[Mau xuyên công lược] Kí chủ nhà ta rất nguy hiểm

Chương 170: [Thế giới thứ ba] Đệ Nhất Danh Viện Dân Quốc (48)




Sau khi cúp điện thoại, Tô Hòa mới nói với Lương Mộc, "Ca ca bạn tôi là một bác sĩ Tây y, chờ anh ấy đến anh hỏi giúp tôi một chút, có phải mấy vết cứa thủy tinh trên đùi là do ngã xuống gây ra hay không? Không có vết té ngã, sao gọi là ngã bị thương được?"

Tô Hòa nhìn về phía Trần Nguyễn Linh, ánh mắt kia mang theo sấm chớp giáng xuống đầu, Trần Nguyễn Linh và Lý Hồng Viễn trong lòng đều run lên.

"Nhìn thử xem mẹ cô là bị thương thành cái gì, sau đó xem vết thương của cô một chút, diễn trò cũng nên diễn cho đạt." Tô Hòa châm biếm.

"Lương phó quan quan sát giúp tôi, tôi chán ghét." Tô Hòa nói xong quay đầu rời đi.

Tô Hòa dáng vẻ, khí thế bức người, khiến cho Lương Mộc mơ hồ cảm nhận được cô có chút giống Nghiêm Lâm, đáy lòng hắn rét lạnh một đợt, suýt nữa dùng kính lễ nhà quân nói "Dạ" với Tô Hòa.

Nghiêm Lâm tức giận cũng giống như vậy, trên người tỏa ra cái loại oai phong của thiên quân đó, khiến cho người khác không dám lỗ mãng.

Sắc mặt Trần Nguyễn Linh cũng trắng bệch, đáy lòng cô ta vô cùng phiền muộn cực kỳ.

Vốn là cô ta muốn diễn kịch đạt một chút, nhưng Trầm Văn Tú khuyên đứa bé trong bụng cô ta mới quan trọng, ngàn vạn lần không nên làm ra chuyện nguy hiểm.

Trần Nguyễn Linh cứ như vậy bị Trầm Văn Tú thuyết phục, cô ta suy nghĩ Lý Hồng Viễn lo lắng cho đứa bé, chắc chắn sẽ không chú ý đến những chi tiết nhỏ này.

Ai có thể ngờ Lý Sính Đình cũng đi theo, hơn nữa đầu óc lại nhanh nhạy như vậy, còn chiếu tướng ngược lại cô ta.

Người phụ nữ này càng khó dây dưa hơn so với tưởng tượng của cô ta.

Lý Hồng Viễn thất vọng, đau khổ nhìn Trần Nguyễn Linh, "Đây rốt cuộc là chuyện gì?"

Lương Mộc không nhịn được chen vào một câu, "Ban đầu trên đất không hề có dấu vết ngã xuống, Lý tiên sinh, ngài nói xem đã xảy ra chuyện gì?"

Vốn là Lương Mộc không muốn quản đến, dù sao cũng là chuyện nhà người ta, mỗi lời nói, hành động của hắn ở trong mắt người khác, đều là đại diện cho Đốc quân.

Nhưng mà Lý Hồng Viễn người này quả thật là quá mức hồ đồ, cũng thiệt thòi cho Lý tiểu thư... Cũng không phải lương thiện, bằng không tội danh Trần Nguyễn Linh "té ngã" sẽ chụp thẳng lên đầu cô.

Trước đó thời điểm Tô Hòa gặp Trần Nguyễn Linh, lúc cô dằn mặt Trần Nguyễn Linh cũng không hề kiêng kỵ Lương Mộc.

Hơn nữa ấn tượng trước đó của Lương Mộc đối với Tô Hòa rất tốt, cho nên hắn một chút cũng không cảm thấy Tô Hòa mềm yếu có thể lấn lướt.

Trên đời này không có một cô gái nhu mì nào có thể nói năng độc địa như Tô Hòa vậy, ngay cả Đốc quân cũng nói là cô ấy miệng lưỡi sắc bén.

Mặc dù miệng lưỡi của cô vô cùng lợi hại, nhưng Lương Mộc không hề cảm thấy Tô Hòa độc ác, Tô Hòa chỉ đối phó với những kẻ dám trêu chọc cô mà thôi.

Cho nên người này không chỉ miệng lưỡi sắc bén, mà còn thù dai.

Tô Hòa miệng lưỡi độc địa, lòng mang thù dai quay lại Lý gia, sau đó gọi cho Lý phu nhân.

Thấy tinh thần Lý phu nhân cũng không tệ lắm, Tô Hòa cũng không lo lắng.

Cúp điện thoại xong, Tô Hòa quay về phòng nghỉ ngơi.

Thu Hoa vẫn ở trong phòng Lý Hồng Viễn, cô đang chuẩn bị mang chăn nệm của Lý Hồng Viễn đi giặt.

Hôm nay Thu Hoa đang cố gắng chứng minh giá trị của mình, hy vọng Lý Hồng Viễn có thể giữ cô ta ở lại.

Mặc dù Thu Hoa không có ự khôn khéo của Trần Nguyễn Linh, nhưng cô mơ hồ cảm giác được, Lý Hồng Viễn không thể nào bước qua chiêu dùng nước mắt của cô.

Cho nên cô thay đổi biện pháp lấy lòng Lý Hồng Viễn, cố gắng khóc lóc cho ông ta xem.

Thu Hoa không hề thông minh, cô ta chỉ muốn làm nhiều việc một chút, như vậy lúc khóc có thể khiến người ta đau lòng.

Xuân Nha ngược lại không vất vả như đứa em ruột của mình, bây giờ cô ta rất thỏa mãn, đang muốn an ổn sinh con.

Lý lão phu nhân nói kim may xui xẻo, Xuân Nha cũng không dám đụng châm may vá, thêu thùa.

Lý lão phu nhân nói ăn chua có thể sinh con trai, Xuân Nha liền ăn rất nhiều quất chua, bồ đào chua, táo chua, răng đều buốt lên tận não, nhưng vẫn nghe lời ăn chua như cũ.

Lỗ tai của Tô Hòa rất tốt, cho nên dù đóng cửa phòng, cũng có thể nghe được âm thanh Lý lão phu nhân dạy dỗ Xuân Nha, cùng với tiếng bước chân Thu Hoa ra vào gian phòng của Lý Hồng Viễn.

Tô Hòa cảm thấy buồn cười.

Chỉ là chuyện không bình thường ở Dân quốc thật sự rất nhiều, cả nhà Lý Hồng Viễn này cũng không tính là có danh hiệu cao.