Người chung quanh không khỏi lấy làm kinh hãi, trong mắt lộ ra thần sắc kiêng kị.
Fudman thấy thế, thần sắc trong mắt đắc ý càng đậm.
Cô ta cũng không cho rằng nam nhân tóc đen trừ bỏ khuôn mặt, chỗ nào có thể so sánh được Bakri. Lần tranh tài này, cô ta tình thế bắt buộc.
"Tại Hynes lúc đi học, Lona tiểu thư trong trường học rất được hoan nghênh." Fudman uống một chén rượu đỏ, giọng mang trào phúng.
Trầm Mộc Bạch không hiểu rõ địch ý của cô ta đến từ chỗ nào, "Ta hẳn không có đắc tội qua cô đi, Fudman tiểu thư."
"Cô quý nhân hay quên chuyện, không nhớ rõ cũng là bình thường, dù sao Lona tiểu thư có một khuôn mặt xinh đẹp như vậy, là cái nam nhân cũng sẽ thần hồn điên đảo." Fudman trên mặt nhịn không được hiện ra một vòng thần sắc đố kỵ.
Bất quá rất nhanh liền thu liễm.
Mục tiêu của cô ta hôm nay chính là làm cho đối phương ở chỗ này mất hết mặt mũi.
"Cô cảm thấy trong bọn họ, ai sẽ thắng được?"
Trầm Mộc Bạch không chút do dự đáp, "Rozelle."
"Có đúng không?" Fudman lộ ra một tia nụ cười khinh thường, "Cái kia ta chúc Lona tiểu thư tâm tưởng sự thành, có thể tuyệt đối không nên rơi vào lòng tràn đầy thất vọng."
"Không nghĩ tới, hai người kia vậy mà đều là sát lục giả, thật là có trò hay để nhìn." Trong đám người truyền đến tiếng không lớn không nhỏ nói chuyện với nhau.
"Anh cảm thấy ai sẽ đoạt được trận đấu này?"
"Ta cảm thấy người của Fudman tiểu thư sẽ càng hơn một bậc, hơn nữa hắn ta trước đó không lâu còn lùng giết một con bạch tuộc, cũng càng vì cường tráng đáng sợ."
"Ta nghe qua một ít chuyện của sát lục giả bên người Lona tiểu thư, mặc dù nghe rất rất lợi hại, nhưng địa điểm lần này là trong biển. Bakri thoạt nhìn càng có ưu thế, nhìn đến Lona tiểu thư hôm nay phải chắp tay nhường cho người Mỹ nhân ngư đi."
Trầm Mộc Bạch nghe những lời này, vốn một trái tim yên ổn lại có mấy phần phù loạn.
Cô cũng không phải là đang lo lắng tranh tài thắng thua, mà là lo lắng an toàn của Rozelle.
"Lona tiểu thư sắc mặt thoạt nhìn thật không tốt, muốn nghỉ ngơi một lát hay không?" Fudman mặt mày cũng là hiển thị rõ vui vẻ chi sắc.
Trầm Mộc Bạch không để ý tới cô ta.
Fudman cũng không để ý, còn cầm ly rượu đỏ nếm chậm thưởng thức.
Theo thời gian trôi qua, đã qua hơn 20 phút, trên mặt biển vẫn là không có mảy may động tĩnh.
Có người không khỏi suy đoán, hai cái sát lục giả này sẽ không gặp phải nguy hiểm đi.
"Xin hỏi là Lona tiểu thư sao?" Bên cạnh truyền đến một đường thanh âm tiếng hỏi.
Trầm Mộc Bạch quay sang, thấy là một nam nhân viên tạp vụ, mở miệng trả lời, "Là ta."
"Ngài khỏe chứ, Rozelle tiên sinh trước đó phân phó chúng ta chuẩn bị cho ngài một phần lễ vật kinh hỉ." Nhân viên tạp vụ lễ phép mỉm cười nói.
Trầm Mộc Bạch không khỏi hơi nghi hoặc một chút, Rozelle chuẩn bị kinh hỉ?
Thế nhưng là cô không có suy nghĩ nhiều, "Xin lỗi, có thể đợi một lát sao?"
Dù sao Rozelle còn đang trong biển.
"Rozelle tiên sinh cố ý phân phó chúng ta đem ngài dẫn đi, chỉ chậm trễ thời gian hai phút đồng hồ, ngài không cần lo lắng." Nhân viên tạp vụ làm ra một cái động tác mời.
Trầm Mộc Bạch chần chừ một lúc, vẫn gật đầu.
Một bên Fudman thấy thế, không khỏi nhíu mày nói, "Lona tiểu thư đã không có.. cái kiên nhẫn chờ đợi kia sao?"
Trầm Mộc Bạch không để ý tới cô ta trào phúng, "Xin lỗi, trước xin lỗi không tiếp được một hồi, ta lập tức trở về."
Sau khi cô rời đi mấy phút đồng hồ, trên mặt biển hiện ra tiếng nước soạt lớn.
Một cái thân ảnh cường tráng leo lên tới, đưa đồ vật trong tay hung hăng vung ra để trống thanh nẹp chỗ.
Xuất hiện ở trong mắt mọi người rõ ràng là một con cá mập trắng khổng lồ, không khỏi kinh hãi.