[Mạt Thế] Tam Hồi

Chương 77: Chocolate tình yêu.




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Một người vừa bước ra cửa hàng quần áo, lập tức thu hút không ít ánh nhìn.


Mái tóc xanh rêu mềm mại với bộ sườn xám đỏ rực như lửa, bên trên thêu hoa văn sâu và bướm bằng chỉ nhũ vàng lấp lánh vô cùng độc đáo. Gương mặt hoàn mỹ trắng nõm được trang điểm tinh xảo, phấn mắt màu hồng nhạt và đôi môi đỏ tươi nổi bật, đặc biệt dưới đuôi mắt trái có một nốt ruồi nhỏ trông vô cùng quyến rũ.


Nếu nhìn thoáng qua, ai cũng nghĩ người đó là một cô gái, nhưng mà thân hình săn chắc, ngực bằng phẳng và cổ có hầu kết như vậy thì rõ ràng là một chàng trai.


Mạn Sanh sờ sờ nốt ruồi trên mặt, trong lòng có chút khó chịu.


Hắn đã nghe Quỳnh Ly phổ cập về nhân tướng học, đàn ông có nốt ruồi ở phía dưới đuôi mắt trái này thường có dục vọng cao, không thỏa mãn, tính tình dâm đãng.


...


Nghĩ tới trước đây Mạn Phong Nghiêm thường vuốt ve gương mặt hắn và khen ngợi nó, Mạn Sanh lại cảm thấy kinh tởm cực điểm.


Bây giờ, hắn nên đi tìm Lâm Nhã thôi.


Ít nhất... phải khiến cậu ấy không tảng lờ mình!


Với bộ dạng này, chắc chắn cậu ấy không thể thờ ơ được, hắn sẽ quyến rũ Lâm Nhã bằng sắc đẹp của mình.


36 kế câu dẫn đàn ông, 'Sắc đẹp' chính là kế đầu tiên!


Hất nhẹ mái tóc một cái, mùi hương Long Diên Hương* thoang thoảng tản ra, khiến cho những người xung quanh đang chìm đắm vào một bữa tiệc thịnh soạn của khứu giác.


*Long Diên Hương (Ambergris) là một trong những nguyên liệu có giá trị nhất trong nước hoa, nó còn được coi là báu vật dưới biển sâu. Phần thú vị của mùi hương này đó chính là nó có trong chất thải của loài cá nhà táng, chất thải của loại cá này bị oxy hóa bởi ánh nắng mặt trời, loại chất thải đặc biệt này rắn lại như một tảng xà phòng. Tìm kiếm và thu thập được long diên hương là rất khó, vì vậy chúng có giá hơn 10.000USD/kg và ngành công nghiệp nước hoa luôn cần đến nó.


Lúc này Lâm Nhã đang điên cuồng tìm kiếm chocolate Kit Kat phiên bản giới hạn- Kit Kat Ruby.



Lâm Nhã đã từng mua nó ở Nhật Bản và mua toàn bộ loại chocolate đó ở các cửa hàng tiện lợi.


Bằng phương tiện truyền thông, Lâm Nhã được biết nước mình cũng nhập một số lượng nhỏ Kit Kat Ruby trong dịp lễ tình nhân.


Một người cuồng Kit Kat như Lâm Nhã, đương nhiên sẽ không ngại nhiều thêm. Cậu cũng không quên mạt thế sắp ập tới, vì vậy cậu muốn dự trữ một lượng lớn chocolate để ăn dài hạn.


"Chúng tôi rất tiếc, sản phẩm Kit Kat Ruby đã được bán hết từ ngày hôm qua, xin quý khách hãy lựa chọn những sản phẩm khác." nhân viên trong cửa hàng nói.


"Không thể nào..." vẻ mặt của Lâm Nhã cực kỳ ảm đạm, tất cả đều do tên Dương Điển Ức chết tiệt! Hắn hết đưa cậu đi xem phim lại nhảy sang công viên giải trí, sau đó còn lôi cậu vào khách sạn 5 sao làm chuyện không trong sáng... bây giờ thì chocolate bị bán sạch rồi!


"Lâm Nhã! Ra là em ở đây!"


Giọng nói quen thuộc mà Lâm Nhã không muốn nghe thấy, cậu nhíu mày quan đầu, sao hắn ta lại biết được cậu ở đây, chỉ là tình cờ chăng?


"????!!!!"


Hắn... hắn ăn mặc cái quỷ quái gì vậy?


Lâm Nhã há hốc nhìn bộ dạng của Mạn Sanh mặc sườn xám đỏ hở lưng và đùi, thậm chí còn quấn khăn choàng lông màu trắng.


Chưa kịp định thần lại, Lâm Nhã bị Mạn Sanh tiến tới và làm động tác vô cùng thân mật.


"Ngày hôm qua tôi chưa tặng quà cho em, sinh nhật vui vẻ nhé Lâm Nhã!" Mạn Sanh mỉm cười quyến rũ, bàn tay vòng xuống gáy của Lâm Nhã, sau đó nhẹ nhàng hôn lên má cậu ấy.


"Làm... làm gì vậy!" Lâm Nhã vội vàng lùi về sau, lúng túng lấy tay lau đi vết hôn.


"A, thật xin lỗi, son môi của tôi làm dơ mặt em rồi." Mạn Sanh thản nhiên lấy ra một chiếc khăn tay, cẩn thận lau vết son trên mặt Lâm Nhã.


Hắn đột nhiên phát hiện chuyện này rất thú vị.


Vết son... tựa như ấn ký khắc dấu lên người cậu ấy vậy.


"Đừng đụng vào tao!" Lâm Nhã đen mặt hất tay Mạn Sanh, trái tim cứ nhảy dựng lên vì hoảng hốt.


Hắn... hắn ta lại bày trò gì thế này?


"Tôi biết mà, cơ thể của tôi dơ bẩn từ đầu tới cuối, khiến Lâm Nhã chán ghét cực điểm." Mạn Sanh không còn tức tối trước hành động của Lâm Nhã, hắn đã điềm tĩnh hơn trước đây rất nhiều rồi "Nhưng đừng lo, em sẽ quen dần với điều đó thôi."


Lâm Nhã rùng mình, vẻ mặt đầy sự ghét bỏ, đột nhiên ánh mắt của cậu hướng nhìn phía tay phải Mạn Sanh.


Kit Kat Ruby!!


"A, đây chính là quà sinh nhật muộn của tôi, em có muốn lấy nó không?" Mạn Sanh tươi cười đến híp mắt, sau lần tham dự sinh nhật, hắn đã biết Lâm Nhã cực kỳ thích ăn chocolate, đặc biệt là nhãn hiệu Kit Kat này.


Hiển nhiên hắn cũng tốn không ít sức lực để mua lại từ người khác, chỉ để lấy lòng Lâm Nhã.


Lấy hay không lấy, không lấy hay lấy...


Vẻ mặt của Lâm Nhã cực kỳ xoắn xít, đôi mắt như rực ánh lửa khi nhìn về món quà.


Cậu chịu thua, cảm xúc đã chiến thắng lý trí.


Lâm Nhã cực kỳ không tình nguyện cầm lấy hộp chocolate, đôi mắt còn hung hăng trừng Mạn Sanh một cái "Cảm ơn!"


Nhìn bộ dạng chạy trốn như gặp quỷ của Lâm Nhã, Mạn Sanh không nhịn được bật cười.


Làm sao bây giờ, hắn càng ngày càng yêu cậu ấy rồi!


Lâm Nhã yêu người khác thì sao? Lâm Nhã yêu người khác thì sao?


Hắn sẽ không từ bỏ đâu.


Vĩnh viễn không.


Vì người mà hắn yêu chỉ có một.


Cường đoạt không được, thủ đoạn không được... vậy hắn sẽ đeo bám Lâm Nhã tới chết.


Tựa như loài sâu mọt cắn nuốt từng cành hoa chiếc lá để tồn tại.


Lâm Nhã là nguồn sống của hắn.


Sâu bướm xấu xí kí sinh vào cây lá để rồi lột xác thành loài bướm xinh đẹp bay lượn trên bầu trời. Có lẽ đó lý do hắn thích loài sâu bọ xấu xí mà kiên cường này.