Buổi trưa An Ý đang ở bên trong phủ Yến Vương chung với Hiên Viên Vũ hai người đang ở trong thư phòng riêng của phủ An Ý mới vừa chợt mắt ngủ dậy nhìn về phía Hiên Viên Vũ cười nói
- Chàng đang làm gì vậy "
An Ý thấy Hiên Viên Vũ đang ngồi trên ghế và xem văn kiện đi qua kéo tay y cười hỏi
Hiên Viên Vũ đang xem văn kiện thấy An Ý đi đến kéo tay mình trong lòng ngứa ngứa quay qua sờ mặt cô nói
- Sao không ngủ nữa đi chiều nay sẽ rất mệt đấy "
Hiên Viên Vũ vô cùng quan tâm mà nhắc An Ý một câu kêu cô đi ngủ
- Hihi không còn buồn ngủ nữa mà chàng đang xem gì vậy? "
An Ý thấy rất lo lắng khi cô quá vội vàng đi làm nhiệm vụ cấp S nhưng mà giờ cô thấy sự vội vàng của mình rất xứng đáng nếu cô không đi làm nhiệm vụ cấp S làm sao cô có thể sẽ đi công lược Hiên Viên Vũ một người đàn ông tuy tàn nhẫn nhưng lại rất chung tình không giống như " người kia " cô cảm thấy thật may mắn khi cô đi làm nhiệm vụ cấp S này cô không hề cảm thấy hối hận chút nào cả
An Ý lo mãi mê suy nghĩ mà không nhìn đến sắc mặt đang của Hiên Viên Vũ vì y đang nhìn cô vì thấy cô lại khóc nữa y không biết tại sao cô cứ suy nghĩ gì đó và hay khóc một mình y không biết cô đã xảy ra chuyện gì nhưng y sẽ luôn yêu thương và bảo vệ cho người mà y yêu
- Ta đang xem văn kiện, nàng suy nghĩ gì lại khóc nữa rồi "
Hiên Viên Vũ nhìn An Ý sờ lên mặt cô lau đi giọt nước mắt đang chảy trên má cô lại và ôm cô vào lòng để an ủi
An Ý thấy Hiên Viên Vũ ôm mới hồi thần lại cô cảm thấy ấm áp khi ở bên anh, dù anh chỉ là một nhân vật ở bên trong một cuốn tiểu thuyết mà thôi
- Ta không sao, chàng nên chợt mắt một lát đi ta sẽ xem giúp chàng "
An Ý đẩy Hiên Viên Vũ ra sau đó kéo y và phía giường và đặt y lên giường nằm còn cô thì đi xem văn kiện mà
An Ý đang xem văn kiện chợt nhớ ra một đều gì đó mới quay sang ánh mắt nhìn chằm chằm Hiên Viên Vũ nhưng không dám mở miệng hỏi Hiên Viên Vũ nhìn vẻ mặt muốn nói lại thôi của An Ý vô cùng dễ thương liền trêu chọc cô
- Nàng có gì muốn nói thì nói đi, ta nghe nè nếu nàng không nói nàng sẽ già ra đấy "
Hiên Viên Vũ nhìn An Ý trêu chọc một câu sau đó nằm lại trên giường nhưng ánh mắt vẫn luôn theo dõi nhất cử nhất động của An Ý làm cô không được tự nhiên nói với vẻ mặt bất đắc dĩ nhưng phần lớn là nghi hoặc
- Chàng biết Gió ở đâu không ta tìm anh ta có chuyện mà chả thấy "
An Ý cảm thấy là lạ lúc trước không muốn gặp Gió thì lại gặp lúc cần thì biến đâu mất đúng là hắc y nhân quen sống trong màng đêm nhỉ thật bí ẩn
Mà An Ý là người thích khám phá ra bí ẩn đó của Gió cô rất tò mò àk nha nhưng chính sự tò mò này đã giết chết cô trong lúc cô đang tìm hiểu quan hệ của Minh Vũ và Nhạc Phi Phi
- Gió hả, hắn ta đi làm nhiệm vụ bí mật mà ta giao rồi "
Hiên Viên Vũ nghe An Ý nhắc đến Gió trong ánh mắt hiện lên vẻ lúng túng nhưng vẫn duy trì trấn định mà nói dối mà y nói dối công nhận là siêu phàm không khác gì người chuyên nghiệp vì sao ư vì y nói dối mà mặt không đỏ tim không đập mà đặc biệt hơn không lúng túng nên An Ý cũng bất đắc dĩ mà tin vì ai kêu cô tò mò mà người ta không muốn nói thì làm sao bây giờ
- Thật hả, buồn quá "
An Ý thất vọng tràn đầy thật ra cô tính kêu Gió giúp cô đi đều tra hoàng đế của Lạc Hoàng Quốc xem anh ta có tàn nhẫn hay gì không thật ra trong nguyên tác cốt truyện nguyên chủ bị người Lạc Hoàng Quốc làm nhục đến chết nên cô không có thiện cảm lắm với đất nước Lạc Hoàng Quốc kia nhất là cái ông hoàng đế
Và cuộc nói chuyện rất nhanh kết thúc An Ý ngồi trên ghế của Hiên Viên Vũ xem văn kiện giúp y còn y thì đang nằm thông thả ở trên giường
An Ý nhìn Hiên Viên Vũ đã ngủ nên vui vẻ xem văn kiện nhưng xem chán quá nên đứng dậy tập mấy bài thể dục ở hiện đại nhưng cô không hề biết thật ra Hiên Viên Vũ chỉ giả bộ ngủ thôi lúc mà An Ý không chú ý thì y đã mở mắt ra ánh mắt vui vẻ sủng nịnh và hứng thú nhìn về phía cái người mà đang tập thể dục hăng say kia mà y nhìn An Ý chằm chằm như đang tìm tòi nghiên cứu những thứ mới lạ