"Đi thôi." Ngữ khí của anh dịu lại, Tô Niên Niên bĩu môi, cùng Phạm Tầm tạm biệt, rồi ra khỏi Spirited Away..
Không cần nhìn, cô cũng biết đây chắc chắn là cười nhạo.
Cô không phát hiện là, Cố Tử Thần ánh mắt ánh lên sự vụi vẻ từ nãy tới giờ.
Khi hai người đi đến Doãn gia, đã 6:30 rồi.
Trời đã dần dần tối xuống, biệt thự Doãn gia nhưng lại đèn đuốc sáng trưng, người đến người đi, náo nhiệt vô cùng.
Cố Tử Thần ngừng xe xong, hướng bên cạnh nhìn, Tô Niên Niên lấy tấm gương sửa sang lại tóc, biểu tình thập thần chăm chú.
Nha đầu thúi này thật là, đáy lòng Cố Tử Thần oán thầm.
"Vũ hội ở chỗ này sao?" Tô Niên Niên hỏi.
Cố Tử Thần "ừ" một tiếng, bỗng nhiên đè lại Tô Niên Niên, không có kêu cô xuống xe.
Tô Niên Niên nghi hoặc nhìn anh, Cố Tử Thần thong thả nói: "cô sẽ không phải nghĩ rằng, tôi đưa cô tới là đển vui chơi giải trí, nghe nhạc hay ngắm trai đẹp?"
Nụ cười Tô Niên Niên cứng lại, từ nhỏ đến lớn, cô tham gia vũ hội đều như vậy.
Tên này đến cùng là muốn làm gì?
Cố Tử Thần khiêu mi: "Đi theo tôi, không được nói gì hết."
Thì ra muốn cô làm lá chắn hả! thật đơn giản! Tô Niên Niên gật đầu liên tục.
Hai người xuống xe, Tô Niên Niên có thói quen đi trước, Cố Tử Thần ho một tiếng, ánh mắt sáng quắc nhìn Tô Niên Niên.
"sao không đi! ngẩn người gì vậy!" Tô Niên Niên phàn nàn, mà khi cô nhìn thấy ánh mắt ghét bỏ của Cố Tử Thần cùng cánh tay đang cong lên của anh ta thì mới hiểu.
Cô đi đến bên cạnh Cố Tử Thần, cực kỳ ưu nhã vãn lên Cố Tử Thần cánh tay, trên mặt mỉm cười.
Tới loại địa phương này không phải phú tức là quý, nên cần phải giả bộ tí.
Nhìn Tô Niên Niên dịu dàng kéo cánh tay mình, Cố Tử Thần nhếch môi cười cười, mang theo cô tiến vào biệt thự.
Vị trí biệt thự Doãn gia khá vắng vẻ, nhưng diện tích rất lớn, đại sảnh bố trí tinh mỹ đẹp đẽ quý giá, đủ để dung nạp hơn trăm người tụ hội.
Lúc này những nhân vật nổi tiếng ở Dụ Thành cũng đã đến, tốp năm tốp ba tụ tập cùng một chỗ nói chuyện phiếm.
Được chú ý nhất đấy, không ai qua được con gái Doãn gia Doãn Sơ Hạ rồi.
Nàng mặc váy công chúa trắng, tóc búi lên tỉ mỉ, đi theo cha, mang trên mặt nụ cười ngọt ngào đáng yêu.
Ở trong lòng cô ta đang mừng thầm, thỉnh thoảng nhìn cửa ra vào, lo lắng cùng đợi thân ảnh quen thuộc xuất hiện.
"Sơ Hạ, một hồi Tử Thần đến, hai con nhất định phải nói chuyện hòa đồng với nhau nha." Diệp Tư Vân nhiệt tình lôi kéo bàn tay Doãn Sơ Hạ, cứ như cô ta đã là con dâu vậy.
Doãn Sơ Hạ cũng nghe nói chút ít về Cố Gia, lại nói tiếp, Diệp Tư Vân cũng không phải mẹ ruột Cố Tử Thần,vậy mà bà ta lại làm như là mẹ hiền vậy, thật buồn nôn.
Trong lòng khó chịu, nhưng Doãn Sơ Hạ cũng không biểu lộ ra, chỉ là e lệ cúi đầu.
Mẹ Doãn Sơ Hạ trong mắt một tia tinh quang, cười nói: "Đúng rồi, Sơ Hạ nhà chúng tôi có vài môn học không tốt, không bằng nhờ Tử Thần dạy kèm cho nó một khóa? Đứa nhỏ này là ta nhìn nó lớn lên đó, từ nhỏ mà đã thông minh bất phàm, nghe nói ở Thánh Âm Cao Trung học tập cũng rất không tồi, Sơ Hạ nói Tử Thần là học bá ở trường đó."
Nếu Diệp Tư Vân muốn cho Cố Tử Thần với Doãn Sơ Hạ ở cùng một chỗ, bà cũng nên biết thời thế mà thúc đẩy chuyện này, dù sao hai nhà đều có ý.
Hai nữ nhân đang tại tính toán lẫn nhau, lại nghe đến trong đám người truyền đến vài tiếng: "Cố thiếu gia đến rồi!"
Hai người hướng cửa vào nhìn, quả nhiên, Cố Tử Thần từ từ đi vào.
Chỉ là khi nhìn thấy Tô Niên Niên bên cạnh anh, Diệp Tư Vân với Chu Thanh sắc mặt biến đổi.