Trầm Mộc Bạch không chút do dự nói, "Tôi tới.." Cô dừng một chút, căm tức nhìn người trước mắt này, "Tôi nhổ vào."
Tịch Chiến nín cười.
Trầm Mộc Bạch cảm thấy mình bị chơi xỏ, không khỏi nhìn người này hằm hằm một hồi lâu, cũng không quay đầu lại đi mất.
Tiếu Triết Vũ gục xuống bàn, nhìn nam sinh tóc đen một chút, "Tịch ca, cậu không phải đến thực đi."
Tiếu Triết Vũ cẩn thận nghĩ nghĩ, cảm thấy việc này có chút kỳ quặc nha.
Tịch ca từ trước đến nay đều không cùng cái nữ sinh nào thân cận qua, Tống Thất Thất này lại có thể quá tam ba bận xuất hiện ở bên người Tịch ca, muốn nói thật không có chút gì, cũng nói không được.
Tịch Chiến không nói chuyện, đem khẩu trang kéo lên.
Tiếu Triết Vũ thấy hắn không phủ nhận, lấy làm kinh hãi.
Nhìn đến Tịch ca lúc này là thật a..
Liên quan tới Tịch Chiến nói lời nói kia, Trầm Mộc Bạch căn bản không sao cả để ý, cô tử tế quan sát đối phương tốt một đoạn thời gian, có phát hiện không có ý nghĩ muốn đánh nhau nữa, lúc này mới thở dài một hơi.
"Tôi vẫn là không hiểu rõ, Tống Thất Thất này có cái gì đặc biệt, vì sao trường học bá quá tam ba bận dễ dàng tha thứ cậu ta ở bên người líu ra líu ríu."
Mấy nữ sinh vây tại một chỗ nói.
"Chính là gương mặt kia sẽ câu dẫn nam nhân rồi, huống hồ cậu ta một mực xum xoe, trường học bá căn bản là không có làm sao để ý tới cậu ta được không."
"Nhớ ngày đó cậu ta làm lớp phó học tập mục tiêu cũng là vì Tịch Chiến đi, thật là không có nghĩ vậy mà tâm cơ biểu."
Trong đó một cái nữ sinh thuận miệng nói, "Kỳ thật.. Tống Thất Thất cũng rất đẹp."
Một người khác lật một cái liếc mắt, "Dung mạo của cậu ta rất ngây thơ có được hay không, nơi nào có như Diệp Lan cậu đẹp mắt."
Diệp Lan đáy mắt hiện lên vẻ đắc ý, ngoài miệng khiêm tốn nói, "Kỳ thật cũng liền như thế rồi."
"Ai nói, ngươi là nữ sinh đẹp mắt nhất lớp chúng ta được không, cậu không tin tôi tìm nam sinh hỏi một chút." Nữ sinh kia nói, giật giật bạn học đi ngang qua một cái "Này, hỏi cậu một vấn đề, cậu cảm thấy lớp chúng ta, Diệp Lan đẹp mắt hay là Tống Thất Thất đẹp mắt."
Nam sinh kia nhìn Diệp Lan một chút.
Diệp Lan mặc dù mặt ngoài trấn định, nhưng lại là dùng tay lơ đãng vén tóc mai, lộ ra khuôn mặt bản thân đáng yêu.
Nam sinh hé mồm nói, "Diệp Lan đi, đúng là lớp chúng ta trước kia dáng dấp đẹp mắt nhất."
Diệp Lan trong lòng miễn cho ý.
"Nhưng là Tống Thất Thất dáng dấp cũng rất tốt nha, cái hoa khôi lớp này Diệp Lan cậu cũng nên nhường vị trí một chút." Nam sinh nói, "Còn có việc sao? Không có việc gì tôi liền đi trước."
Diệp Lan sắc mặt lập tức khó coi xuống.
Nữ sinh kia vội vàng nói, "Diệp Lan đừng nóng giận, chúng ta không cùng người mắt mù chấp nhặt, trong lớp đại bộ phận nam sinh khẳng định cảm thấy cậucàng đẹp mắt, không tin tôi lại tìm mấy người hỏi một chút."
Diệp Lan sầm mặt lại, còn muốn ra vẻ không thèm để ý nói, "Cái này có gì phải tranh, tôi đều không phải rất quan tâm loại hư danh này."
Mấy nữ sinh nhẹ gật đầu, "Đúng vậy, từ bề ngoài cùng dáng người đến xem, cậu và Tịch Chiến mới là xứng nhất nha."
Diệp Lan chiều cao có hơn một thước bảy, dáng người cũng không tệ, khuôn mặt cũng rất tốt, cô ta đương nhiên chướng mắt những người vớ va vớ vẩn, Tịch Chiến chính là nhân tuyển bạn trai tốt nhất trong suy nghĩ của cô ta.
Nghe nói như thế, khỏi phải nói trong lòng có bao nhiêu hưởng thụ lấy.
Chẳng qua là khi cô ta thấy Tịch Chiến cúi đầu cùng nữ sinh đối diện nói chuyện, mặt lập tức liền vặn vẹo.
* * *
Sáng sớm, các học sinh liên liên tục tục vào phòng học.
Trong ngực cất đồ vật, Diệp Lan một mặt mỉm cười đi tới, đưa nó bỏ lên bàn, "Tịch Chiến, mẹ tôi hôm nay nấu nhiều mấy cái trứng luộc, vừa nghĩ tới cậu, liền mang tới."
Nam sinh tóc đen nhìn cô ta một cái, khẩu trang đều không kéo xuống, lười biếng nói, "Thật ngại quá, tôi không thích ăn trứng gà."