi mấy người trên người đều có dị năng, bảo hộ các chị vẫn là dư xài."
"Dị năng?" Vương Tuyết mấy người trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Ngay cả Trầm Mộc Bạch cũng không nhịn được nhìn qua.
Thiếu nữ tướng mạo là loại rất tinh xảo kia, khuynh hướng xinh đẹp lộ liễu, nhất là cặp mắt kia thời điểm người người, tựa như mang theo câu nhân.
Lý Lực trong lòng suy nghĩ, trên mặt không lộ ra dấu vết nói, "Đúng, ngay tại hôm qua, chúng tôi phân biệt đã thức tỉnh dị năng."
Người hơi xem chút tiểu thuyết tivi đều sẽ biết dị năng, nhưng là tự mình kinh lịch vẫn cảm thấy quá mức huyền huyễn.
Nhưng Zombie đều xuất hiện, sở hữu dị năng cũng không phải chuyện làm người ta giật mình quá nhiều.
"Nhìn đến bên trong các chị không có người thức tỉnh dị năng." Triệu Hổ vừa nói, trong lòng có mấy phần hài lòng, mấy nữ sinh này không có dị năng là chuyện không thể tốt hơn.
Trầm Mộc Bạch lại là mặt mày nhảy lên, trong lòng ẩn ẩn có loại dự cảm không tốt.
Khương Ngọc mấy người đều đói bụng, đối với chuyện cùng đi ra tìm đồ ăn đương nhiên là hai tay tán thành, cứ việc trong lòng sợ hãi, nhưng nếu như không có đồ ăn, sớm muộn cũng sẽ bị chết đói.
"Chúng ta quy hoạch lộ tuyến một lần, vị trí căng tin tương đối gần, chúng ta có thể đi nhìn xem, nếu như Zombie quá nhiều, chỉ có thể mạo hiểm đi siêu thị." Lý Lực như cái thủ lĩnh một dạng ra lệnh.
Hiển nhiên dị năng của hắn ta hẳn là mạnh nhất.
Vương Tuyết không khỏi hiếu kỳ hỏi một câu, Lý Lệ mặc dù không có vẻ mặt gì, nhưng là đáy mắt lại là có chút đắc ý, "Tôi là dị năng Hỏa hệ."
Mọi người ở đây thời điểm chuẩn bị thỏa đáng xuất phát, lại phát hiện thiếu nữ trên giường không nhúc nhích.
Khương Ngọc rất là giật mình, "Tạ Miên Miên, cậu không đi sao?"
Vương Tuyết phiền chán nói, "Cậu quan tâm cậu ta làm gì, Tạ gia đại tiểu thư vai không thể khiêng tay không thể nâng, để cho cậu ta ra ngoài đối mặt Zombie đoán chừng cũng là một chuyện rất khó khăn đi."
Trầm Mộc Bạch hất cằm lên nói, "Đúng, những cái Zombie ác tâm kia chưa chết, tôi mới không đi."