Tĩnh Hạ ngồi phe phẩy quạt liền hơi đờ người.
Móa, nam chính cùng nữ chính kết hợp với nhau bắt nạt ta.
Sao ta nằm không cũng bị dính chưởng vậy?
Trắng trợn!
Các ngươi nghĩ mình là nhân vật chính là hay sao?
Ta là Boss phản diện còn chưa thèm khoe đây.
Hệ thống nghi hoặc hỏi: [ Cô là Boss phản diện từ khi nào thế? Mà không phải cô nói màn kịch này vì cô mà đến sao? ]
Ừ nhỉ, ta quên đấy.
Hầy, mệt quá, giải quyết sớm còn về.
"Tĩnh Hạ, chuyện này là thế nào?". Hoàng thượng híp mắt hỏi.
Nếu là Tĩnh Hạ sai thích khách ám sát ông thì........
"Phụ hoàng, ngọc bội này không chứng minh được gì đâu". Ngữ điệu của cô rất bình thản, không có một tia cung kính nào trong đó.
"Trưởng công chúa, một ngọc bội đúng là không chứng minh được gì, nhưng vì sao tên thích khách này lại cứ hay nhìn ngài? Ám sát hoàng thượng tuyệt không phải việc nhỏ". Mạnh Tâm vẻ mặt nghiêm túc nói.
Tĩnh Hạ lười biếng liếc nàng ta: " Có lẽ vì ta đẹp".
Nữ chính đại nhân chưa gì úp nồi lên đầu ta rồi.
Ai cho ngươi cái tự tin đó?
"...."
Ngươi đẹp hay không liên quan gì đến việc này?
"Nhưng công chúa cần phải cho mọi người một lời giải thích". Mạnh Tâm từng bước ép sát.
"Phụ hoàng, ngài hãy nhìn kĩ lại, hoa văn trên ngọc bội này là hoa sen, mà hình ngọc bội của con là hoa mẫu đơn". Vừa nói, Tĩnh Hạ vừa giơ ngọc bội lên cho mọi người cùng nhìn.
Quả thực, màu sắc giống nhưng hoa văn có khá nhiều điểm khác nhau.
Mạnh Tâm tức khắc mặt trở nên hơi tái nhợt.
Cái gì?
Nàng rõ ràng đã chuẩn bị kĩ càng, sao cái ngọc bội này lại ở đây?
"Vậy, ngài giải thích sao về việc thích khách luôn nhìn ngài". Mã Não vội vàng thay chủ tử của mình lên tiếng để sự chú ý của mọi người chuyển sang hướng khác.
Tĩnh Hạ vẻ mặt vô cảm: " Ở đâu có việc nô tì lại lên tiếng trước chủ từ vậy, nhưng nếu như cần hỏi, thì phải hỏi Liên nhi rồi".
Liên nhi vừa bị chỉ đích danh, lập tức quỳ xuống.
"Hoàng thượng, nô tì thật sự cái gì cũng không biết".
" Việc này thì có liên quan gì đến Liên nhi?". Thái hậu vẫn luôn im lặng giờ lại lên tiếng.
"Thái hậu, mọi người vẫn luôn nghĩ rằng thích khách nhìn con, nhưng thật ra thích khách vẫn luôn nhìn về phía sau con".