Mau Xuyên Chi Vai Ác Luôn Không Biết Xấu Hổ

Chương 26: Thượng tướng tinh cầu x Tù binh nghèo túng (12)




Sau ngày ấy, Ngu Tiểu Mạc cũng chưa từng gặp lại cô gái kia.

Trong quân đội có rất nhiều việc cần xử lý, đã nhiều ngày Gaia không quay về. Ngu Tiểu Mạc tính tính, phát hiện hắn cùng vai chính đã ở chung trong một khoảng thời gian thật dài, trong lúc đó cái gì cũng chưa từng xảy ra, dù cho Gaia muốn phát sinh chuyện gì, đều bị Ngu Tiểu Mạc tùy tiện lấp liếm cho qua.

Không biết Mạc Sở bên kia như thế nào rồi, đã lâu rồi hắn không nghe thấy tin tức của y.

Dường như... Là rất lâu.

Ngu Tiểu Mạc cũng không biết Mạc Sở có làm cái gì với Gaia hay không, trên thực tế mặc kệ ở bên ngoài gặp chuyện gì Gaia cũng sẽ không nói với hắn, bất quá mắt thấy vai chính phát triển càng ngày càng mạnh, tiến độ của hắn cũng tăng lên không ít. Đợi cho đến khi Gaia vội vội vàng vàg trở về nói cho hắn biết lập tức sẽ xảy ra đại chiến khói lửa thì, tiến độ của hắn đã dưng lại ở mức tám, điểm tích phân cũng nhiều thêm ba trăm, cộng thêm lúc trước, có 500 điểm tích lũy.

"Đại chiến?"

Khi Gaia nói cho hắn biết tin tức này thì sắc mặt rất nghiêm túc, y chưa từng nghiêm túc như thế trước mặt Ngu Tiểu Mạc: "Có ý gì?"

Gaia vội vã thu thập một ít đồ vật cần thiết liền kéo tay hắn dẫn ra ngoài, không nói gì.

"Gaia!"

Bộ dạng khác thường của y làm Ngu Tiểu Mạc bất an. Năng lực độc tâm chỉ khi đối phương mở miệng mới có thể phát huy tác dụng. Gaia không nói một câu nào, hắn cũng không biết y đang muốn làm cái gì.

Sau khi xuống dưới lầu, Ngu Tiểu Mạc mới phát hiện trên đường có chút hỗn loạn, thần sắc của mọi người cũng không được tốt lắm, thậm chí có gia đình dắt díu nhau dự định rời đi.

Ngu Tiểu Mạc nhìn bóng dáng Gaia, chần chừ một chút mới nói: "Lại phải khai chiến sao?"

"..Sợ rằng còn nghiêm trọng hơn trận chiến trước."

Cước bộ Gaia vững vàng, mang người vòng vào một cái hẻm nhỏ, tăng nhanh tốc độ dưới chân: "Em rời đi trước, huân tước Clate đang chờ sẵn, bọn họ sẽ đưa em đến nơi an toàn."

[ Lanser mang đến bốn mươi vạn đại quân và hơn một nghìn chiến hạm, trận chiến này tinh cầu Elan chỉ có không quá 10% xác suất chiến thắng, mình nhất định phải bảo vệ Dinos an toàn. ]

Ngu Tiểu Mạc đột nhiên dừng lại.

Gaia quay đầu lại, lông mày nhíu lại, ánh mắt mang theo vài phần nôn nóng: "Dinos! Không còn bao nhiêu thời gian!"

Ngu Tiểu Mạc biết y nóng lòng không phải nhắm vào mình, y chỉ lo không đủ thời gian để đưa Dinos đi. Bởi vì nguyên nhân như vậy, hắn mới không tính đi: "Rất nguy hiểm sao? Tôi muốn cùng anh lên chiến trường."

Gaia bị những lời này của hắn làm cho kinh ngạc đến sợ hãi: "Em điên rôi! Chiến tranh không phải trò đùa! Anh không cho phép!"

"Anh đã quên tôi cũng là quân nhân!"

Ngu Tiểu Mạc nói với y: "Tôi cũng có thể ra chiến trường! Còn có thể giúp anh!"

Tiến độ đã đạt đến 8/10, điều này đã nói rõ tiến trình của thế giới này đã đến điểm then chốt. Hắn không muốn ở ngay lúc này rời xa vai chính, cũng không muốn... Bỏ qua cơ hội gặp mặt Mạc Sở.

Mạc Sở sẽ xuất hiện trên chiến trường, hoặc là nói ngay từ đầu Mạc Sở đến là vì kế hoạch của bọn hắn.

"Hồ đồ!"

Gaia dứt khoát cự tuyệt yêu cầu của Ngu Tiểu Mạc: "Ngay từ lúc đầu em đã không thích hợp để lên chiến trường, ngoan, chờ anh trở lại rồi nói."

[ Nếu như mình có thể đoạt được quyền chỉ huy từ cuộc chiến trước, có thể có 30% tỷ lệ thắng trận. Nhưng 30% vẫn còn quá ít, mình không thể thể cho Dinos bởi vì sơ suất của mình mà lâm vào hiểm cảnh. ]

Đây là lo lắng của Gaia, nhưng Ngu Tiểu Mạc lại không nghĩ như vậy.

Tình cảnh này ngay cả vai chính của mẹ ruột chủ hệ thống cũng chỉ có 30% xác suất chiến thắng trong trận đại chiến sắp tới làm hắn có dự cảm, đây chính là nhiệm vụ sau cùng của hắn, cũng là chiến dịch quan trọng, Dinos sẽ chết ở nơi này, mà Gaia, sẽ chân chính đánh một trận mà thành danh.

Hắn phải lưu lại.

"Gaia!"

Ngu Tiểu Mạc nắm chặt tay Gaia, lực rất mạnh, làm Gaia phải ngừng bước: "Anh để tôi ở lại, tôi muốn ở cạnh anh!"

"....."

Gaia ngưng mắt nhìn hắn, không nói được gì.

Không biết có phải ánh sáng trong ngõ hẻm có gì khác thường hay không, ánh mắt của Ngu Tiểu Mạc làm y có chút không hiểu, làm cho y khó nắm bắt.

Ngoại trừ khó nắm bắt ra, còn có vài phần mơ hồ khủng bố.

"Em —— "

Vì sao lại không mở miệng, nếu như y mở miệng, hắn có thể đọc được tâm của y, ít nhất, có thể biết được hiện tại y đang nghĩ gì.

Ngu Tiểu Mạc bị Gaia nhìn chằm chằm có chút sợ hãi, vừa tính nói gì đó, người kia lại cắt ngang lời của hắn: "Có thể em không muốn ở cạnh anh, Dinos, anh nghĩ hình như em có mục đích khác."

Ngu Tiểu Mạc ngẩn ra.

Gaia nắm vai hắn, ngón tay hơi dùng sức, làm vai Ngu Tiểu Mạc hơi đau.

"Trong khoảng thời gian này, anh có cảm giác như mình đang ở chung với một người khác. Tuy rằng em cùng Dinos không có nửa điểm bất đồng, nhưng lại có cảm giác như người xa lạ, không thể giải thích được."

Gaia không nhìn Ngu Tiểu Mạc, thậm chí y chưa từng nhìn hắn, nhưng lại là đang nói chuyện với hắn: "Loại thay đổi này là sau khi em bị Lanser mang đi mới xuất hiện, anh nghĩ, chỉ sợ chuyện này có quan hệ gì tới Lanser."

Thì ra y đã sớm phát hiện ra sao?

Ngu Tiểu Mạc có chút hoảng hốt nuốt nước bọt, phát hiện bản thân không biết nên nói cái gì.

Hắn vốn không phải là Dinos, dù cho có ký ức của Dinos, dù cho hắn mô phỏng nhất cử nhất động của chính chủ không làm người khác thấy khả nghi, đứng ở trước mặt Gaia- người toàn tâm toàn ý thích Dinos, cũng vẫn sẽ có sơ hở.

Ở nhiệm vụ trước bởi vì nguyên chủ cùng vai chính không ở chung lâu lắm nên mới không xảy ra vấn đề gì, mà lần này, bởi vì hắn lựa chọn ở lại bên cạnh vai chính, rốt cuộc để cho vai chính phát hiện điểm bất thường của mình.

Gieo gió gặt bão.

Ngu Tiểu Mạc biết mình tuyệt không thể thừa nhận, bởi vì nói vậy không chỉ không có biện pháp giải thích, cũng không biết sẽ xảy ra hậu quả gì.

Mà nếu muốn phủ nhận, nên nói cái gì?

Đại não hắn xoay chuyển rất nhanh, trên trán đã chảy một lớp mồ hôi.

"Trong mắt vai chính, ngươi trầm mặc chính là thừa nhận lời nói của y."

Như là thấy được ký chủ nhà mình quẫn bách, Hoàng xuất hiện giống như chúa cứu thế: "Ít ra phải nói cái gì đó."

Giọng nói lãnh đạm như cũ vang lên, Ngu Tiểu Mạc lại nghĩ hệ thống nhà mình từ trước đến nay chưa từng có thân thiết hòa ái với ấm áp, thiếu chút nữa khóc lên: "Ta phải làm gì đây!"

"Không sao, kinh nghiệm của ngươi không đủ, ta có thể hiểu. Huống hồ đây cũng chỉ là nhiệm vụ thứ hai mà thôi. Sau khi ngươi có thể mở ra kỹ năng thứ ba, sẽ thành thạo lên rất nhiều."

Hoàng vừa nói xong, bắt đầu an ủi Ngu Tiểu Mạc: "Cho nên, hoàn thành nhiệm vụ cho tốt. Ít ra điểm tích lũy lần này so với lúc trước thì nhiều lắm, đây thực sự là tiến bộ."

Ngu Tiểu Mạc còn tưởng rằng có thể nghe Hoàng nói cái phương pháp giải quyết tình huống ngay lập tức gì, kết quả nghe xong nửa ngày phát hiện hệ thống chỉ nhấn mạnh hắn tham gia cốt truyện thu được điểm tích lũy, đề cao cấp bậc, có chút khóc không ra nước mắt.

"Ngươi thực sự vội vã như vậy muốn ta thăng cấp sao? Cũng bởi vì lần trước ta hỏi ngươi chuyện về cấp bậc, mà khi xong việc ngươi thường hay nhắc đến, cái kia quan trọng như vậy sao?" Còn với thường thường nhảy ra thúc giục hắn, còn không bằng trực tiếp nói cho hắn biết hiện tại nên đối phó như thế nào với vai chính đi.

Ngu Tiểu Mạc vốn vô tâm lải nhải một chút, không nghĩ rằng sau khi nghe hắn nói xong, Hoàng ngừng lại, trầm mặt vài phút.

Ngu Tiểu Mạc đợi một lúc, phát hiện hệ thống không nói gì, vội vàng nói: "Hoàng? Ta nói sai cái gì phải không? Sao ngươi lại —— "

Liên tiếp hỏi vài câu cũng không thấy Hoàng trả lời lại, cho đến khi Ngu Tiểu Mạc hỏi đến có chút chột dạ tính im lặng lại thì, mới nghe Hoàng bỗng nhiên than nhẹ một câu.

"Nên nói như thế nào nhỉ... Ngươi chính là người thứ nhất có dũng khí đề cập đến "Cấp bậc" của ký chủ."

"Chính là ngươi chỉ vô tình hỏi, thế nhưng, đã lâu lắm rồi ta chưa gặp người như vậy..."

"Nếu như ngươi có thể thay thế được chủ hệ thống..."

Một câu cuối cùng, làm tim Ngu Tiểu Mạc suýt nữa ngừng đập.

Thay thế... Chủ hệ thống?!

"Ngươi mới nói cái gì?!"

"... Không, không nói gì."

Hoàng dừng một chút, nhanh chóng khôi phục bình tĩnh như lúc xưa: "Ta không có nói gì, ngươi cũng không có nghe được cái gì."

Đây là cái chuyển biến gì?

Ngu Tiểu Mạc bị hù lần thứ hai hoảng hốt: "Này! Ngươi!"

"Quên đi, ta không nên xuất hiện. Ngươi tiếp tục nhiệm vụ của ngươi, tiến độ hiện tại đã đến 8/10, ở thời khắc mấu chốt, phải cực kỳ cẩn thận."

Tùy ý nói những lời này, hệ thống rất dứt khoát mà xách quần, chạy.

Còn chưa kịp phản ứng liền trở về thế giới thật, đồng thời lần thứ hai đón nhận ánh mắt chất vấn đầy lãnh đạm vừa mới nãy của vai chính với Ngu Tiểu Mạc: "....."

Cho nên nói hệ thống xuất hiện có ý nghĩa gì?!

Cục diện rối rắm này vẫn phải do hắn tự thu thập a!

"Em không định trả lời sao?"

Gaia thâm sâu nhìn chăm chú hắn, sâu kín nói: "Hay là nói, đây coi như là cam chịu?"

Lần này không đọc được suy nghĩ của y, nói rõ nội tâm suy nghĩ của y chính là nói ra những lời này.

"Không phải như vậy!"

Ngu Tiểu Mạc thấy thế vội vàng nói: "Tôi thật sự là Dinos —— "

"Anh đương nhiên biết em là Dinos, hiện tại không có thời gian, sau này sẽ nói chuyện với em."

Gaia đặt ngón tay lên môi hắn, cảm giác cực kỳ mềm mại, còn nhẹ nhàng ma sát: "Nếu như em thực sự có tâm tư khác cũng không sao, đến lúc đó xem ra phải dạy dỗ một chút là được rồi."

Nói xong lời cuối cùng, ngữ khí của y đã không lạnh lùng như lúc đầu, thậm chí còn cười cười với Ngu Tiểu Mạc.

Sau đó, đánh một kích ở sau gáy Ngu Tiểu Mạc.

Suy nghĩ còn dừng lại ở một câu "Xem ra phải dạy dỗ một chút", "Dạy dỗ" có phải là "Dạy dỗ" như hắn nghĩ hay không thì Ngu Tiểu Mạc chỉ cảm thấy gáy tê rần, sau đó liền mất đi tri giác, ngã vào lòng Gaia.

Gaia bế người lên, bước nhanh vào một hẻm nhỏ khác.

Đi chưa được mấy bước tầm mắt liền trống trải. Trên một mảnh đất trống, có một phi thuyền đã đợi sẵn.

"Hãy chăm sóc tốt cho em ấy."

Gaia cẩn thận đem Ngu Tiểu Mạc đang hôn mê đưa lên phi thuyền, Clate ý vị thâm trường nhìn y một cái, nói: "Ta biết con thích hắn, nhưng đừng quên, hiện tại con là chồng chưa cưới của con gái ta."

Gaia không nói gì, dường như không nghe thấy lời ông ta. Sau khi xác nhận người an ổn ở trên phi thuyền liền bước ra khỏi phi thuyền, xoay người liền đi.

Clate lại nói: "Con thực sự không đi cùng ta? Ít ra hiện tại Frenteia vẫn còn an toàn."

Gaia lắc đầu: "Dù sao tôi vẫn là một quân nhân, không thế rút lui. Huống hồ nếu như mất đi kiểm soát khu vực này, tinh cầu Vega muốn tiến công Frenteia cũng sẽ rất dễ dàng."

Clate "Ừm" một tiếng: "Ta cho rằng con thấy vậy sẽ vui mừng."

Gaia lạnh lùng nhìn ông ta: "Ta là người tinh cầu Elan, kẻ thù của tôi cũng không phải tinh cầu này. Bất luận như thế nào tôi cũng sẽ không đối nghịch với quê hương của mình, cũng sẽ không trơ mắt nhìn quê hương bị thâu tóm."

"Phải không?"

Clate mỉm cười: "Như vậy, thật may mắn khi con đứng về phe chúng ta. Ái Nhã có người chồng như con, cũng sẽ rất vui vẻ."

"... Không cần nói cho em ấy hôn ước giữa tôi và con gái ông, nếu như em ấy xảy ra chuyện gì, ông sẽ biết hậu quả."

Sau khi lạnh lùng nói ra những lời này, Gaia không nhìn người phía sau nữa, xoay người rời đi.