"Tiểu Viêm." Diễm Quân Ly thấy sắc mặt Thương Viêm thay đổi trong lòng khó nén nghi hoặc, lên tiếng quấy rầy việc thả hồn của Thương Viêm.
"Không có việc gì." Thương Viêm tưởng tượng tới việc sắp làm cậu liền cảm thấy trên mặt nóng rần lên, ánh mắt có chút trốn tránh cái nhìn chăm chú của Diễm Quân Ly, rất là chột dạ.
Diễm Quân Ly không hiểu vì sao Thương Viêm lại lộ ra loại vẻ mặt này, nhưng tiếng tập hợp ở cách đó không xa truyền tới đã rất gấp rút, giương miệng ra cuối cùng vẫn là quyết định sau khi xong nhiệm vụ lại từ từ nghiên cứu sau vậy.
Diễm Quân Ly nhìn phía Thương Viêm ra hiệu, vẻ mặt Thương Viêm đỏ rực gật gật đầu, ngay lúc khung cảnh trước mắt thay đổi, trong đầu còn vang lên tiếng cố lên có chút 'thiếu quánh' của Hệ thống.
Xuất hiện trước mắt chính là cảnh tượng an hòa của không gian, nhưng ở trong lòng Thương Viêm lúc này, trái tim lại đang vô cùng ra sức đập mạnh.
"Tiểu Viêm, ngoan ngoãn ở yên đó." Giọng của Diễm Quân Ly đột nhiên vang lên, khiến người nào đó đang chột dạ suýt nữa kêu lên, sau đó mới vội vàng hấp tấp trả lời lại Diễm Quân Ly.
Thương Viêm mang cả lòng nặng trĩu lại gần 《Phủ hư vô》, cái loại đồ vật như nước ấm này không khó, ở trong không gian của cậu còn có mấy thùng nước nóng lớn, dù sao bây giờ là mùa đông, từ trước khi mạt thế cậu đã đun không ít nước nóng, cho dù ở trong không gian cũng sẽ không nguội được.
《Phủ hư vô》rất cổ kính, Thương Viêm vì hiệu quả hấp dẫn có thể tốt một chút, lấy một cái bồn tắm bằng gỗ lớn ở trong không gian ra, còn thiếu chút không bỏ thêm hoa tươi lên mặt nước nữa thôi.
Thương Viêm tuy nhăn nhó nhưng vẫn nhanh chóng cởi quần áo, nhất định phải ở trước khi BOSS và Liên Hoa gặp nhau hấp dẫn được lực chú ý của BOSS.
Nhưng sau khi Thương Viêm cởi sạch sẽ nhìn vào cậu nhỏ nhà mình liền quắn, cuối cùng vẫn là giật một cái khăn từ trong không gian ra quấn ngay hông mình.
Da mặt cậu vẫn rất là mỏng a.
Thương Viêm ngâm mình vào trong nước, phát ra một tiếng kêu thoải mái, nhưng lại nghĩ tới nhiệm vụ của mình thì tay chân không khỏi có chút cứng ngắc. Thương Viêm đem cơ thể mình đều làm ướt, nuốt nước miếng xuống, hít sâu một hơi cố gắng làm bản thân thả lỏng.
Về phần BOSS có vì động tác của cậu mà xuất hiện hành động dọa người nào hay không thì không phải là việc cậu cần lo, đó chính là BOSS, làm sao có thể ngay cả loại tình huống này đều sẽ xấu mặt được chứ.
"Ca." Thương Viêm chú ý tới giọng nói của mình có chút run, nhưng cậu đã cực lực áp chế, trái tim đập đến mức giống như là muốn nhảy ra khỏi miệng vậy.
"Sao....." Chữ 'sao' còn chưa có nói ra, giọng của Diễm Quân Ly liền biến mất ở trong cổ họng. Tất cả cảnh tượng trong không gian hư vô đều có thể tới thẳng trong đầu của Diễm Quân Ly, đương nhiên lúc bình thường Diễm Quân Ly không phải lúc nào cũng đều quan sát đến không gian.
Nhưng ngay khi nói chuyện với Thương Viêm, tinh thần của Diễm Quân Ly phải đặt ở trên người Thương Viêm, hiển nhiên sẽ nhìn tới tình trạng của Thương Viêm lúc này.
"Ca?" Thương Viêm kiên nhẫn đợi một hồi cũng không có nghe thấy Diễm Quân Ly nói tiếp nữa, tiếng gọi Diễm Quân Ly hơi hơi tăng lên.
"Sao thế?" Diễm Quân Ly vẫn bình thản như cũ, như là hoàn toàn không có bị Thương Viêm ảnh hưởng tới.
Thương Viêm đoán không ra suy nghĩ của Diễm Quân Ly lúc này, cậu nghe thấy giọng điệu bình tĩnh của Diễm Quân Ly âm thầm có chút sốt ruột. Theo như lời Công lược nói là muốn cậu gợi lên tình dục của BOSS, từ đó khiến cho sự ái muội của BOSS đối với cậu thăng cấp lên.
Tuy cậu cũng không rõ là bản thân có thể làm được hay không, nhưng Hệ thống và Công lược đều nói rất chắc chắn, nói trong nói ngoài đều là BOSS thích cậu, vẫn là cái kiểu thích của người yêu nhau kia ấy.
"Nhìn thấy Liên Hoa hay chưa?" Thương Viêm vừa ra khỏi miệng chính là điều này, không có thấy được hiệu quả nên cậu rất để ý BOSS có gặp Liên Hoa hay chưa.
"Vẫn chưa" Diễm Quân Ly lặng im một hồi mới trả lời, mấy lời BOSS nói khiến Thương Viêm tạm thời thở phào một hơi, thế cho nên cậu không có phát hiện giọng điệu khó nén sự khó chịu của Diễm Quân Ly, do đó lúc sau lại làm thêm mấy việc vô ích.
"Khi gặp Liên Hoa thì nói cho em biết." Thương Viêm một bên lo lắng Liên Hoa, một bên đang suy tư về việc công lược nói, quan hệ của bọn họ lúc này chỉ cần ra thêm chút sức là có thể thuận lợi câu được BOSS, ngăn chặn lại sự tồn tại giống như của Liên Hoa.
Nhưng bây giờ BOSS bình tĩnh đến thế có phải sức quyến rũ của cậu không đủ hay không, Thương Viêm im lặng nhìn về cái khăn đang vây quanh người mình, nó không phải là nên cởi ra thêm một chút chứ?
"..... được." Diễm Quân Ly nghe thấy mấy lời Thương Viêm nói quả thật chính là nghiến răng nghiến lợi, cả mặt y đều cứng ngắc, nhưng vẫn miễn cưỡng ngăn chặn mùi vị chua xót trong lòng, chỉ là người bên cạnh y đều lặng lẽ kéo ra một khoảng cách vừa phải với y.
Diễm Quân Ly nhắm mắt lại hít sâu một hơi, cố gắng bình tĩnh lại cảm xúc của bản thân. Còn gì đau đớn hơn việc khi vừa mới biết mình thích một người, liền phát hiện trái tim của người mình thích lại không ở trên người mình chứ.
Y đi theo đại đội ra ngoài thành trước, cùng tất cả dị năng giả đứng chung với nhau, tuy thân phận bên ngoài của y là dị năng giả cấp 2 nhưng dị năng giả cấp 2 ở trong này cũng không phải là ít, y cũng sẽ không nhận được sự đối đãi đặc biệt nào cả.
Lúc ấy y đang quan sát dị năng giả chung quanh có thể chọn được người nào mang đi hay không, thì nghe thấy giọng của Tiểu Viêm, sau đó khi lực chú ý của y rơi vào trong không gian thì nhìn đến chính là bộ dạng Tiểu Viêm đang tắm rửa.
Khắp gian phòng tràn ngập sương mờ, phảng phất giống như dấn bước vào cõi tiên. Tiểu Viêm đang tắm rửa, mang vài phần thoải mái ngồi ở trong bồn tắm gỗ, nghe thấy giọng cậu mới hơi hơi hoàn hồn lại, con ngươi vốn lạnh lẽo giờ đang tràn đầy thỏa mãn, chỉ nhìn như thế cũng có thể biết được cơ thể vừa phải kia có bao nhiêu dẻo dai, vòng eo nhỏ gầy khiến y cảm thấy cổ họng thắt lại, có luồng hơi nóng chảy về phía nửa người dưới.
Điều này khiến cho Diễm Quân Ly nhịn không được tưởng tượng đến bộ dáng Thương Viêm nằm ở trên giường cùng y quấn lấy nhau. Diễm Quân Ly nghĩ thế lại bởi vì giọng của Thương Viêm mà phục hồi lại tinh thần, y đoán y đã biết cảm giác của mình đối với Tiểu Viêm là cái gì rồi.
Thì ra, y thích Tiểu Viêm, cái kiểu thích như là người yêu vậy.
Nhưng lời nói kế tiếp cũng khiến y bị giáng một đòn cảnh cáo, Liên Hoa Liên Hoa, Liên Hoa mà Tiểu Viêm để ý có phải đã làm cho Tiểu Viêm có cảm tình rồi hay không?
"Diễm Quân Ly" tiếng kêu ở cách đó không xa truyền tới, khiến Diễm Quân Ly chấn động cả người, cái giọng này không phải là Liên Hoa mà Tiểu Viêm vừa mới nhắc đến ư. Diễm Quân Ly nhìn về phía trong không gian theo phản xạ, tư lợi quấy phá khiến cho y mở miệng: "Không có thấy Liên Hoa".
"À", Thương Viêm đúng lúc bước ra khỏi mặt nước, cơ thể gầy nhỏ nhìn không sót một cái, một giọt nước xoay vòng ngay chỗ xương quai xanh, không cam lòng chảy xuống dưới, chạy đến nơi vốn đã bị khăn tắm che đi mất. Dưới sự che đậy mờ ảo của làn sương, Thương Viêm trong mắt Diễm Quân Ly đang phát ra một loại hấp dẫn tột độ.
Thương Viêm đỏ mặt từ cái bồn tắm gỗ đứng lên, toàn thân đỏ bừng chậm rãi mặc quần áo, bất quá bởi vì đang ở trong tình huống này nên mặt Thương Viêm đỏ lên cũng không có gì là lạ cả. Thương Viêm hiếm khi đi chú ý động tác của mình có sức quyến rũ hấp dẫn người ta hay không, phải biết rằng cậu chính là chờ để cho Boss thấy bức tranh tắm rửa của cậu đấy, nếu như bị một động tác hủy mất cậu phải đi chỗ nào khóc đây chứ.
Động tác của Thương Viêm khiến Diễm Quân Ly có cảm giác không thở nổi, ánh sáng tình dục chảy xuôi trong mắt, Diễm Quân Ly chú ý đến sự biến đổi của nửa thân dưới, nơi đó rất là khó chịu. Y tự nhiên mà nhìn nửa thân dưới một cái, bởi vì là mùa đông nên cái áo khoát bành tô y mặc vừa lúc che khuất cái chỗ đang bắt đầu biến đổi kia.
"Diễm Quân Ly, ở đây nè", Liên Hoa đoán là Diễm Quân Ly không có nghe thấy giọng của cô cho nên mới không có nhìn về hướng của cô ta, giọng nói của Liên Hoa giống như một cây gai đâm vào trong lòng Diễm Quân Ly, tất cả sóng gợn đều biến mất tăm, còn lại chỉ có hơi lạnh thấu xương.
Diễm Quân Ly khôi phục lại bộ dạng vốn có, chỉ là sát ý cất giấu dưới đáy mắt khiến cho cả người y đều có vẻ lạnh lẽo âm u, nhìn Liên Hoa đang chạy về hướng bên này, y không thèm suy nghĩ liền không đếm xỉa tới, dư quang nhìn thấy vẻ mặt Liên Hoa khó xử và xấu hổ, trong tim Diễm Quân Ly chứa một ít rầu rĩ, Tiểu Viêm....
"Ê, mi...." Trần Hạo đương nhiên sẽ không để Liên Hoa ở một mình ngay chỗ của tang thi, Trần Hạo đi theo phía sau Liên Hoa cũng đi về phía Diễm Quân Ly, thấy được thái độ của Diễm Quân Ly lập tức muốn tranh cãi với Diễm Quân Ly, nhưng khi hắn nhìn thấy ánh mắt Diễm Quân Ly thì tất cả những lời hắn định nói rốt cuộc đều không nói ra được.
Đáy mắt Diễm Quân Ly gần như vô tình, giống như là hoàn toàn không có chút tình cảm nào vậy, cảm giác lạnh như băng quấn vào đáy lòng, thân thể hơi hơi phát run, từng đợt sợ hãi khiến hắn có một loại cảm giác bị ngạt thở, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn thấy Diễm Quân Ly đi lướt qua bên cạnh mình.
Diễm Quân Ly cất bước đi lên xe con của đội dị năng, Liên Hoa nhìn bóng lưng Diễm Quân Ly đi xa, vẫn là cắn môi chạy chậm theo đuôi, lúc này Trần Hạo cũng phản ứng lại, cảm xúc phức tạp đuổi theo Liên Hoa.
Liên Hoa và Trần Hạo thấy xe đã ngồi đầy, dị năng giả bên cạnh đó biết điều tránh ra chỗ ngồi để hai dị năng giả đặc biệt này ngồi lên.
Xe rốt cục bắt đầu xuất phát, ở cách căn cứ không xa có một đám tang thi, mục tiêu của bọn họ chính là nơi đó. Dọc theo đường đi Liên Hoa đều ở bên cạnh Diễm Quân Ly không ngừng nói chuyện, Diễm Quân Ly cũng không quan tâm Liên Hoa mà chỉ lẳng lặng ngồi im, còn tâm tư của Trần Hạo vẫn ở trên cái liếc mắt trước đó của Diễm Quân Ly kia, trái lại không có đi gây chuyện với Diễm Quân Ly.
Đối với tổ hợp ba người kỳ lạ này, người ở trên xe đều phân ra giới tuyến với bọn họ, đặc biệt là khi chú ý tới sát khí trên người Diễm Quân Ly.
"Diễm Quân Ly, Thương Viêm là em trai ruột của anh đúng không? Thế sao họ của hai người lại khác nhau vậy?" Sau khi Liên Hoa nói ra một đống mấy lời vớ vẩn, thì lời này rốt cục khiến cho Diễm Quân Ly quay lại.
Nghe thấy mấy lời Liên Hoa nói, Diễm Quân Ly không khỏi nheo hai mắt lại, tuy là câu này cũng chỉ là một câu nói vô nghĩa, nhưng một khi đề cập tới Thương Viêm, Diễm Quân Ly chính là vô cùng nhạy cảm, y cảm thấy câu này của Liên Hoa là có ý gì đó.
"Tên em ấy vốn là Diễm Quân Mạc" y muốn biết mục đích của Liên Hoa, Diễm Quân Ly đối mặt với Liên Hoa, y muốn đem tất cả động tác của Liên Hoa đều nhìn vào trong mắt. Quả nhiên, Liên Hoa vừa nghe thấy tên thật của Thương Viêm, cái loại tình huống lơ đễnh này khiến cho người ta không khỏi nghi ngờ.
Sau khi Liên Hoa lấy lại tinh thần thì nhìn thấy hai tròng mắt mang theo suy nghĩ sâu xa lại nguy hiểm của Diễm Quân Ly, trong lòng căng thẳng, "Khi tôi còn nhỏ thì ba mẹ đã ly hôn, nhưng có một người em cái có tình cảm rất sâu đậm tên là Mạt Lỵ. Lúc trước em ấy bảo em ấy đang kết giao với cậu Diễm Quân Mạc, chỉ là muốn nhìn một chút bạn trai của Mạt Lỵ có ở bên em ấy hay không thôi".
Nói tới Mạt Lỵ trên mặt Liên Hoa hiện lên một vẻ tưởng nhớ, nhưng ngay sau đó Diễm Quân Ly sắc bén nhận ra khi nói đến Tiểu Viêm thì có ngay cái loại biểu cảm mang theo hận ý.
"Không ngờ là lại có duyên như vậy" nói thật, Liên Hoa thật sự không ngờ Thương Viêm chính là Diễm Quân Mạc, dù sao quan hệ của Diễm Quân Ly và Diễm Quân Mạc trước khi mạt thế là mọi người đều có thể nhìn thấy được. Trước đó cô còn tưởng rằng Thương Viêm là em trai mà Diễm Quân Ly mới nhận đó chứ.
Đối với mấy lời Liên Hoa nói, Diễm Quân Ly chỉ là liếc mắt nhìn Liên Hoa sâu một cái, đối với chữ bạn trai tạm thời coi như chả hề nghe thấy, một nụ cười rất nhạt lướt qua trên mặt. Nếu Liên Hoa thật sự có hận ý với Tiểu Viêm, vậy thì y có thể dùng cái này làm điểm đột phá để Tiểu Viêm hết hy vọng với cô ta, vả lại y cũng có thể vì thế mà làm cho Liên Hoa biến mất, có lẽ nhiệm vụ lần này chính là một cơ hội tốt đây.
Diễm Quân Ly dời tầm mắt về phía ngã tư đường càng ngày càng ít xe qua lại ngoài cửa sổ....
Xe ngừng lại, tiếng la hét của tang thi rốt cuộc khiến đám dị năng giả này có cảm giác chân thực, bọn họ gặp phải chính là một đàn tang thi, nhưng trong này cũng không có bao nhiêu người sợ hãi cả, người ở trong đây nhiều hay ít đều từng giết qua tang thi, nhưng đây chỉ là bọn họ còn chưa có đạt đến cách nghĩ như ở chiến trường thôi.
Bọn họ lúc này đang dừng ở một thị xã nhỏ thuộc thành phố W, căn cứ W rất coi trọng đối với an toàn chung quanh, ở trong này đã sớm không còn tang thi nữa, đàn tang thi lần này là vào từ bên ngoài.
Diễm Quân Ly xuống xe liền phát hiện bọn họ đều đứng ở xung quanh một cái kho hàng, xem ra chỗ này chính là cứ địa của căn cứ bên trong thành phố W này. Địa thế của kho hàng tương đối cao, có thể thấy rõ ràng tình hình, ở từng nơi trong thành phố cơ bản đều có người đang chiến đấu, trong lúc này hướng gió đều đột nhiên trở nên nhanh hơn, ngọn lửa đỏ rực làm nổi bật lên những ngôi nhà không cao, so với chiến trường súng thật đạn thật còn kịch liệt hơn nhiều.
Bất luận dị năng giả là ở chỗ kho hàng hay là trong thành phố đều là một đám hỗn loạn, làm bên trong mắt Diễm Quân Ly mang theo chút trào phúng, nếu không phải cấp bậc của dị năng giả đa số đều là ở cấp 1-2 thì tang thi đã sớm chiếm lấy chỗ này rồi. Xem ra y vẫn là đánh giá căn cứ W quá cao.
Diễm Quân Ly còn chưa có kịp nhìn rõ địa thế của nơi này đã bị người ta thúc giục ra tiền tuyến, còn Trần Hạo và Liên Hoa lại là được lễ phép mời vào trong kho hàng. Diễm Quân Ly hoàn toàn không thèm để ý, không đếm xỉa tới vẻ mặt muốn nói lại thôi của Liên Hoa, rất nhanh rời đi theo người ta.
Đọa Thiên còn ở giữa không gian, y không thể trực tiếp lấy ra, y cũng không định sẽ lấy ra, cái loại đao chỉ nhìn qua là biết đặc biệt này không thích hợp để mang ra ngoài. Y chỉ là khi đi khắp nơi ở tiền tuyến thì tiện tay cầm lấy một cây bẫy sắt làm vũ khí.
Y và một đám cũng là mấy kẻ vừa mới gia nhập đội dị năng bị người ta đưa đến chỗ đã ngập tràn khói lửa, mà đám dị năng giả kia còn là vẻ mặt dạt dào hăng hái nữa chứ.
Đứng ở tiền tuyến, ngoại trừ Diễm Quân Ly còn đứng tại chỗ ra thì những người khá đã gia nhập vào trong chiến đấu. Diễm Quân Ly hờ hững nhìn một đám dị năng giả tràn đầy mồ hôi không ngừng dùng dị năng của bọn họ, đối với dị năng giả mà nói dị năng rất là tiêu hao thể lực.
Một ít tang thi thì không sao, nhưng một đàn tang thi sẽ không dễ dàng đối phó đến vậy, đặc biệt ở khi uy áp của dị năng giả cấp 2 không có tác dụng, loại tình huống này hiển nhiên là có sự lãnh đạo của tang thi cấp 3, Trần Hạo hẳn là sẽ bị mời đi đối phó với tang thi cấp 3.
Tốc độ tiến bước của tang thi khá chậm chạp, cho dù có tang thi cấp 2, cũng dưới tình huống bị mấy dị năng giả cấp 2 bao vây tấn công đánh bại rồi.
Ở trên tường nhà từng mảnh vết máu, trong một tiếng rống của tang thi còn xen lẫn tiếng kêu thảm thiết của người ta, và tiếng của đồ vật nào đó bị phá hủy.
Diễm Quân Ly tìm kiếm mục tiêu của bản thân, bắt đầu chạy ở giữa đàn tang thi, tay nâng lên, tang thi tới gần không hề ngoài ý muốn bị giết chết, thậm chí ngay cả dị năng giả bị tang thi làm bị thương nữa, chỉ gần có uy hiếp tới gần y đều không có buông tha.
Gương mặt bình tĩnh và kiểu tấn công vô tình này của Diễm Quân Ly, khiến cho rất nhiều người muốn tiến lên liên hợp với y đều chùn chân lại, điều này cũng hợp với ý muốn của Diễm Quân Ly.
Diễm Quân Ly càng chạy càng xa, những người khác lo cho mình còn không kịp cũng không có chú ý tới có một người biến mất. Khi Diễm Quân Ly đi tới một nơi không có một dị năng giả nào, tìm được một căn nhà có thể nhìn thấy được kho hàng, phóng ra uy áp cấp 5.
'Tới đó' hướng Diễm Quân Ly tàn nhẫn nhìn chính là kho hàng nơi của Liên Hoa. <Mệnh lệnh tuyệt đối> khiến tang thi cấp 3 đang đối đầu với Trần Hạo bất chấp kẻ địch trước mắt, dùng tốc độ nhanh nhất của bản thân mà rời khỏi.
Trần Hạo kinh ngạc nhìn tang thi bỏ trốn, tang thi cấp 3 không có lý do gì sẽ bỏ qua dị năng giả cấp 3 là hắn này cả. Trần Hạo thu hồi quả cầu lửa trên tay, do dự một chút rồi chạy theo.