Một phần vì phải đích thân lo thủ tục, giấy tờ cho Phạm Khả Hân ra nước ngoài sinh sống, phần khác vì nghĩ rằng Trương Mỹ Vân vẫn còn giận mình nên cả ngày Chúng Thanh Phong không xuất hiện trước mặt Mỹ Vân.
Đến tối anh cũng lấy cớ tăng cơ để không về nhà ăn cơm.
Trương Mỹ Vân lại cho rằng Chúng Thanh Phong đang cố tình tránh mặt mình.
Đêm hôm đó, Trương Mỹ Vân lăn qua lăn lại mãi mới có thể chợp mắt được.
Cô vừa thiu thiu ngủ thì Chúng Thanh Phong đi vào.
Thanh Phong chu đáo kéo chăn đắp cho Mỹ Vân.
Anh lặng lẽ đứng ngắm cô một lúc rồi mới đi ra ngoài.
Sáng hôm sau, khi Chúng Thanh Phong vẫn còn đang ngủ trên chiếc giường êm ái của Chúng Thời Giang thì nhận được điện thoại của Trịnh Xuân Quang.
Người bạn bác sĩ của Thanh Phong thông báo Phạm Khả Hân đã tỉnh lại sau 24 giờ được làm ấm người.
Nghe điện thoại của Trịnh Xuân Quang xong, Chúng Thanh Phong tỉnh cả ngủ.
Anh hào hứng bật dậy, đánh răng rửa mặt rồi xuống ga ra để xe, lấy ô tô lái thẳng tới căn hộ chung cư cao cấp của mình ở Láng Hạ.
Khi tận mắt nhìn thấy Phạm Khả Hân bình phục lành lặn, Chúng Thanh Phong mừng lắm.
Anh động viên Khả Hân chịu khó ăn uống, ngủ nghỉ cho mau lại sức.
Phạm Khả Hân nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, rồi từ từ mở mắt ra nhìn Chúng Thanh Phong nói: "Thật tốt khi lại được hít bâu không khí của tự do lần nữa."
Nghe Phạm Khả Hân nói vậy trong lòng Chúng Thanh Phong trào dâng một cảm giác xót xa.
Anh nhìn cô với ánh mắt dịu dàng, trìu mến: "Từ nay trở đi sẽ không ai có thể kìm hãm sự tự do của em được nữa."
Phạm Khả Hân siết nhẹ tay Chúng Thanh Phong với lòng biết ơn sâu sắc.
Không ngôn từ nào có đủ sức nặng để diễn đạt được lòng biết ơn của Phạm Khả Hân đối với những gì Chúng Thanh Phong đã làm cho cô, làm vì cô.
Phạm Khả Hân thì thâm như một cơn gió nhẹ thoảng qua: "Cảm ơn anh!"
Mau đi làm đi."
Nghe lời Phạm Khả Hân, Chúng Thanh Phong tới tập đoàn Tân Thế Giới làm việc.
Thật ra, Thanh Phong muốn tranh thủ thời gian khi Khả Hân còn ở trong nước để trò chuyện, động viên cô mau chóng gạt bỏ quá khứ không vui vẻ đó sang một bên, để làm lại cuộc đời mới tươi vui hơn, hạnh phúc hơn.
Quãng thời gian sắp tới Chúng Thanh Phong không thể ở bên cạnh Phạm Khả Hân để chăm lo cho cô mà chỉ có thể đứng ở đằng sau dõi theo.
Tương lai phía trước của Khả Hân phải dựa vào chính bản thân cô gây dựng.
Chúng Thanh Phong chỉ có thể hỗ trợ, chứ không thể đồng hành cùng cô.
Bởi vì anh còn phải chăm lo cho Trương Mỹ Vân và đứa con sắp chào đời của hai người.
Mấy ngày gân đây thấy đại boss vì tất bật lo cho Phạm Khả Hân mà bỏ bê Trương Mỹ Vân, Võ Quế Sơn không hài lòng.
Anh phải đấu tranh đòi lại công bằng cho đồng nghiệp của mình bằng cách nhắc khéo Chúng Thanh Phong: "Em thấy anh dạo này hơi lạnh nhạt với Mỹ Vân đấy nhé."
Chúng Thanh Phong đang ký công văn, liền quay sang nhìn Võ Quế Sơn hỏi: "Thế nào là lạnh nhạt?"
Võ Quế Sơn liệt kê ra một tràng: "Là dửng dưng, là thờ ơ.Là thấy nhưng giả vờ như không thấy chứ còn sao nữa..."
Chúng Thanh Phong hỏi ngược lại Võ Quế Sơn: "Sao em không đứng ở góc độ của anh để nhìn nhận xem ai là người dửng dưng với ai, ai là người thờ ơ, lạnh nhạt với ai nhỉ?"
Võ Quế Sơn chép miệng phê bình đại boss: "Dù sao mình cũng là đàn ông.Mình phải bao dung, rộng lượng lên chứ lại.Sao anh lại đi so đo với một người phụ nữ, nhất là khi người ta còn đang mang bâu nữa?"
Chúng Thanh Phong bật điện thoại lên, rồi mở chế độ ghi âm..