Edit+ beta: Linhlady
Ngày này, ở kinh đô các toà soạn báo chí truyền thông lớn đều đồng loạt xuất động, xuất động mọi nhân lực, vật lực.
Mà nguyên nhân tạo thành cục diện này. chính là nhà giàu số một kinh đô thiếu gia Từ gia hôm nay muốn kết hôn!
Đại trạch Từ gia, Từ Hạo rất sớm đã rời giường lái xe một đường từ đại trạch Từ gia đi vào biệt thự Tô gia, sau đó đem Tô Linh Nhi đón đi.
"Rốt cuộc đi nơi nào a?"
Tô Linh Nhi cảm thấy cô có thể là cô dâu mơ hồ nhất trên thế giới này!
Bởi vì cô ngay cả địa điểm tổ chức hôn lễ cũng không biết!
"Đi rồi em sẽ biết."
Từ Hạo nâng Tô Linh Nhi ngồi vào trong xe.
Dọc theo đường đi, nhìn khung cảnh dần dần đi xa khỏi nội thành.
Trong lòng Tô Linh Nhi không khỏi nói thầm, chẳng lẽ hôn lễ này ở ngoài trời.
Ước chừng đi khoảng mười lăm phút, hai người rốt cuộc đi tới địa điểm tổ chức hôn lễ.
Mới vừa vừa xuống xe, Tô Linh Nhi liền cảm thấy nghênh đón một trận gió biển mát mẻ thổi tới.
"Quả nhiên như thế!"
Tô Linh Nhi kinh hỉ nói.
"Thế nào? Vui vẻ sao?"
Từ Hạo tranh công cong một cánh tay, Tô Linh Nhi để một bàn tay khoác lên, sau đó gật gật đầu tươi cười nói: "Đương nhiên thích! Chỉ cần là anh làm ngay cả đi núi sâu rừng già em cũng thực vui mừng!"
Buổi hôn lễ này là Từ Hạo tự mình bố trí lên kế hoạch.
Khắp bờ cát phủ kín cánh hoa hồng, từ trắng đến lam, màu sắc dần dần tiến dần lên, cuối cùng cùng nơi xa nối thành một mảnh.
"Thích sao?"
Từ Hạo ưỡn ngực mắt nhìn phía trước hỏi.
"Thích!"
Tô Linh Nhi lộ ra một nụ cười ngọt ngào.
"Thích là tốt!"
Từ Hạo sở dĩ làm tất cả đều chỉ là vì có thể làm Tô Linh Nhi vui vẻ.
Mà hai người xuất hiện giống như một đôi bích nhân, hấp dẫn ánh mắt ham mộ của mọi người ở đây.
Tây trang ROMON màu đen, đem dáng người cường tráng hoàn mỹ của Từ Hạo bày ra ra, hơi hơi lộ ra cơ ngực, như thể ngay sau đó sẽ phun trào ra hormone giống đực, cấp đồng hồ trên cổ tay mang làm theo yêu cầu cao, một viên màu lam tinh xảo được khảm ở giữa, giống như sao Bắc đẩu bên trong đêm hè vĩnh không thay đổi phương hướng!
Tô Linh Nhi còn lại là một thân áo cưới đính kim cương làm theo yêu cầu, dưới ánh nắng chiếu xuống giống như sao trời lộng lẫy, nhưng ở đây phía trên áo cưới đính kim cương, duy nhất ở trên chỗ ngực thiếu một viên, mà Viên thiếu kia vừa lúc chính là viên màu lam trên đồng hồ của Từ Hạo.
Hai người quay đầu nhìn nhau cười.
Màu lam tinh xảo phản chiếu vừa vặn bổ túc chỗ trống trên ngực Tô Linh Nhi.
Ở trong lòng Từ Hạo, hắn chỉ có một người là Tô Linh Nhi xem như sao Bắc đẩu!
Hắn nguyện ý vì Tô Linh Nhi từ bỏ toàn bộ biển sao trời mênh mông!
Mọi người đều xem ngây người, thậm chí đều đã quên vỗ tay ăn mừng.
Thẳng đến khi giọng nói của mục sư vang lên: "Từ Hạo, anh nguyện ý cưới cô gái này làm vợ không? Yêu cô ấy, chung thủy, vô luận là nghèo khó, bị bệnh hoặc là tàn tật, cho đến khi rời khỏi thế giới này. Anh nguyện ý sao?"
Từ Hạo gắt gao nắm tay Tô Linh Nhi gật gật đầu kiên định nói: "Tôi nguyện ý!"
"Tô Thanh Thanh, cô có. nguyện ý gả cho người nam nhân này không? Yêu hắn, chung thủy với hắn, vô luận hắn nghèo khó, bị bệnh hoặc là tàn tật, cho đến rời khỏi thế giới này. Cô nguyện ý sao?"
Lúc này hai mắt Tô Linh Nhi sớm đã đẫm lệ, đây là lần đầu tiên trong sinh mệnh của cô có thể cảm nhân tình yêu thật lòng, có thể có người bên cạnh cô cả đời, lại như thế nào sẽ không muốn đâu!
"Tôi nguyện ý!"
Tiếng nói Tô Linh Nhi vừa dứt, Từ Hạo liền kích động vô cùng ôm Tô Linh Nhi hôn lên.
Gió biển mát mẻ cùng với hương hoa hồng nhàn nhạt.
Kim cương dưới ánh nắng chiếu rọi xuống phản xạ ra ánh sáng lóa mắt.
Tuấn nam mỹ nữ, châu liên bích hợp.
Hình ảnh mỹ lệ mộng ảo như thế mọi người chỉ cảm thấy ở trong mộng mới có thể gặp qua.
Ngay cả truyền thông có mặt ở đây đều không đành lòng phá hư hình ảnh hạnh phúc xa hoa lộng lẫy này, không tự chủ được mở cameras ghi lại khoảng khắc này.