Nghe lời cầu cứu từ đầu dây bên kia, trái tim Chúng Thanh Phong như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vì sợ hãi.
"Em đang ở đâu?" Anh hỏi.
"Bệnh viện Phương Đông..."
"Em đừng lo lắng quá.
Ở yên đó nhé.Anh sẽ tới ngay.."
Chúng Thanh Phong chưa kịp nói hết câu, điện thoại bên kia đã ngắt kết nối.Lòng anh lại càng nóng như lửa đốt.
"Quế Sơn đưa Mỹ Vân về nhé.Anh có việc phải đi đây"
Nói dứt câu Chúng Thanh Phong mở cửa xuống xe.
.
||||| Truyện đề cử: Tình Đắng |||||
Anh chạy như bay qua quãng đường tắc.
Người vừa gọi điện câu cứu anh là Phạm Khả Hân.
Trước đây Thanh Phong từng nghe đồn cuộc hôn nhân của Khả Hân gặp nhiều sóng gió, anh đã nhiều lần cố gặng hỏi nhưng Khả Hân đều nói lảng sang chuyện khác.
Anh nghĩ cô không muốn chia sẻ nên thôi.
Ngô Chí Kiên, chồng của Phạm Khả Hân là một tay chơi khét tiếng.Hắn không coi người vợ như cô ra gì.
Dù đã kết hôn nhưng Chí Kiên vẫn ngang nhiên trêu hoa ghẹo nguyệt, cặp kè với hết người này tới người khác.
Thậm chí hắn còn công khai dẫn phụ nữ về nhà ngủ qua đêm.
Lần đầu Phạm Khả Hân sảy thai là do bị Ngô Chí Kiên ép tới căng thẳng thần kinh quá độ.
Nhiều lần cô đề xuất ly hôn nhưng đều bị người lớn trong nhà phản đối.
Vậy là Khả Hân phải sống trong sự nhẫn nhịn, cam chịu để níu giữ một cuộc hôn nhân không tình yêu.
Cách đây khoảng hai tháng, trong một lần uống rượu say trở về, Ngô Chí Kiên ép Phạm Khả Hân phải thực hiện nghĩa vụ vợ chồng với hắn.
Cô không đồng ý liền bị hắn đánh đập, thậm chí là cưỡng hiếp.
Sau lần đó Phạm Khả Hân cảm thấy ghê tởm, sợ hãi chồng mình.Cô luôn tìm cớ để tránh xa hắn.
Khi biết mình mang thai, Phạm Khả Hân đã rất đau khổ.
Cô không biết sẽ phải đối diện với đứa trẻ này thế nào, khi cha nó là kẻ mà cô căm hận đến tận xương tủy.
Nhưng dù sao đứa bé cũng là con cô, là máu thịt của cô nên không thể tàn nhẫn bỏ nó đi được.
Phạm Khả Hân muốn trốn khỏi căn nhà này, rời xa người chồng ác ma hiện tại nhưng không biết phải làm thế nào.
Cuối cùng, Phạm Khả Hân đành phải nhờ tới sự trợ giúp của Chúng Thanh Phong.
"Bằng mọi giá phải cứu được đứa bé"
Bác sĩ cúi đầu, im lặng.
Chúng Thanh Phong biết hành động này thể hiện cho điều gì nhưng anh vẫn cố chấp.
"Bác sĩ nghe tôi nói gì rồi chứ? Nhất định phải cứu đứa bé"
"Tôi rất tiếc, nhưng điều đó là...không thể".
Chúng Thanh Phong sững người lại.
Nếu mất đi đứa bé này làm sao Phạm Khả Hân có thể tiếp tục sống đây? Chúng Thanh Phong nhìn bác sĩ nửa ra lệnh nửa van nài.
"Hãy cứu đứa bé.Bằng cách nào, tốn bao nhiêu tiền cũng được...!
"Vấn đề không phải là tiền bạc, mà là sức khỏe của vợ anh quá yếu..." - bác sĩ thở dài.
"Thật sự không có cách nào ư?"
Bác sĩ nói rõ tình hình cho Chúng Thanh Phong biết.
"Vợ anh bị xuất huyết quá nhiều, nếu không tiến hành phẫu thuật ngay e rằng sẽ nguy hiểm tới tính mạng"
Chúng Thanh Phong nhanh chóng đưa ra quyết định "Vậy thì phẫu thuật đi"
"Anh ra quầy lễ tân làm thủ tục và ký giấy đảm bảo nhé"
Chúng Thanh Phong đi như chạy tới quầy lễ tân làm thủ tục.
Phạm Khả Hân được bác sĩ và y tá đưa vào phòng phẫu thuật.
Chúng Thanh Phong ngồi chờ ở dãy ghế ngoài hành lang.
Dù trong lòng đang lo lắng cho Phạm Khả Hân nhưng bên ngoài Chúng Thanh Phong vẫn tỏ ra bình thản như mặt hồ không gợn sóng.
Tỉnh lại sau ca phẫu thuật, câu đầu tiên Phạm Khả Hân hỏi Chúng Thanh Phong là: "Con em sao rồi?".