Edit: Linhlady
Beta: Phuongman48
Từ khi nguyên chủ gả đến phủ Thái tử, bởi vì do Nạp Lan Tĩnh Vận cho nên Mạc Ly đối xử với nguyên chủ không nóng không lạnh.
Cho nên nhìn thấy Mạc Ly lại tới thăm Tô Linh Nhi, Thước Nhi so với ai khác đều vui vẻ.
Tới khi Mạc Ly quay đầu nhìn thoáng qua Tô Linh Nhi.
Tô Linh Nhi vậy mà nằm ở nơi đó lung tung bẹp miệng.
Thước Nhi nhìn chủ nhân nhà mình không phối hợp như thế, tức khắc chột dạ.
"Thái tử, chủ tử nhất định là mơ thấy uống thuốc, không sai, nhất định là như vậy, nô tỳ xin được gọi chủ tử dậy kẻo thuốc nguội."
Thước Nhi cúi đầu từ bên người Mạc Ly đi qua.
Mạc Ly nâng đôi mắt làm người khác lạnh lẽo đến phát run lên, quét qua Tô Linh Nhi nằm ở trên giường, nàng đột nhiên cảm thấy cả người lạnh lẽo, không tự giác nắm thật chặt cái chăn tơ lụa ở trên người, thuận tiện thấp giọng lầm bầm trong miệng: "Thước Nhi, lạnh ~ thêm than!"
"Xong đời!"
Tay Thước Nhi bưng nước thuốc không nhịn được run rẩy.
Nhìn Tô Linh Nhi ngủ ngon lành, Thước Nhi bùm lập tức quỳ trên mặt đất.
"Thái tử, chủ tử nhất định là bệnh hồ đồ, ngài ngàn vạn không cần......"
Mạc Ly xua xua tay, hơi có chút không kiên nhẫn nói: "Được rồi, đừng cho nàng biết hai ngày này bổn Thái tử đã tới."
Sau khi Mạc Ly đi khuất, Thước Nhi run rẩy từ trên mặt đất đứng lên.
Nhìn Tô Linh Nhi như cũ ở trong mộng cùng Chu Công hẹn hò, không khỏi thở dài một hơi.
Tiểu thư a, tiểu thư!
Tại sao ngài lại không nắm chắc cơ hội này, cùng Thái Tử điện hạ bồi dưỡng tình cảm......
Thước Nhi chạy nhanh đem chén sứ đựng đầy thuốc đặt ở một bên.
Đem Tô Linh Nhi đỡ lên, dùng một loại ngữ khí dụ dỗ tiểu hài tử nói: "Tiểu thư, dậy uống thuốc thôi."
Nguyên chủ đã từng dặn dò Thước Nhi, khi không có người ngoài thì cứ giống lúc ở Nạp Lan gia gọi nàng là tiểu thư.
"Không uống, đắng ~"
Thước Nhi ôn nhu khuyên nhủ: "Tiểu thư, nô tỳ có mang mứt hoa quả Hoài Nam mà tiểu thư thích nhất, ăn một miếng sẽ không thấy đắng."
Thước Nhi không ngừng khuyên bảo, Tô Linh Nhi cuối cùng là ở nửa mơ nửa tỉnh uống hết thuốc.
Lúc sau liền lại nằm ở trên giường, ngủ say.
Thẳng đến ngày hôm sau nàng mới tỉnh lại, nhưng mà lần này Tô Linh Nhi lại là bị nóng tới tỉnh.
"Thước Nhi, tại sao nóng như vậy?"
Trán Tô Linh Nhi đã rịn ra một tầng mồ hôi mỏng.
Nghe được thanh âm Thước Nhi chạy như bay vào nhà, tức khắc bị hơi nóng làm choáng váng.
Nhìn nhiệt gương mặt ửng đỏ của Tô Linh Nhi, Thước Nhi không khách khí nói thầm nói: "Còn không phải ngài tự mình làm!"
Từ hôm qua Tô Linh Nhi ở trong mộng kêu la lạnh, Mạc Ly trở về lúc sau liền phái người làm thanh lê viên ấm hơn...... Lửa siêu lớn!
Bây giờ cả người đều nhễ nhại mồ hôi, Tô Linh Nhi đột nhiên cảm thấy đầu cũng không đau, cái mũi cũng không đánh ngứa, cũng có cảm giác muốn ăn cái gì đó.
Thước Nhi bưng một chén cháo thịt đi vào dừng trước mặt Tô Linh Nhi.
"Tiểu thư, ngự y nói tiểu thư dậy thì ăn cháo, sau đó lại ăn cơm bình thường."
Ngửi thấy mùi thơm của cháo thịt, Tô Linh Nhi nuốt một ngụm nước miếng.
"Ta đói, nhanh mang lại đây đi."
Ăn một chén cháo thịt, Tô Linh Nhi ăn uống vui sướng tràn trề.
Ăn no, Tô Linh Nhi vội vàng cởi áo lót đã ướt mồ hôi ra.
Thay một bộ áo bông tơ lụa mỏng màu xanh, mặt trên thêu phù dung tường vân đa dạng, thêu bằng chỉ bạc, càng làm nổi bật khuôn mặt thanh tú của Tô Linh Nhi trắng nõn mềm mại, lại giống như khối ngọc thiên nhiên chưa được mài dũa.
"Ai, tiểu thư, nếu là Thái tử nhìn thấy dáng vẻ ngài bây giờ nhất định sẽ không tức giận."
Thước Nhi còn ở vì chuyện hôm qua Mạc Ly rời đi mà hối hận không thôi.
Lại đã quên thời điểm Mạc Ly trước khi đi đã từng ra lệnh không cần đem việc này nói cho Tô Linh Nhi.
Edit: Đọc một lèo 10 chương có phấn khích không? Moahaha 😄😄😄
7.9.2018