Mặt Trời Trong Tim Anh

Chương 144: Giải Đen






Dạo gần đây Ngô Chí Kiên gặp phải nhiều chuyện xui xẻo nên tâm trạng của hắn trôi sụt thất thường.

Thầy phong thủy phán thời gian tới Ngô Chí Kiên sẽ gặp nhiều chuyện rắc rối vì dính dáng tới phụ nữ, và khuyên hắn phải làm lễ giải đen.

Là dân làm ăn nên Ngô Chí Kiên rất tín.

Mỗi năm hắn vung cả nửa tỷ để làm lễ cúng dường, công đức, cắt sao giải hạn, câu may...!
Lần này Ngô Chí Kiên cũng thực hiện đầy đủ nghi thức theo hướng dẫn của thầy phong thủy, nhưng vẫn thấy bức bối trong người.

Vậy nên hắn đã gọi anh em bạn bè tới biệt thự để tụ tập mở tiệc, tự giải đen theo phong cách riêng.


Giữa căn phòng dát vàng xa hoa lộng lẫy đặt một chiếc đài phun nước được thiết kế cầu kì, tỉ mỉ.

Trên đài phun nước, Kiều Nguyệt Nga - một thiếu nữ mười tám tuổi xinh đẹp, ba vòng bốc lửa, rốn bấm khuyên vàng vô cùng nổi bật, mặc bikini hai mảnh đang uốn éo nhảy múa trong tiếng vỗ tay cổ vũ, tiếng huýt sáo đầy phấn khích của đám đàn ông.

Ngô Chí Kiên ngồi trên chiếc ghế sô pha làm bằng da thật vô cùng sang trọng ở vị trí trung tâm căn phòng.

Hắn hút một hơi shisha rồi tựa lưng lên thành ghế vẻ sảng khoái.

"Lại đây!"- Ngô Chí Kiên ngoắc tay ra hiệu cho Kiều Nguyệt Nga đến gần mình.

Cô ngoan ngoãn xuống khỏi đài phun nước, đi về phía Ngô Chí Kiên.

Kiều Nguyệt Nga đã nghe danh hắn là một thiếu gia ăn chơi trác táng, nghĩ ra đủ trò giải trí quái dị nên có phần hơi e dè.

"Ngẩng mặt lên."- Ngô Chí Kiên ra lệnh.

Kiều Nguyệt Nga từ từ ngẩng đầu lên.

Ngô Chí Kiên quan sát gương mặt đúng chuẩn v line được trang điểm kỹ lưỡng của cô gật gù tỏ vẻ hài lòng.

"Bao nhiêu tuổi rồi?"- Ngô Chí Kiên hỏi.

"Dạ em năm nay vừa tròn mười tám ạ."
"Có thích tiên không?"

Hỏi thừa, tiền thì ai mà chẳng thích.

Kiều Nguyệt Nga nghĩ thầm trong bụng.

Nhưng để cầm được đồng tiền của những kẻ đầu chứa đầy sỏi như Ngô Chí Kiên chẳng phải chuyện đơn giản.

Cô đắn đo cân nhắc một lúc rồi khẽ gật đầu.

"Tiền thì anh không thiếu, chỉ có điều em phải thật ngoan."- Ngô Chí Kiên dùng ngón tay trỏ nâng căm thiếu nữ lên.

"Trong số mấy chục đứa con gái của mẹ Kiều Trinh thì em luôn được mẹ khen là ngoan nhất đấy ạ."- Kiều Nguyệt Nga lẻo mép.

"Chỉ cần em làm anh vui thì số tiền này sẽ thuộc về em."
"Em...em...bán nghề chứ không bán thân..."- Kiều Nguyệt Nga run run đáp.

"Anh chỉ bảo em cởi quần áo ra thôi, chứ có bảo em bán thân đâu."
"Nhưng..."
Ngô Chí Kiên hất hàm về phía Tuân Bã Đậu bảo.

"Gọi mụ Kiều Trinh đưa em khác tới đây."
Sợ sẽ bị tú bà trách phạt, cắt tiền lương, tiên boa vì không phục vụ khách hàng chu đáo nên Kiều Nguyệt Nga vội vàng ngăn lại.

"Em xin anh, anh đừng gọi cho mẹ Kiều Trinh.Em cởi...em cởi...là được chứ gì...!

Bàn tay run run của Kiều Nguyệt Nga lần sờ, từ từ cởi áo rồi tới quần bikini ra.

Cô khép chặt hai chân lại, dùng hai tay che ngực trong những cặp mắt soi mói của lũ đàn ông háo sắc.

Có kẻ còn thô bỉ tới nỗi nhỏ cả nước dãi vì thèm khát cô.

Chúng xì xào bàn tán.

"Đẹp quá! Đúng là gái tơ có khác."
"Nhìn em ấy xong thấy chán luôn con mái già ở nhà."
"Mới nhìn thôi mà tao đã cứng hết cả lên rồi, nếu được chơi chắc là phê lòi."
Kiều Nguyệt Nga cắn môi cam chịu trước những lời đánh giá thô tục của những gã đàn ông kia.

"Vào bồn!"- Ngô Chí Kiên ra lệnh.

Cô tỏ vẻ lưỡng lự.

Ngô Chí Kiên nhắc nhở..