"Sản phẩm mới đang được đưa ra thị trường, lượng tiêu thụ không đạt chỉ tiêu, con muốn công ty LED làm phim quảng cáo cho sản phẩm mới." Tô Hòa nói với Tần Tranh Vanh.
"Được, những thứ này con quyết định tốt, ba giao công ty cho con, là hoàn toàn tin tưởng năng lực của con." Tần Tranh Vanh gầy đây nhìn Tô Hòa thế nào cũng thấy hài lòng.
Thấy hai cha con bọn họ bắt đầu nói chuyện chính sự, Lý Uyển Linh cũng không chen vào được, chỉ có thể đi ra ngoài gọi điện thoại cho Tần Trăn Trăn, kêu cô ta mau đến xin lỗi Tô Hòa.
"Trừ chuyện này ra, còn một chuyện rất quan trọng." Mặt Tô Hòa trầm xuống, "Hiện nay công ty đã phát triển đến trình độ này, trong thời gian ngắn không thể phát triển thêm nữa, cho nên bây giờ con muốn tiết kiệm tài nguyên để mở ra đường khác."
"Con nhìn báo cáo kế toán mấy năm nay, cùng với một ít tài vụ kinh tế, thủy phân trong này rất lớn, Tần Trăn Trăn chỉ làm Tổng giám đốc bốn năm, cô ta đã tiêu tiền vượt qua mức tưởng tượng."
Tô Hòa đem những tài liệu kế toán đưa cho cô đến cho Tần Tranh Vanh xem.
Nhìn thấy tổng số kế toán, chân mày Tần Tranh Vanh nhanh chóng dựng lên, hắn không xác định hỏi, "Chỉ vẻn vẹn bốn năm?"
Lý Uyển Linh nói chuyện điện thoại xong quay trở lại, thấy Tô Hòa đang nói chuyện của Tần Trăn Trăn, lỗ tai bà ta vội vểnh lên.
"Không sai, chỉ có bốn năm." Tô Hòa.
"Nó làm cái gì? Xài cái gì mà nhiều vậy?" Tần Tranh Vanh vô cùng không vui.
Tô Hòa đại khái giải thích với Tần Tranh Vanh một chút những việc Tần Trăn Trăn làm.
Thấy Tần Tranh Vanh mất hứng, Lý Uyển Linh nhịn không được chen miệng, "Nó dù sao cũng là một Tổng giám đốc, đi nhà hàng năm sao cũng là cho Tần thị chúng ta mặt mũi."
"Khách sạn, nhà hàng năm sao cũng không coi là quá đáng, nhưng nó ở khách sạn tiêu xài phung phí, đi SPA hưởng thụ, một khoản tiêu tới ba mươi nghìn." Tô Hòa cười lạnh một tiếng.
Tổng giám đốc Tần thị đến khách sạn năm sao chỉ để đi SPA?
Dĩ nhiên không được!
Mức chi tiêu của Tần Trăn Trăn và nhân viên bình thường không giống nhau, cho nên cô ta có thể đến nhà hàng, khách sạn đắt tiền.
Nhưng Tần Trăn Trăn cũng không đơn giản là đến khách sạn năm sao đơn giản như vậy, một lần đi SPA có thể xài đến ba chục nghìn, có thể tưởng tượng được là cô ta xa xỉ thế nào.
Lý Uyển Linh cảm thấy hơn ba mươi ngàn đi SPA cũng không đắt, chỉ là cầm tiền của công ty đi xài, cô ta cũng không thể tìm ra lý do nào cho Tần Trăn Trăn.
"Nhưng trước đây nó dù sao cũng là Tổng giám đốc, hơn nữa còn là em gái con, con cũng không cần giết gà dọa khỉ." Lý Uyển Linh, "Sau này dì sẽ dạy dỗ nó, cũng sẽ giáo dục nó thật tốt, chuyện này cứ như vậy đi, cho nó một cơ hội thay đổi đi."
"Chuyện này không thể cho qua như vậy." Tô Hòa câu môi với Lý Uyển Linh, "Chỉ là có một việc bà đã nói đúng, tôi sẽ giết gà dọa khỉ."
"Bởi vì thân phận nó đặc biệt, cho nên mới thích hợp làm "gà", cũng chỉ có thể "giết" nó, mới có thể khiến những nhân viên khác thấy quyết tâm cải cách của tôi, nó là con gái của ba, vì quyền lợi và thân phận mà nó đang hưởng thụ, cũng nên ra sức vì công ty."
Tô Hòa ra vẻ xử lý công việc.
"Nhưng mà..." Lý yển Linh còn muốn nói gì đó.
Nếu Tần Trăn Trăn bị đẩy ra như vậy, cô ta sau này còn biết để mặt mũi đi đâu.
"Được rồi!" Tần Tranh Vanh cắt lời Lý Uyển Linh, hắn trầm mặt nói, "Chuyện của công ty đừng có xen vào! Chuyện kiếm tiền thì không giỏi, nhưng lại rất biết tiêu tiền, bà xem bà làm mẹ dạy ra đứa con gái như thế này."Lý Uyển Linh tức giận huyết áp cũng cao, nhưng bà ta không thể phản bác, dù sao tiền đều là của Tần Tranh Vanh, cho nên trước mặt hắn phải cúi đầu.