Mặt Trời Của Tiểu Bảo Bối

Chương 37: Tiệm bánh Gấu Con




Tiểu Chính Vũ mang Cố Long cùng Tiểu Bảo Bối đến cửa tiệm cho hắn tham quan một chút, lúc Cố Long đến nơi thật sự không nói nên lời.

Tiệm bánh nằm ở trên con phố trung tâm, ở đây tạp trung rất nhiều công ty và cửa hàng thời trang. Là một nơi tụ tập đông người, nhân viên công sở. Nếu mở tiệm ở đây chắc chắn sẽ rất hút khách. Muốn mua một chỗ tốt trên con phố này không phải dễ. Huống hồ bên trong cửa tiệm đều đã sắm những vật dùng từ lò nướng, máy đánh trứng, máy làm bánh và những thứ vật dụng công nghệ tốt nhất?

Cố Long biết số tiền cưới ở trong vali có thể rất nhiều, nhưng để dùng nó để mua lại chỗ này thì thật chẳng đủ bao nhiêu. Suy cho cùng, có lẽ số tiền chính mà dùng cho cửa tiệm này đều là tiền của Bảo Bối mà ra.

Cố Long bước vào bên trong, mặc dù vẫn chưa được sắp xếp chỉnh chu nhưng tất cả các vật dụng đều được xếp vào góc một cách gọn gàng. Tông màu chủ đạo của quán là trắng đen, tạo nên một sự sang trọng không thể nói bằng lời. Máy lạnh cũng đã được lắp đặt sẵn, còn có hai con robot quét nhà đang chạy qua chạy lại.


"Hai con robot này là tôi tặng cho tiệm, nhìn em trai nhỏ được nuông chiều phải tự đi dọn dẹp có chút không đành lòng."

Tiểu Chính Vũ hai tay đút vào túi quần, cười cười nói, sau đó từ trong túi rút ra một phong bì đỏ dày cộm đưa đến trước mặt hắn nói tiếp.

"Cái này là anh cả tặng cho hai đứa, xem như là quà mừng khai trương. Hy vọng quán đầu tiên này là cậu được tài trợ, những quán bánh sau này khi mở ra là tiền do công sức cậu tự kiếm được"

Tiểu Chính Vũ vừa nói vừa vỗ vai Cố Long, hắn cũng gật đầu nói lời cảm ơn một tiếng. Tiểu Bảo Bối ôm một tay của Cố Long hối thúc.

"Ông xã, ông xã! Anh mau đặt tên cho tiệm bánh đi. Mau đi..."

"À đúng rồi! Cậu mau đặt tên cho tiệm đi, còn có một tuần sau tôi đưa cậu và Bảo Bối sang chuyển nhượng quyền sở hữu thành cậu"


Tiểu Chính Vũ tốt bụng nhắc nhở, Cố Long gật đầu. Thật ra hiện tại trong đầu hắn chưa nghĩ ra tên, bởi vì Cố Long còn tưởng rằng hai năm sau mình mới mở được tiệm bánh, vậy mà bây giờ ước mơ đến quá nhanh khiến hắn không biết nên đặt tên gì.

"Ông xã~~~ mau đặt tên đi"

Tiểu Bảo Bối ôm chặt một cánh tay của Cố Long hối thúc, hắn quay đầu sang nhìn cậu. Một nhóc con trắng trắng mềm mềm suốt ngày bám người, lại nhớ đến mỗi lần đi đâu làm gì cũng đòi hắn bế giống hệt một con gấu nhỏ. Cố Long nhịn không được thốt lên.

"Hay là đặt tên cho tiệm bánh là Gấu Con đi?"

Tiểu Bảo Bối vừa nghe đến cái tên liền cười tươi như nở hoa, bởi vì cái tên rất đơn giản còn đáng yêu. Chỉ có Tiểu Chính Vũ là khoé môi giật giật hỏi.

"Tại...tại sao lại đặt cái tên đấy? Chẳng phải nghe nó quá trẻ con sao?"


Tiểu Chính Vũ thật sự không hiểu, rõ ràng tiệm bánh mang phong cách sang trọng như vậy lại đặt là "Gấu Con" chẳng phải là quá mắc cười sao?

Cố Long thuận tay ẵm Bảo Bối như mọi ngày, sau đó nhìn Chính Vũ hỏi.

"Anh nhìn xem em trai anh có giống một con gấu nhỏ thích bám người không?"

Tiểu Bảo Bối được hắn bế, trong lòng vui sướng hết dùng tay nghịch tai hắn lại đòi hôn hôn vào cổ hắn, cả người cậu năng động hệt như một con gấu nhỏ.

Tiểu Chính Vũ hiểu ra, một tay ôm mặt cười bất lực đáp.

"Tôi hiểu rồi! Hiểu rồi!"

Cố Long xoa đầu Tiểu Bảo Bối, bế cậu ngồi lên bàn rồi nhẹ nhàng giải thích.

"Vì nếu đặt tên Bảo Bối thì sẽ quá lỗ liễu, nhóc con này lại thích bám dính lấy người, cả ngày liên tục đòi ôm. Cửa tiệm này đặt ra là từ biệt danh của cậu ấy, cũng có nghĩa là cậu ấy mới chính là chủ nhân của nơi này"
Tiểu Bảo Bối dụi dụi bàn tay của hắn phấn khích hỏi.

"Ông xã! Ông xã! Ông xã lấy tên Tiểu Bảo Bối đặt cho cửa tiệm sao?"

Cố Long ngồi xổm xuống bên cạnh cậu, ân cần giải thích.

"Bây giờ thì cửa tiệm đầu tiên chỉ có thể lấy biệt danh đặt thôi. Đợi sau này tôi mở được cửa tiệm thứ hai sẽ lấy tên của cậu đặt cho nó có được không?"

"Hoan hô! Ông xã là tuyệt nhất"

Tiểu Bảo Bối vui mừng nhào vào lòng Cố Long, hắn cũng thuận theo hôn vào má cậu, hai người lại tiếp tục trò chuyện.

"Tối nay tôi đưa cậu đi ăn sushi có được không?"

"Em muốn ăn sushi do ông xã đút cơ"

"Đều chiều theo ý cậu!"

Tiểu Chính Vũ ở một bên quan sát hết tất cả hành đồng của hai người, nhìn hai người quả thật không khác gì cặp vợ chồng mới cưới. Chỉ là Tiểu Chính Vũ không yên lòng thầm nghĩ.
Cuối cùng thật sự là Cố Long không yêu Bảo Bối thật sao? Nếu không yêu tại sao lại mang cả Bảo Bối ra để đặt tên tiệm bánh vậy?

Lỡ như sau khi Từ Khánh về Cố Long vẫn muốn quay trở lại với người kia thì thế nào? Những tiệm bánh dính líu đến Bảo Bối cuối cùng sẽ có ý nghĩa với Cố Long kia chứ?