Sau khi bộc phát dị năng không gian, Nguyễn Ninh kinh ngạc phát hiện, khóe mắt bên phải của cô viên lệ chí cũng không thấy nữa.
Nguyễn Ninh sinh ra một cái phỏng đoán, có lẽ không gian xuất hiện cùng viên lệ chí kia có quan hệ với nhau, nhưng đó cũng chỉ là suy đoán của cô, không có chứng cứ thiết thực.
Nhưng mà mặc kệ thế nào, chuyện này đối với cô mà nói là một chuyện tốt, Nguyễn Ninh cũng không hề có quá nhiều rối rắm với viên lệ chí vì cái gì mà biến mất. Cô chỉ hy vọng từ nay về sau đều đừng xuất hiện nữa. Cô hiện tại mặt cũng đã đủ người thích, thật sự không cần càng xinh đẹp thêm.
Hiện giờ có không gian, trên mặt viên lệ chí cũng không có, Nguyễn Ninh trong lòng áp lực lập tức liền giảm bớt đi không ít.
Cô cẩn thận suy xét một phen, cuối cùng vẫn là hạ quyết tâm, tính toán hai ngày tiếp theo tìm thời gian thích hợp, đi xuống siêu thị, tiệm thuốc dưới lầu, để thu thập một chút vật tư.
Nguyễn Ninh ở trước mạt thế mua mấy thứ này nhìn thì rất nhiều, nhưng kỳ thật cũng không được bao nhiêu. Đặc biệt là nước uống, cô vào thời điểm mua vật tư ghét bỏ nước khoáng quá nặng, liền không lấy nhiều.
Nếu cô nhớ không lầm trong cốt truyện, thành phố S ở mạt thế vào ngày thứ 5 liền bắt đầu ngừng cấp nước và cúp điện.
Cúp điện còn tốt, nhưng ngừng cấp nước thì đến lúc đó cô nên làm cái gì bây giờ? Chung cư có thể có nước dự trữ nhưng không nhiều lắm, nếu tính toán đại khái cũng chỉ đủ dùng cho 1 tháng.
Nhưng hiện tại không giống nhau, cô có không gian, có thể thần không biết quỷ không hay mà đem vật tư cất vào, vừa không lo lắng bởi vì lấy quá nhiều đồ vật khi chạy gặp tang thi, cũng không cần lo lắng bị người khác phát hiện cướp đi vật tư.
Huống chi hiện tại trong tiểu khu tang thi so với bên ngoài mà nói vẫn còn ít, mà những người khác bởi vì trong nhà còn có đồ ăn, trong lòng đều do dự, cứ như vậy mà ở nhà chờ đợi cứu viện, không dám ra cửa.
Trong khoảng thời gian này chính là thời cơ tốt nhất cho cô thu thập vật tư.
Cô hiện giờ không sớm lúc này thu thập nhiều vật tư, về sau muốn dưới mí mắt đông đảo người lấy vật tư càng khó khăn hơn.
Nguyễn Ninh tuy rằng được nuông chiều từ bé, diện mạo nhu nhược, tính tình mềm mại, nhưng lại không phải một người thiếu quyết đoán.
Nói làm liền làm, cô ở chung cư di chuyển một vòng, cuối cùng cầm một cây gôn làm vũ khí. Dao phay Nguyễn Ninh không có dũng khí dùng, đồ vật kia tuy rằng đối với tang thi lực sát thương lớn hơn, nhưng làm cô phải tiếp xúc gần gũi với tang thi......
Cô thật sự là có điểm hơi sợ hãi.
Cho nên cô vẫn là ở cự ly xa công kích đi, thừa dịp hiện giờ tang thi còn chưa có tiến hóa, hành động tốc độ chậm, nếu đánh không lại cô còn có thể chạy a, không cần thiết phải đối kháng ta chết ngươi sống với tang thi.
Dù sao mục tiêu của cô là thu thập vật tư, mạt thế lại không phải là trò chơi, đánh bại một tiểu quái còn có thể đạt được điểm kinh nghiệm.
Nguyễn Ninh có mục tiêu, tâm tình rất tốt, đối với tương lai lập tức tràn ngập tin tưởng, sung sướng mà giải quyết cơm chiều của chính mình, kiểm tra xong cửa sổ, ở trên giường nằm nhìn bảng tin, liền đi ngủ sớm.
Cô ngày mai trời vừa sáng, liền phải rời giường để thu thập vật tư, phải nghỉ ngơi dưỡng sức mới được.
Rạng sáng, thời gian này đại đa số người khẳng định đều còn đang ngủ, chuyện cô có không gian tuyệt đối không thể bị bất cứ kẻ nào phát hiện, cho nên phải thu thập vật tư để tránh những người khác.
Còn nữa, tang thi tuy rằng sẽ không cảm giác được mỏi mệt, nhưng lắc lư một buổi tối, ban ngày cũng có thể hơi một chút chậm chạp rồi đi.