Mau Xuyên Chi Vai Ác Luôn Không Biết Xấu Hổ

Chương 15: Thượng tướng tinh cầu x Tù binh nghèo túng (1)




Tinh cầu Vega, ngục giam M-K273, điểm tập kết tù binh.

Mấy chiếc tinh hạm áp tải tù binh cỡ trung đậu xuống chỗ tập kết tù binh, khoang cửa mở ra, xuất hiện đầu tiên chính là một quân nhân vũ trang hạng nặng, y bước nhanh xuống cầu thang, ở nơi tập kết có mấy người binh sĩ đang đứng đợi chào y theo tiêu chuẩn quân đội.

Một loạt tù binh bị giam giữ đi xuống, trên cổ tay của họ bị còng một cái còng tay làm từ một loại gỗ đặc biệt, chỉ cần hơi giãy giụa, còng tay sẽ tự động buộc chặt, đồng thời phóng ra luồng điện.

Ngu Tiểu Mạc lảo đảo đi xuống cầu thang thì, đã nhìn thấy mấy người cũng bị bắt làm tù binh giống mình vì dòng điện cường liệt đánh ngã nằm trên mặt đất, miệng kêu những tiếng thảm thiết.

"Ai dám chạy trốn sẽ có kết cục như bọn họ!"

Thiếu úy áp giải bọn họ tới đây đạp một người trong số đó vài đạp, lại chuyển mắt qua bọn họ hung tợn uy hiếp.

Ngu Tiểu Mạc tốn chút thời gian mới phản ứng tình huống bây giờ của mình là như thế nào.

Hắn đã từng là trung sĩ tinh cầu Elan, hiện tại chỉ là một tù binh bình thường của Duy Á Tinh, sắp bị giải vào ngục giam M-K273 -- một ngục giam - tọa lạc ở biên giới tinh cầu - không tính là có nhiều tù binh cho lắm.

Ở thế giới thứ hai rõ ràng có nhiều kinh nghiệm hơn thế giới thứ nhất nhiều, Ngu Tiểu Mạc bình tĩnh gọi hệ thống Hoàng, mở ra giao diện thông tin của mình.

Đinh.

[ Ký chủ: Ngu Tiểu Mạc ]

[ Mã số: 0382 ]

[ Cấp bậc: 1 ]

[ Điểm tích lũy: 500 ]

[ Năng lực: Tự động phân tích ]

[ Tiến độ: 0 ]

[ Năng lực lựa chọn: Có thể lựa chọn ]

[ Hệ thống nhắc nhở: Có thể mở ra kỹ năng mới, lựa chọn mở ra: Có/Không ]

Ngu Tiểu Mạc nhìn một lúc, phát hiện hiện tại mình là cấp 1, điểm tích lũy đột nhiên tăng lên rất nhiều, tiến độ lại một lần nữa quay về 0.

Về phần hệ thống nhắc nhở cuối cùng --

Ngu Tiểu Mạc không chút do dự nhấn Có, thu được kỹ năng mới thứ hai, tự động khỏi hẳn.

Sau khi kỹ năng thứ hai phát sáng, điểm tích lũy còn dư lại 50.

"Sau khi hoàn thành nhiệm vụ lần này sẽ có đạo cụ tặng kèm, mong ký chủ nỗ lực thúc đẩy cốt truyện phát triển, cũng bảo vệ nam chính thành công."

"Trong khi truyền đạt bối cảnh nhiệm vụ, có chính thức mở ra nhiệm vụ không? "

"Chờ một chút."

Ngu Tiểu Mạc nhanh chóng nói với Hoàng: "Ta muốn hỏi về Sở Triệt -- "

"Vấn đề không liên quan đến nhiệm vụ lần này, hệ thống sẽ không trả lời."

"....."

"Có chính thức mở ra nhiệm vụ không?"

"Mở ra."

Không biết vì sao, Ngu Tiểu Mạc có cảm giác so với trước kia hình như Hoàng lạnh lùng hơn nhiều, cũng không có để ý đến phản ứng của mình.

Không muốn làm Hoàng tức giận, hắn cũng không hỏi nhiều, chỉ là lặng lẽ tắt giao diện hệ thống, quay về thế giới hiện tại.

Đinh.

[ Nhiệm vụ: Bảo vệ nam chính, đã nhận ]

[ Mục tiêu nhiệm vụ: Bảo đảm an toàn nam chủ, ở thời khắc quyết định đỡ đạn cho nam chính ]

Bối cảnh của thế giới này được truyền đến rất nhanh, có thể là bởi vì cấp bậc được đề cao, thông tin lần này cặn kẽ hơn so với lần trước.

Dinos, trung sĩ tinh cầu Elan, từng vài lần lập được chiến công hạng hai, một màn phát sinh vừa rồi do quân địch tinh cầu Vega - thượng tướng Lanser lãnh đạo - bắt trong chiến tranh, cũng bởi vậy mới đi tới ngục giam M-K273 ở biên giới tinh cầu Vega.

Elan từng là tinh cầu lớn nhất trong các tinh cầu, thực lực thô bạo mà hùng ạnh, đáng tiếc địa vị bá chủ của Elan bị tinh cầu Vega quật khởi mà dần dần sa sút, hơn nữa chính quyền nội bộ của tinh cầu Elan bị chia rẽ, càng khiến cho cái tinh cầu này từ từ sa sút đồng thời còn gặp phải cục diện chia năm xẻ bảy.

Nói tóm lại chính là hai chữ -- rối loạn.

Dưới ảnh hưởng của cục diện rối loạn này, Elan đối chiến cùng Vega liên tiếp thất bại, 3/10 lãnh thổ bị người ta chiếm đóng, tình thế cực kỳ nguy cấp.

Với tất cả những chuyện này, những người tinh cầu Elan vốn không có sức chiến đấu cũng đành bất lực, chỉ có thể ngồi chờ chết.

"Tất cả xếp thành một hàng! Ai không nghe lời, hoặc là muốn chạy trốn liền lập tức xử tử!"

Một trưởng quan trong ngục giam đến giám sát những tù binh mới, hắn vừa nói ra, xung quanh liền truyền đến vài tiếng kêu thảm thái.

Ngu Tiểu Mạc nhìn mấy chiến hữu gần đó bị tia laser bắn trúng, té trên mặt đất, người co quắp lại, vài người không còn hơi thở, tiếng bước chân mới dừng lại.

"Các người, đây là trái pháp luật!"

Hắn giận dữ nói với người sĩ quan đứng gần nhất: "Không thể tự tiện tàn sát tù binh, các người đang vi phạm hiệp ước tinh cầu -- "

Chát!

Hắn vẫn chưa nói xong, đã bị người ta hung hăng mà bạt một bạt tai lên mặt.

"Là bọn chúng động thủ trước, muốn tập kích tụi tao! Tụi tao đương nhiên phải phản kích! Đây là tự vệ!"

Sĩ quan kia cười lạnh, nói: "Trái với hiệp ước tinh cầu? Mày nói xem là vi phạm điều nào trong hiệp ước?"

Má phải đau rát, Ngu Tiểu Mạc giương mắt, ánh mắt lạnh như băng xuyên thẳng đến sĩ quan ngang ngược ở đối diện.

Rõ ràng mấy người tù binh chưa làm cái gì, lại bị binh lính xung quanh tiện tay lôi ra giết. Loại hành động tàn nhẫn này chính là không xem sinh mạng con người ra gì, cùng súc sinh có cái gì khác nhau? Bọn họ còn có tính người không?!

Một màn mấy người kia ngã xuống cùng cảnh tượng mưa tên bay đầy trời phóng tới áo ạt chồng khít lên nhau, trong lòng Ngu Tiểu Mạc nhất thời nổi lên một cơn tức giận không thể đè nén, cơn tức giận này giống như muốn phá tan gông cùm xiềng xích, từ trong lồng ngực của hắn thoát ra.

Hắn không biết là, vô hình trung, tính cách của hắn đã bị cái gì ảnh hưởng, cùng với trước kia hoàn toàn khác xa nhau.

"Không bằng cầm thú!"

Bốn chữ mắng chửi bén nhọn muốn đâm thủng màng nhĩ, mọi người xung quanh đều nhìn lại, sĩ quan bị mắng một câu thô tục cảm thấy mất thể diện, đạp một cước vào Ngu Tiểu Mạc không có sức đánh trả, ngã trên mặt đất.

"Con mẹ nó! Một tù binh mà cũng dám kiêu ngạo?! Mày xem bản thân mày là cái thá gì! Bây giờ mày chỉ là một con chó mà thôi!"

Giết người là người khác, mà bị chửi là hắn, sĩ quan tự dưng bị sỉ nhục hung hăng đạp Ngu Tiểu Mạc vài đạp, còn dùng hết sức.

"Cái gì mà vi phạm hiệp ước tinh cầu! Có bản lĩnh thì mày đến tòa án tinh cầu kiện tụi tao đi! Xem xem có thể thắng hay không!"

"Ai từ tinh cầu Elan ra đều là rác rưởi! Những người ở đó đều là rác rưởi! Một tinh cầu rác rưởi, cũng chỉ có thể ngồi nhìn chúng tao hủy diệt!"

Giọng đàn ông kiêu ngạo, hạ nhục gay gắt vang lên từng tiếng, từng tiếng bên tai, mọi người đau đớn đến xót xa. Sĩ quan đi hạ thủ vô cùng ác độc, trước mắt Ngu Tiểu Mạc biến thành màu đen, dường như muốn mất đi ý thức.

Người xung quanh đây đều bàng quan, có mấy tù binh quen biết với Dinos muốn tiến lên cứu hắn, nhưng nghĩ đến tình cảnh bây giờ của mình và mấy người bạn vừa rồi chết thảm, đều rụt rè sợ hãi lui lại.

Ở trước mặt tù binh mặc sức tàn sát từ binh khác, ở trong ngục này không tính là chuyện gì lớn, cũng không ai để ý tới, mọi người tập mãi thành quen.

Sĩ quan còn chưa thu tay lại, xuống tay càng ngày càng độc, hiển nhiên là muốn giết chết Ngu Tiểu Mạc.

Toàn thân trên dưới đau đến xương cốt đều gãy, thì Ngu Tiểu Mạc nghe được âm thanh của hệ thống.

Đinh.

[ Hệ thống nhắc nhở: Nhận thấy mạng sống ký chủ bị nguy hiểm, tự động mở ra kỹ năng thứ hai ]

Còn chưa phản ứng kịp, thân thể Ngu Tiểu Mạc giật một cái, đau đớn vừa rồi biến mất trong nháy mắt, toàn thân tràn đầy sức sống.

Không thể chết ở chỗ này!

Tìm cách thoát khỏi nơi đây thì cùng lúc đó, đột nhiên Ngu Tiểu Mạc lắc người, lật còng tay, dùng dây xích thật dài cuốn lấy cổ chân của sĩ quan kia, dùng lực kéo một cái, sĩ quan kia bất ngờ không kịp đề phòng, mạnh mẽ té xuống đất.

Gáy của hắn đập mạnh xuống mặt đất cứng rắn, hai mắt trợn lên, rồi tạm thời ngất đi.

Một loạt động tác lưu loát đều nhờ thường bình thường làm quân nhân của Dinos, làm một trung sĩ, tố chất thân thể của hắn đương nhiên so với Tô Mặc Nhiên trước kia thì tốt hơn nhiều, coi như là Ngu Tiểu Mạc lượm được tiện nghi.

Bất quá đã đến nước này, hắn đã không còn đường lui.

Mở ra năng lực tự động phân tích, Ngu Tiểu Mạc đoạt lấy súng giắt bên hông đối phương, vừa định đứng lên, từ chỗ cổ tay truyền tới một trận xung điện lan khắp toàn thân.

Kêu đau một tiếng, súng của Ngu Tiểu Mạc rơi xuống đất, cả người cũng lung lay ngã xuống lần thứ hai, bị luồng điện cường liệt kia giật cho co quắp toàn thân.

Hơn mười khẩu súng nhắm vào hắn, thần sắc những binh sĩ kia lạnh lẽo, rõ ràng là dự định đem phần tử nguy hiểm này hành quyết tại chỗ.

"Chuẩn bị -- "

Tích tích, tích tích.

Một trưởng quan đứng ở một bên, bộ dạng chuẩn bị hạ lệnh nổ súng, đúng lúc này bộ đàm vang lên.

Trưởng quan nhanh chóng lấy bộ đàm ra, đi sang một bên nói chuyện cùng người nào đó, nói xong, sắc mặt hoàn toàn thay đổi.

"Mang hắn đi!"

Ông ta bước đến, hung tợn quát với mấy binh lính xung quanh: "Phắc! Thật không hắn có cái vận cứt chó gì! Trưởng ngục chỉ tên muốn gặp hắn!"

Lập tức có người kéo hắn từ dưới đất đứng lên, một cái găng tay cách điện được chế tạo từ vật liệu đặc thù được mang vào tay hắn để ngăn chặn dòng điện, bọn họ dẫn Ngu Tiểu Mạc tới một cái nhà lầu bên cạnh ngục giam, ý thức của Ngu Tiểu Mạc hỗn loạn, bị ném vào trong phòng.

Dường như có ánh sáng chiếu vào người, ầm ĩ bên tai trong nháy mắt biến mất, Ngu Tiểu Mạc mệt mỏi, từ từ há miệng, chợt nghe thấy có người nói bên tay, giọng nói rất cung kính, rất cẩn thận, sợ đắc tội với ai đó.

"Thượng tướng, người ngài muốn tìm ở trong này."

Thượng tướng?

Trong đầu mơ mơ hồ hồ dường như có cái gì đó lóe lên, Ngu Tiểu Mạc nghe tiếng bước chân dần dần tiến lại gần mình, miễn cưỡng chống tay tính ngồi dậy thì, đột nhiên bị một đôi tay cường tráng nâng lên.

"Thượng tướng?!"

Trưởng ngục kinh hô một tiếng, hoàn toàn không ngờ mình có thể thấy một cảnh tượng trước mắt, không thể tưởng tượng nổi này.

Trời đất rung chuyển, Ngu Tiểu Mạc cảm giác mình bị một đôi tay cứng cáp hữu lực bế lên, dựa vào lồng ngực dày rộng.

"Có đau hay không?"

Có người thầm thì bên tai hắn, giọng nói đàn ông từ tính mà trầm thấp, mang theo một phần thân thiết ôn nhu không hề che giấu.

Hắn giương mắt, nhìn thấy một đôi mắt màu xanh.

"Dung Lan?"

Ma xui quỷ khiến, Ngu Tiểu Mạc liền thốt ra cái tên này.

***

Hai anh em cũng gặp nhau rồi ôhôhô~