Mạt Thế Trọng Sinh Chi Song Sinh Tử

Chương 55




Rất nhanh liền qua một ngày, Thương Triệt hết sức đúng giờ xuất hiện tại phòng nghiên cứu, Mộc Bác tuy bất đắc dĩ nhưng vẫn đi theo bên cạnh.

Dạ Húc ngáp một cái, thức đêm quả thật là tổn thương không chịu nổi mà.

“Có cần tích cực như vậy không?” Người cũng không chạy được.

Thương Triệt không để ý Dạ Húc chế nhạo, đi đến trước mặt Duẫn Tu: “Còn sống?”

Dạ Húc “…”

Duẫn Tu “…”

Dạ Húc nhìn trời. “Tôi không có thói quen ngược đãi người khác.” Huống chi người còn là đối tượng Thương thiếu muốn nghiên cứu, hắn dám tùy tiện ngược đãi sao?

Mộc Bác vỗ vỗ bả vai bạn tốt “Vất vả.” Kẹt giữa ba và tiểu Dịch quả thật  rất vất vả.

“Nếu cậu không có vui sướng khi người gặp họa sẽ rất có thành ý.” Cầm báo cáo nghiên cứu, Dạ Húc chuẩn bị đi giao cho Mộc Phong, nhìn thoáng qua Duẫn Tu vẻ mặt cao ngạo, nhịn không được nhíu mày: “Tên này cái gì cũng không nói, chuyện kế tiếp giao cho các cậu.”

Thương Triệt nhìn Duẫn Tu một bộ thản nhiên, nhếch môi một cái. “Yên tâm, tôi có rất nhiều biện pháp.”

Duẫn Tu đương nhiên nghe được, hừ lạnh một tiếng làm như không thấy Thương Triệt.

Mộc Bác cùng Dạ Húc đi gặp Mộc Phong, Thương Triệt ung dung ngồi trên ghế, càng xem Duẫn Tu giả chết càng thú vị.(Beta:thú vui ác liệt a~*đổ mồ hôi*)

“Này.” Thương Triệt gọi Duẫn Tu một tiếng, Duẫn Tu vẫn không đáp lại.

Thương Triệt cũng không tức giận, cười tủm tỉm nói: “Ta đã lên cho ngươi một bảng kế hoạch thực nghiệm, ngươi có muốn xem hay không?”

“Cho rằng như vậy có thể dọa được ta sao? Ngươi rất coi thường người tinh cầu Mô Lạp chúng ta, cao quý như ta làm sao có thể bị người địa cầu dọa.” Suy cho cùng vẫn có tiến bộ, bị chỉnh một trận, Duẫn Tu không dám gọi ‘người tinh cầu cấp thấp’ nữa.

Nhìn thoáng qua Duẫn Tu phô trương thanh thế, Thương Triệt cười vô hại: “Biết ngươi không sợ, đừng gấp, chúng ta từ từ thử.”

“…” Trước đó có phải nhìn sai hay không, tại sao biểu hiện Thương Triệt và tưởng tượng trong lòng hắn chênh lệch lớn như vậy?  monganhlau.wordpress.com

Duẫn Tu vốn xem Thương Triệt như con mồi trêu đùa, ngay lúc này, lần đầu tiên bi kịch cảm thấy thân phận thợ săn và con mồi trao đổi.

Thương Triệt đương nhiên rõ ràng suy nghĩ Duẫn Tu lúc trước, bởi vậy lấy HE3 ra, cười nói: “Biết ngươi thích chơi, cho nên bây giờ chúng ta sẽ chơi một trò rất vui. HE3 là thành quả nghiên cứu của tinh cầu các ngươi, hôm nay ta cho ngươi hưởng thụ một phen.”

Thấy Thương Triệt cầm HE3, sắc mặt Duẫn Tu rốt cục thay đổi, hắn đã từng vượt qua dược tính HE3 một lần, nhưng không có nghĩa lần nào hắn cũng sẽ vượt qua được. Dược tính HE3 quá mạnh, nếu hắn không thể vượt qua, chẳng phải sẽ biến thành người cuồng hóa sao?

Duẫn Tu kiêu ngạo tuyệt không cho phép mình biến thành cái loại đồ chơi không có suy nghĩ này.

“Thương Triệt! Rơi vào tay ngươi kết quả chỉ có chết, hà tất tra tấn người như vậy.” Nói xong, Duẫn Tu muốn tự hủy, bất quá bị Thương Triệt ngăn cản.

Năng lượng không theo khống chế theo ý của mình? Duẫn Tu trong lòng hoảng hốt, lúc này mới kinh ngạc phát hiện, năng lực Thương Triệt cư nhiên cao như vậy.

“Chết có gì đáng sợ, các ngươi làm nhiều chuyện độc ác như vậy, có bao nhiêu người hy vọng chỉ một chữ ‘chết’, nhưng các ngươi có đồng ý không? Đã dám làm thì cũng nên giác ngộ mình cũng sẽ có một ngày rơi xuống tình cảnh như vậy. Hôm nay ta chỉ trả lại những gì ngươi đã làm trên người người khác mà thôi.”

Dùng tinh thần lực khống chế HE3, cưỡng ép đưa một giọt vào cơ thể Duẫn Tu, Duẫn Tu tức giận trừng hai mắt, sau khi nuốt vào HE3, căn bản không có thời gian để ý Thương Triệt, chỉ có thể tập trung toàn bộ năng lượng hóa giải dược tính HE3.

Vòng tay màu bạc trên tay Thương Triệt sáng ngời, số liệu trong cơ thể Duẫn Tu rơi vào bản ghi chép của Không Không.

‘Chủ nhân, Duẫn Tu đang dùng tinh thần lực thanh lọc bệnh độc, tuy không có quy tắc, nhưng trong tiềm thức hắn biết làm thế nào.’

Thương Triệt gật đầu, điều này thuyết minh, người tinh cầu Mô Lạp đã từ từ tìm ra phương pháp sử dụng tinh thần lực. Khó trách người tiến hóa mạnh hơn dị năng giả.

Thương Triệt luôn khống chế lượng HE3, khó khăn lắm mới có được một người ngoài hành tinh làm thí nghiệm, còn là một người ngoài hành tinh mạnh, cậu đương nhiên không muốn làm hắn ‘hỏng’ sớm.

Thấy Duẫn Tu gần như thanh lọc hết bệnh độc, bản ghi chép của Không Không cũng tương đối, khi phân tích tiến độ, Thương Triệt khá hài lòng thí nghiệm ngày hôm nay.

Duẫn Tu vừa mở mắt ra liền thấy Thương Triệt đang nhìn mình, cũng không biết Thương Triệt có nhìn thấu bí mật hắn đã thanh lọc HE3 hay không?

Người đều trưởng thành từ đả kích, nếu là Duẫn Tu trước kia, hắn sẽ tự cao tự đại cho rằng, người tinh cầu cấp thấp không nhìn ra được hắn đã làm gì, thậm chí không rõ tinh thần lực là cái gì. Nhưng sau khi giao thủ với Thương Triệt, Duẫn Tu không dám xem thường Thương Triệt. Vì thế, ánh mắt nhìn về phía Thương Triệt cũng trở nên là lạ.

Thương Triệt cảm thấy biểu tình Duẫn Tu thật thú vị, mỉm cười: “Có phải ngươi lại làm cái gì sau lưng hay không?”

Duẫn Tu vội vàng lắc đầu: “Không phải ngươi vẫn luôn ở đây nhìn sao? Ta còn có thể làm gì.” Nhưng trong lòng xác thực không nắm chắc.

“Vậy ngươi lại vượt qua dược tính HE3? Không phải nói sau khi vượt qua dị năng sẽ tăng lên sao? Ta xem ngươi cũng không có gì thay đổi nha.” Thương Triệt cố ý hỏi.

Duẫn Tu đương nhiên không dám nói rõ ràng, hắn đâu phải vượt qua, rõ ràng là trực tiếp hóa giải dược tính. Bất quá không thể không tìm cớ ứng đối Thương Triệt: “Ta đâu biết, có lẽ trước kia ta đã bị tiêm HE3 nên bây giờ sinh ra kháng thể.”

“Hóa ra là như vậy.” Thương Triệt gật đầu, bỗng nhiên hai mắt phát ra vui sướng khôn kể. “Bằng không ta tăng liều lượng thuốc, biết đâu sẽ có hiệu quả.”

Vậy ta cũng hết đường sống!

Duẫn Tu thầm than trong lòng, miệng lại cấp tốc ngăn cản: “Không được!”

Thương Triệt cười lạnh một tiếng: “Ngươi cảm thấy ngươi hiện giờ có tư cách cò kè mặc cả với ta?”

Duẫn Tu bị nghẹn, lập tức nói: “Ta rất rõ ràng tình huống hiện tại của mình, nếu ngươi lại cho ta dùng HE3, ta sẽ đến cực hạn. Thật khó khăn bắt được ta, chắc hẳn ngươi cũng không muốn chưa lợi dụng xong mà làm ta hỏng đi? Chưa nghe câu tế thủy trường lưu* sao? Không phải sử dụng tiết kiệm thì địa cầu các ngươi càng được lợi hơn?” (*: sử dụng tiết kiệm thì dùng được lâu)

Duẫn Tu nói xong những lời này cũng nhịn không được buồn nôn.

Sau khi bị Thương Triệt bắt, cái gọi là cao quý, cái gọi là kiên định, đã dần dần biến mất trong trí nhớ hắn.

Nói chuyện với người này, vẫn là thành lập trên lợi ích thì mới tương đối tốt được.

Thương Triệt không nghĩ Duẫn Tu lại trở nên như thế… Ừm, thức thời! Cảm thấy hứng thú cúi đầu nghiên cứu biểu tình xấu hổ của Duẫn Tu: “Chưa từng nghĩ ra sẽ nghe được những lời như vậy từ miệng của ngươi, ngươi vẫn là Duẫn Tu đấy à?”

Hay là đã quen Duẫn Tu cả ngày kiêu ngạo trước kia? Bởi vì như vậy, cậu ngược đãi mới không cảm thấy áp lực a.

Duẫn Tu đảo cặp mắt trắng dã, hắn cũng muốn như vậy a, nếu không phải…

Ai, thôi, không đáng nhắc đến.

“Đã nói đến nước này, ngươi muốn thế nào ta cũng không có ý kiến.” Nhắm mắt lại, một bộ không quản sống chết.

Thương Triệt cong môi. Duẫn Tu này rất thú vị.  monganhlau.wordpress.com

“Nghe ngươi nói như vậy ta cũng thấy đơn giản giải quyết ngươi rất phung phí của trời. Được rồi, Duẫn trung tướng, tự ngươi tiến cử vào căn cứ, thí nghiệm hôm nay đến vậy chấm dứt, chúng ta chơi cái khác đi.”

Nói xong, Thương Triệt dùng tinh thần lực kéo Duẫn Tu ra ngoài.

“Này, Thương Triệt, ngươi muốn mang ta đi đâu?”

Duẫn Tu bị Thương Triệt lôi đến một chỗ bên ngoài căn cứ, khắp nơi đều là công trình đang sửa chữa, hình như là do thây ma tấn công trước đó tạo thành.

Thương Triệt kéo Duẫn Tu đến trước lều ngồi xuống.

“Thương thiếu.” Tiểu đội trưởng quản lý chỗ này vội vàng chạy lại, hiện tại căn cứ không ai không biết, một thanh niên thoạt nhìn xinh đẹp mang mặt nạ chính là Thương thiếu. Huống chi người bị Thương thiếu ném lên ghế không phải là người ngoài hành tinh khi đó bọn họ vây xem sao?

“Ừ, cho hắn một chén cháo.”

Duẫn Tu “…”

Đội trưởng “…”

Mặc dù nghi hoặc nhưng đội trưởng vẫn thông minh chấp hành mệnh lệnh. Người qua lại đều dựng thẳng lỗ tai, nghe ngóng xem cao thủ dị năng bọn họ bội phục nhất rốt cuộc muốn làm gì.

Trong thời mạt thế này, sự sùng bái cường giả càng ngày càng mãnh liệt, bởi vì Thương Triệt có dị năng cường đại, khiến cho rất nhiều người khi đối mặt với cậu đều nơm nớp lo sợ, cảm thấy có thể nói vài câu đã là thiên đại vinh hạnh.

Duẫn Tu rất hiểu loại cảm giác này, trước kia hắn cũng đã được đủ loại người sùng bái.

“Hừ, đừng tưởng rằng cho ta ăn ta sẽ khai, mấy thứ nhỏ bé này còn chưa thu mua được ta.” Tuy rằng cả ngày hôm qua không ăn gì, có hơi đói bụng, nhưng không phải không chịu nổi. Nếu Thương Triệt muốn lấy cái ăn áp chế hắn… Đây gọi là ý tưởng sai lầm.

Thương Triệt căn bản không để ý tới Duẫn Tu, khi tiểu đội trưởng bưng cháo tới, Thương Triệt thản nhiên nói: “Cho ngươi mười phút uống hết cháo.” Thật ra ngoài cháo, còn có bánh làm từ ngũ cốc. Công nhân ở đây ăn xen cháo, tuy hương vị không quá ngon nhưng đỡ đói. Bất quá Duẫn trung tướng người ta tự nhiên khinh thường thứ này.

Duẫn Tu liếc Thương Triệt một cái, chậm rãi bưng cháo lên uống.

“Nếu đói bụng có thể ăn thêm bánh bột ngô.” Thương Triệt hảo tâm đề nghị.

Duẫn Tu không biết bánh bột ngô là cái gì, vô cùng khinh thường: “Cám ơn, bất quá bản trung tướng no rồi.” Cao ngạo như hắn sao có thể ăn mấy thứ đó chứ?

Thương Triệt không nói gì, một chén cháo quả thật ăn không mất bao nhiêu thời gian, thấy Duẫn Tu ăn xong rồi Thương Triệt mới nói: “Đây là trò chơi thứ hai của chúng ta, căn cứ không nuôi kẻ vô dụng, làm người xâm lược như ngươi, đương nhiên càng không thể ăn không trả tiền. Bây giờ, đi làm công đi, vừa vặn tường thành chỗ này là do ngươi phát động sóng thây ma phá hư, tự ngươi sửa chữa đi, xét về tình về lý đều thích hợp.” Thương Triệt bình tĩnh nói.

Duẫn Tu khó tin há to mồm: “Ngươi…ngươi bảo ta đi làm cu li!”

“Không phải ngươi vừa ăn cơm sao? Đãi ngộ của ngươi không khác gì bọn họ, mỗi ngày làm công chính là những thứ đó, đương nhiên, sau này còn có thưởng. Nhưng làm tù binh, phần thưởng tất nhiên không có. Ngươi hiện giờ là tự túc, nếu ngươi không làm sẽ không có cơm ăn. Người địa cầu chúng ta vốn hữu hảo, nếu ở thời đại hòa bình, chúng ta nhất định sẽ nhiệt tình chiêu đãi người ngoài hành tinh các ngươi. Song, bởi vì các ngươi nhẫn tâm phá hoại, tại thời kỳ lương thực khan hiếm này, chúng ta chỉ có thể như vậy, để ngươi bán sức lao động đổi lấy lương thực sinh tồn.”

Thương Triệt nói thật thản nhiên, nhưng mọi người nghe được lại chấn kinh. Người ngoài hành tinh làm cu li? Phụt! Cũng chỉ có Thương thiếu có cái gan này.

Duẫn Tu thở phì phì nhìn Thương Triệt. Hắn đương nhiên là không muốn, vì chút thức ăn bắt hắn cúi đầu… Làm sao có thể?

Đang định cự tuyệt, Duẫn Tu lại phát hiện mình không thể lên tiếng, thân thể còn không tự chủ đi về phía trước. Trong lòng hoảng hốt, Thương Triệt cư nhiên có thể khống chế hắn đến mức này. Nếu so với tướng quân, rốt cuộc ai cao hơn?

“Ngươi là người thông minh, ngàn vạn lần đừng chọc giận ta, bằng không đến lúc đó, dù ngươi không muốn cũng vẫn phải làm.” Thương Triệt thu nụ cười trên mặt, gương mặt lãnh đạm khiến Duẫn Tu nháy mắt thành thật.

Không phải không muốn phản kháng, nhưng suy cho cùng, tình nguyện so với cưỡng ép vẫn tốt hơn.

Thấy Duẫn Tu rốt cục ‘cam tâm tình nguyện’ đi làm, Thương Triệt cười híp mắt. Đối phó người như Duẫn Tu, nên như vậy!

Dạ Húc nhìn Duẫn Tu gương mặt đen thui nhưng vẫn nhận mệnh đi dọn gạch, cảm thán một câu: “Cậu làm sao thuần hóa được vậy? Này thật không khoa học a.”

Thương Triệt cười tủm tỉm trả lời: “Anh đoán ~ “

Dạ Húc “…”

Không để ý Dạ Húc vẻ mặt ngổn ngang, Thương Triệt đi về phía Thư Linh Linh, thuần thục ôm lấy tiểu Hắc. “Mọi người hẹn nhau đến cười nhạo Duẫn Tu?”  monganhlau.wordpress.com

“Không hẳn, chỉ tò mò muốn xem cậu thu phục người ngoài hành tinh như thế nào.”

“Vừa đấm vừa xoa thôi.” Thương Triệt cười tủm tỉm, Thư Linh Linh lại nhất thời không biết nên nói gì. Cô có thể nói cô chỉ thấy đấm thôi không?

Giải quyết xong chuyện Duẫn Tu, Thương Triệt tâm tình vui vẻ đi theo anh trai về nhà ăn cơm, Dạ Húc khổ bức bị bắt ở lại trông coi Duẫn Tu.