Sau khi Trương Mỹ Vân và Ngô Chí Kiên rời khỏi nhà hàng, Lý Hạo Nhiên chẳng còn tâm trạng nào để ăn uống nữa, nhưng Trương Cẩm Đan vẫn tỏ ra vô cùng háo hức.
Trương Cẩm Đan gọi những món ăn đắt tiền, tạo dáng sang chảnh rồi mở điện thoại chụp ảnh tự sướng vẻ thỏa mãn.
Trong lúc cô ta mải mê chỉnh sửa ba nghìn tám trăm tấm ảnh để up mạng xã hội sống ảo thì Lý Hạo Nhiên check mail công việc.
Anh xử lý xong xuôi mọi việc rồi mà Trương Cẩm Đan vẫn còn cặm cụi chỉnh ảnh.
Lý Hạo Nhiên nhắc: "Em không ăn đi, đồ ăn nguội hết cả rồi."
Trương Cẩm Đan dán chặt mắt vào điện thoại, không ngẩng lên nhìn anh: "Anh cứ ăn trước đi, em gửi nốt mấy cái ảnh cho bạn rồi ăn sau."
Lý Hạo Nhiên thở dài ngao ngán, trong đầu anh le lói suy nghĩ muốn chia tay với cô gái đang ngồi trước mặt.
Anh đã ăn xong phần của mình mà Trương Cẩm Đan vẫn chưa buôn động đũa.
Bỗng Trương Cẩm Đan ngước lên nhìn Lý Hạo Nhiên, đưa điện thoại cho anh nhờ vả: "Anh chụp cho em cái ảnh đi."
Lý Hạo Nhiên vốn không thích mấy vụ ảnh ọt này lắm cho nên từ chối: "Anh không mấy khi chụp ảnh, chụp không đẹp đâu."
"Anh cứ chụp đi, em sẽ hướng dẫn cho."
Vừa nói Trương Cẩm Đan vừa nhét điện thoại vào tay Lý Hạo Nhiên.
Anh miễn cưỡng chụp cho cô ta vài tấm.
Trương Cẩm Đan tạo dáng vô cùng chuyên nghiệp, chẳng khác nào mẫu ảnh.
Trương Cẩm Đan dặn dò: "Anh đừng chụp gần quá nhìn mặt em sẽ bị to, người em bị béo đấy."
Lý Hạo Nhiên ậm ừ qua loa rồi chụp đại vài kiểu sau đó đưa điện thoại trả cho Trương Cẩm Đan.
Xem ảnh xong, mặt Trương Cẩm Đan méo xẹo đi, lắc lư người tỏ vẻ không hài lòng: "Anh chụp ảnh kiểu gì thế này? Cái thì mất nét, cái nhắm mắt, cái thì nhìn như ngáo ngơ ấy..."
"Anh đã nói là không biết chụp ảnh rồi còn gì."
Trương Cẩm Đan tỏ thái độ hờn dỗi: "Anh thông minh như thế, làm gì mà không biết chụp ảnh.
Có mà anh không đặt tâm tư vào việc chụp cho em ấy."
Nhưng sau khi nhận được tin nhắn từ hội bạn gái trong group chat, Trương Cẩm Đan lập tức tươi cười hớn hở trở lại: "Anh Lý Hạo Nhiên, các bạn em khen em số tốt, nên mới yêu trúng được một người vừa giàu có lại vừa tâm lý, chiều chuộng bạn gái hết nấc như anh đấy."
Lý Hạo Nhiên điềm đạm đáp: "Bạn em quá lời rồi.
Để chiêu theo nhu cầu sống ảo của Trương Cẩm Đan, cuối cùng bữa ăn của họ mất gần bốn tiếng đồng hồ, kéo dài hơn hai tiếng so với dự định ban đầu.
Lý Hạo Nhiên đã phải cho trợ lý về trước.
Ô tô vừa dừng ở chân chung cư Trương Cẩm Đan đang sống, Lý Hạo Nhiên còn chưa kịp chào tạm biệt thì một bàn tay của cô ta đã cởi thắt lưng, luôn vào quần áo anh.
Lý Hạo Nhiên nãy giờ vẫn thờ ơ đột nhiên giơ tay lên, giữ cổ tay cô lại.
"Anh có muốn lên nhà một lát không?"
Lý Hạo Nhiên cân nhắc một lúc lâu rồi lên tiếng: "Anh nghĩ chúng ta nên dừng lại tại đây."
Mặt Trương Cẩm Đan tái đi, cô ta ngồi thẳng lên mặt đối mặt với Lý Hạo Nhiên: "Anh đang đùa em đúng không?"
"Trong chuyện tình cảm anh luôn luôn nghiêm túc."
Trương Cẩm Đan lo lắng: "Có phải em đã làm gì khiến anh phật lòng không? Nếu có thì em xin lỗi.
Em sẽ sửa mà.
Anh tha thứ cho em nhé..."
Lý Hạo Nhiên vẫn im lặng.
Trương Cẩm Đan sốt ruột, lay tay anh: "Anh nói gì đi chứ?"
Dù sao cũng là người chủ động nói lời chia tay trước nên Lý Hạo Nhiên không thể phũ phàng vỗ thẳng vào mặt Trương Cẩm Đan được.
Anh tìm một lý do hết sức chính đáng để thuyết phục cô ta: "Sắp tới anh sẽ dốc toàn lực để tập trung vào công việc, phát triển sự nghiệp nên không có thời gian quan tâm, chăm sóc em."
Trương Cẩm Đan nói liến thoắng, trơn tru giống như đã chuẩn bị từ trước: "Nếu là vì cái đó thì không sao hết.
Em sẽ ở bên cạnh ủng hộ, động viên tiếp thêm sức mạnh cho anh.".