Mau Xuyên Bệnh Kiều Nam Chủ Hắn Lại Ghen Tị

Chương 232: (10) Kiều thê gả thay của tổng giám đốc tàn tật




Edt: Nhan

“Cà phê rất thơm.” Khúc Yên giống như không phát hiện ra cái gì, cầm ly cà phê lên, uống một hớp lớn.

Cố lão phu nhân cười cười, đáy mắt thoáng khinh bỉ.

Quả nhiên là ngu xuẩn.

Khó trách Khúc gia cũng bị hai mẹ con họ Thôi đào rỗng.

“Khúc tiểu thư, hôn sự của cô cùng cháu trai tôi cũng là một việc quan trọng.” Cố lão phu nhân thản nhiên nói, “Uống xong cà phê, cô nên đến nhà Vân Thâm một chút.”

“Được.” Khúc Yên đáp ứng rất sảng khoái, lại uống một ngụm cà phê.

Cố lão phu nhân thấy cô ngốc như thế này, hài lòng đứng lên: “Ta sẽ cho bảo tiêu đưa cô đi, cô cứ từ từ uống.”

Khúc Yên phất phất tay: “Gặp lại ngài sau.”

Không phải muốn thúc dục cưới sao?

Không phải muốn nhìn nữ nhân ngu xuẩn kết hợp với gã tàn phế sao?

Cô ngược lại rất hiếu kỳ, tương lai những người này thấy cô cùng Cố Vân Thâm mạnh mẽ liên thủ phá đổ tất cả mọi người thì bọn họ sẽ có biểu tình gì...

Kiếp trước Cố Vân Thâm bỏ ra mười năm để làm được chuyện đó, lần này cô sẽ giúp hắn hoàn thành trong vòng một năm!

......

Khúc Yên uống xong cà phê liền giả bộ hôn mê, ngay sau đó bị bảo tiêu đưa đến căn hộ của Cố Vân Thâm.

Cố lão phu nhân ỷ vào cường quyền bá đạo, phái 8 bảo tiêu canh giữ ở cửa ra vào, không để Cố Vân Thâm đi ra, cũng không cho Cố Vân Thâm từ chối.

Lấy thế lực Cố gia tại Hải Thành, căn bản không sợ báo cảnh sát gì gì đó.

“Cố Vân Thâm......” Khúc Yên được đưa vào căn hộ, uốn éo trên ghế sa lon, dụi dụi mắt như vừa mới tỉnh dậy.

Thật ra trước khi cô uống cà phê đã mua thuốc giải trong hệ thống thương thành.

Nhưng bây giờ vẫn nên tiếp tục giả vờ một chút.

“Trên bàn có nước lọc, tự lấy uống đi.” Cố Vân Thâm lãnh đạm liếc nhìn cô một cái.

“Tôi nóng......” Khúc Yên cố ý giật giật cổ áo.

Như cô dự liệu, Cố Vân Thâm lập tức dời mắt đi chỗ khác.

Dường như hắn thật sự không gần nữ sắc.

Kiếp trước, rõ ràng hắn uống loại thuốc này, nguyên chủ hoạt sắc sinh hương ngủ ở trên giường hắn, hắn cũng không đụng.

Hơn nữa, nghe nói hắn chưa từng có bạn gái, thậm chí bên ngoài còn có tin đồn hắn thích con trai.

“Cố Vân Thâm, anh mở điều hòa sao? Nóng quá......” Khúc Yên từ trên ghế salon đứng lên, đến gần hắn, đứng ở bên cạnh xe lăn, giật giật ống tay áo hắn, “Tôi không thoải mái......”

“Phòng tắm ở bên kia, cô có thể tắm nước lạnh.” Cố Vân Thâm rút ống tay áo về, có bệnh sạch sẽ phủi phủi vài cái.

Cũng không khó đoán, cô nhất định đã bị lão thái thái bỏ thuốc.

Vốn nghĩ đời này phủi sạch quan hệ với cô, không nghĩ tới vẫn phải đi lên con đường kiếp trước.

“Bảo một cô gái đi tắm ở nhà mình, như vậy có được không?” Khúc Yên ngước mắt nhìn hắn, mắt hạnh chớp chớp như u mê lại như dụ hoặc.

Cố Vân Thâm nhíu mày liếc cô một cái: “Uống nước nhiều chút, bài xuất dược tính, ngủ tiếp một giấc, cô sẽ không có việc gì.”

Nói xong hắn liền không để ý đến cô, đẩy xe lăn trở về phòng ngủ của mình.

Khúc Yên nghe được âm thanh hắn khóa trái cửa phòng.

Cô không khỏi nhẹ giọng cười trộm.

Chẳng lẽ là sợ cô phá cửa vào, xâm phạm hắn sao?

Một đại nam nhân lại có dáng vẻ bảo vệ trinh tiết như thế, có chút khả ái.

Khúc Yên thuận tay cầm cốc nước trên bàn uống, đi đến phòng tắm, tiếp đó lấy điện thoại di động gửi tin nhắn cho Cố Vân Thâm.

Cô ấn mở app đọc thơ, gõ chữ hỏi: 【 Tiểu Cố, anh đang làm gì đấy? 】

Trong khoảng thời gian này cô dùng vỏ bọc của cô gái đọc thơ nói chuyện phiếm với Cố Vân Thâm, cô nói cô tên Tiếu Ngôn(*), mà hắn chỉ nói cho cô hắn họ Cố.

【 Cô thì sao? 】 Cố Vân Thâm trả lời rất nhanh.

【 Bây giờ tôi rất chán, tâm sự với tôi được không? 】

【 Được. 】

Khúc Yên cong môi nở nụ cười, hỏi: 【 Tiểu Cố, nếu tôi muốn một người đàn ông tín nhiệm tôi, anh cảm thấy tôi phải làm thế nào đây? 】

Cố Vân Thâm nhìn thấy tin nhắn này, ngón tay dừng trên màn hình một chút, có cảm giác nghèn nghẹn trong ngực.