Ánh nắng buổi chiều chiếu sáng vào phủ Yến Vương An Ý xem văn kiện đã xong nhưng rất buồn bực vì cái người đang ngủ say trên giường kìa thật bực mình cô biết sẽ như vậy thì đã sớm ngủ một giấc rồi khi An Ý định đi ra ngoài tìm thứ để chơi thì cái người ở trên giường bò lại ôm An Ý nói.
- Nàng muốn đi đâu? "
Hiên Viên Vũ mới mở mắt ra thì thấy người y để ý đang muốn đi đâu nên vội vàng ôm lại hỏi han
Làm An Ý thành công dụ được y dậy
- Giờ mới chịu dậy àk chàng là heo sao "
An Ý trêu chọc lấy tay chọc chọc mặt của Hiên Viên Vũ làm y cười khẽ nói
- Nàng lại nghịch ngợm nữa rồi "
Hiên Viên Vũ y bắt lấy cái tay đang nghịch ngợm của An Ý trên gương mặt của y sau đó xoay người hôn trán An Ý một cái mới ngồi dậy
Đột nhiên từ ngoài cửa quản gia bước vào vô tình thấy cảnh tượng này mà há hốc mồm liền suy nghĩ
Trời ơi Vương gia lạnh lùng, tàn nhẫn, u ám, toan tính của ta đâu rồi bây giờ lại trở thành một người tình cảm như thế ta nghi ngờ ta vào nhằm Vương phủ rồi a a a "
Một bên quản gia đứng trước cửa suy nghĩ mà quên mất ông ta và đây định nói gì khi An Ý xoay người qua thấy quản gia đang nhìn bọn họ chằm chằm An Ý có cảm giác như cô đang yêu đương vụn trộm đó nha giờ An Ý mới biết những tình nhân yêu đương vụn trộm ra sao sẽ có cảm giác như thế nào rồi Ahaha
- Khụ, quản gia ông vào đây có việc gì? "
Hiên Viên Vũ nhìn vẻ mặt An Ý nóng lên đỏ bừng ánh mắt y tràn đầy yêu thương y cười khẽ nhưng vẫn lúng túng " khụ " một tiếng hỏi ông quản gia đang ngơ ngác nhìn bọn họ
- A Vương gia nô tài tới thông báo là đã đến giờ vào cung để diện kiến các sứ giả rồi "
Quản gia hồi phục tin thần mà nhìn Hiên Viên Vũ cung kính nói nhưng vẫn len lén nhìn qua An Ý ánh mắt của ông ta vô cùng kỳ quái làm An Ý muốn đào một cái hố mà trốn vì quá mất mặt đi yêu đương vụn trộm mà bị người ta bắt tại trận cô thật là người không có tiền đồ haizz
- Họ đến chưa? "
Hiên Viên Vũ nhìn quản gia giọng thản nhiên hỏi như chả có chuyện gì xảy ra nhưng bên hai tai đã đỏ lên
- A dạ đến đông đủ rồi các phi tần đang trang điểm để đi vào cung "
Quản gia nhìn Vương gia nhà mình như một cậu nam tử lần đầu mới biết yêu ông ta âm thầm cười trộm và nhân tiện cũng chúc phúc cho hai người
- Được rồi ta sẽ đến ngay ngươi lui ra đi " Hiên Viên Vũ sắc mặt nghiêm túc nói xong liền quay qua kéo tay An Ý để cô hồi thần lại
- Dạ Vương gia "
Quản gia nói xong lui ra không quên đóng cửa lại để không gian riêng cho hai người
An Ý nhìn quản gia làm việc gọn gàng nhanh lẹ nhưng lại vô cùng mờ ám
- Hiên Viên Vũ ta thấy ta nên đi về tẩm cung chuẩn bị thay y phục, để đi chào hỏi các sứ giả, chàng cũng nhanh lên đi "
An Ý nói xong chạy nhanh bay ra cửa mà nhanh chóng biến mất mà hai bên má còn đỏ lên
Hiên Viên Vũ thấy An Ý đã chạy đi xa y mới hoàn hồn lại nhưng lại cười lên
Y suy nghĩ
" # Vương phi của ta quá đáng yêu làm sao bây giờ hay ta đem nàng khoá lại bên người để không ai có thể xem được vẻ đáng yêu của nàng, online chờ đáp án ta rất gấp # "