Mau Xuyên Công Lược: Nam Thứ Vạn Năm Mau Yêu Ta!

Chương 160: vương tử ác ma mau yêu ta (47)






*Nội dung mang tính chất tham khảo cải biên, được lấy cảm hứng và mượn ý tưởng từ tác phẩm "Ma Lạt Thiên Kim Đẩu Ác Thiếu". Có thể sẽ làm bạn cảm thấy khó chịu hay phản cảm. Cần cân nhắc kĩ trước khi xem.*

Ở lại nước F chừng hơn một tuần, Glenn sau đó nói cần trở về nước Z.

Hạ Y dù sao cũng không thích ở lại đây lâu, ngoan ngoãn đi theo hắn.


Nhưng dường như tâm trạng Glenn hôm đó không tốt, suốt đường máy bay trầm tĩnh hơn hẳn. Hạ Y cảm thấy mình không nên làm phiền hắn, chỉ lẳng lặng ngồi kế bên hắn.

Về đến dinh thự, Glenn cho nói Hạ Y về phòng nghỉ ngơi trước, còn hắn qua loa kiểm tra lại một số thứ rồi cũng ra ngoài. Lần này không cho cô đi theo.

Hạ Y tất nhiên cảm thấy nghi hoặc, thế là đành phải lon ton đi hỏi hệ thống. Lại biết được, hóa ra hôm nay chính là ngày giỗ của vị phi tần thứ năm Maria, tức mẹ của Glenn.

Maria không được chôn cất ở hoàng lăng như bao vị phi tần vua chúa khác, mộ bà được đặt tại một khu vườn hoa hồng trắng trong tòa biệt viện nằm ở phía đông dinh ngũ hoàng tử, đó từng là nơi hoàng đế ban tặng cho bà khi còn là sủng phi, đến giờ dường như vẫn bị bỏ hoang không cho ai đến ở. Nghe bảo, đó là lệnh của vua Francis, sau này cũng là chỉ thị ép buộc của Glenn khi hắn vừa lên nắm quyền trong cung cách đây không lâu.

Hạ Y nghĩ một chút, quyết định sẽ đích thân đến đó. Cộng thêm lời Song Nhị báo Glenn lúc này vẫn chưa đi viếng bà, cô lựa chọn nghỉ ngơi đến tối sẽ lên đường, dù sao đi đường xa cũng rất mệt a~

--


Người hầu thì tất nhiên không có xe để đi, thế nên đoạn đường từ dinh ngũ hoàng tử đến dinh của ngũ phi tần Hạ Y phải tự chân đi bộ. May mắn cho cô là dinh thự của mẹ Glenn xây cách dinh thự của hắn không phải quá xa, nếu không thì cô cũng chỉ có thể lực bất tòng tâm.

Trời đã từ chiều dần trở tối, Hạ Y ước tính thời gian một chút, khởi hành sớm để may ra còn theo kịp tiến độ của Glenn. Cô cầm theo đèn dầu nghe theo lời chỉ dẫn của Song Nhị, đi chừng hai mươi lăm phút sau liền đến nơi.

Đi bộ đối với cô kì thực không phải là một chuyện quá khó khăn. Nhớ ngày trước, công ty cách nhà cô cũng cầu cả ba mươi phút đi bộ, bởi vì điều kiện lương bổng khá hài lòng nên Hạ Y không có ý định chuyển công tác hay nghỉ việc, cộng thêm muốn rèn luyện thân thể mỗi ngày, xem như là một hình thức tập thể dục. Dù sao một đứa cuồng công việc Nhuế cô cũng chẳng có dịp nào khác để táp thể dục bảo dưỡng cơ thể. Hai mươi lăm phút hiển nhiên chẳng nhằm nhò mấy.

Dinh thự bị bỏ hoang nhưng dường như ngày nào cũng có người đến dọn dẹp, thoạt nhìn qua chỉ giống như chủ nhân của nơi này đang đi vắng mà thôi.

Cửa sắt hé mở, còn có hai vệ sĩ quen thuộc đứng hai bên cổng túc trực, đoán chắc là Glenn đang ở bên trong. Hạ Y chậm rãi tiến đến, ra hiệu cho vệ sĩ không cần lên tiếng. Bọn họ dường như cũng biết mối quan hệ giữa cô với Glenn, lùi ra hai bên để cô vào.

Ánh đèn mờ soi tỏ đường tối, trước không gian vắng lặng, từng đợt gió thổi xào xạc xuyên qua tán cây, tạo cho người ta cảm giác lạnh lẽo trống trải. Hạ Y cũng có chút sợ hãi, gió lạnh không ngừng thổi, phất bay tà váy dài của cô.


Nhờ có Song Nhị chỉ đường, Hạ Y rốt cuộc tìm thấy Glenn.

Hắn quỳ trước một ngôi mộ đá, yên lặng. Bóng lưng cô độc, giống như cả thể giới chỉ còn lại mình hắn, lẻ loi tịch mịch.