Mặt Trời Trong Tim Anh

Chương 81: Thở Phào Nhẹ Nhõm






Nghe Chúng Thời Giang nói xong, Lại Minh Nguyệt đưa mắt nhìn một lượt khắp nhà vệ sinh.

Cô kinh hoàng nhận ra đây đúng là nhà vệ sinh nam thật.

Cô đã tự đưa mình rơi vào tình huống nực cười gì thế này? Lại Minh Nguyệt chỉ ước lúc này mặt đất nứt ra để cô chui xuống thôi.

"Là em biến thái hay anh biến thái đây?"
Chúng Thời Giang nhìn Lại Minh Nguyệt chăm chăm hỏi.

Biết mình là người sai nên Lại Minh Nguyệt không thể mở miệng cãi được câu nào.

Cô ấp úng như gà mắc tóc.


"Em...Em...Vào nhầm..."
Nói dứt câu Lại Minh Nguyệt buông tay làm rơi lọ nước rửa tay xuống sàn nhà.

Cô chạy biến ra khỏi nhà vệ sinh, để lại một mình Chúng Thời Giang với vẻ sững sờ hiện rõ trên mặt.

"Cô gái này bị làm sao thế không biết.."
Chúng Thời Giang lẩm bẩm trong khi nhặt chai nước rửa tay đặt lên lavabo.

Quá xấu hổ, Lại Minh Nguyệt chạy về phía cửa thoát hiểm, mở cửa, ngồi xuống bậc câu thang bộ.

Cô đưa hai tay lên che mặt.

"Trời ơi, tôi phát điên lên mất thôi.."
Lại Minh Nguyệt rên rỉ.

Đã vào nhầm nhà vệ sinh nam lại còn vô cớ mắng chửi người ta là đồ biến thái nữa.

Nếu để chuyện kinh khủng này lộ ra ngoài thì cô còn mặt mũi nhìn ai nữa đây? Lại Minh Nguyệt vò đầu bứt tai đau khổ.

Nhưng dù sao sau này vẫn phải gặp lại Thời Giang, vì Minh Nguyệt đã đồng ý đóng giả làm bạn gái của anh vào thứ năm tuần này rồi.

Do đó chuyện xảy ra trong nhà vệ sinh nam hôm nay, trước sau gì cũng phải giải quyết ổn thoả.

Hơn nữa lúc đó Thời Giang đứng xoay lưng lại với Minh Nguyệt, cơ bản thì anh không hề "lộ hàng".


Và cô cũng không nhìn thấy bất cứ thứ gì mà không nên nhìn.

Đó đơn giản chỉ là một tình huống nhầm lẫn nhẹ mà thôi.

Minh Nguyệt tự biện hộ cho bản thân.

Tuy nhiên có một sự thật không thể chối cãi đó là Lại Minh Nguyệt chính là thủ phạm nhưng lại tự cho mình là nạn nhân, không những thế còn lớn tiếng kết tội Chúng Thời Giang là "Đồ biến thái".

Xét qua xét lại, cô vẫn là người có lỗi trong chuyện này.

Hiện tại Lại Minh Nguyệt có hai sự lựa chọn: một là trực tiếp gặp mặt, thẳng thắn nhận lỗi với anh.

"Tòa nhà này có tầng thượng không?"
Lại Minh Nguyệt hỏi.

Chúng Thanh Phong quay sang nhìn Lại Minh Nguyệt, trả lời "có".

"Mọi người đã tìm trên đó chưa?"
"Chưa!” anh lắc đầu.

Rất nhanh chóng, Chúng Thanh Phong, Lại Minh Nguyệt và Chúng Thời Giang rồng rắn nối đuôi nhau đi thang bộ về phía tầng thượng.

Cánh cửa dẫn lên tầng thượng được khoá bằng một ổ khoá rất chắc chắn, kiên cố.

"Cửa khóa thế này chắc Mỹ Vân không lên tầng thượng đâu.


Chúng Thời Giang suy đoán.

"Bình thường cửa tầng thượng có mở không?"
Lại Minh Nguyệt hỏi.

"Ban ngày có mở.Thỉnh thoảng anh vẫn lên đây mà"
Chúng Thanh Phong đáp.

"Anh gọi bảo vệ lên mở cửa đi"
"Em nghĩ Mỹ Vân ở trên tầng thượng thật sao?"
Chúng Thời Giang nhìn Lại Minh Nguyệt.

"Không loại trừ khả năng đó"
Nghe theo lời Lại Minh Nguyệt, Chúng Thanh Phong gọi điện cho đội trưởng đội bảo an lên mở khoá tầng thượng.

Cánh cửa vừa mở ra, mọi người đều chết lặng khi thấy Trương Mỹ Vân nằm sõng soài trên nền nhà lạnh lẽo, trong trạng thái bất tỉnh nhân sự.

"Chuyện quái gì thế này? Em cứ tưởng mấy việc này chỉ diễn ra trong phim truyền hình thôi chứ..."
Lại Minh Nguyệt phải đưa tay vịn vào Chúng Thời Giang đứng bên cạnh để không bị ngã..