Mạt Thế Lạc Hồng Hệ Thống

Chương 40: Đại thu hoạch




Lúc này, Huyền Anh mới kiềm nén cảm giác hoảng loạn của bản thân để kể lại cho Bá Hải nghe về sự việc xảy ra ngày hôm qua:

“Hôm qua anh Phong tiết lộ cho con một số bí mật về bản thân anh ấy. Thứ lỗi cho con vì không thể giảng giải, cũng như tiết lộ cho ông biết những bí mật đó.”

Ông già Bá Hải hai nghe đến dây, bộ râu cũng không nhịn dược mà giật giật hai cái, ông thầm nghĩ:

“Nữ sinh ngoại tộc, nữ sinh ngoại tộc a...”

Huyền Anh tiếp lời:

“Từ những bí mật đó, con mới biết được anh Phong là một người đàn ông rất đặc biệt, anh ấy mang trên vai những trọng trách to lớn, vượt qua những gì con tưởng tượng rất nhiều. Hơn nữa, anh ấy có đề cập đến một sự ràng buộc dẫn đến việc bản thân khó tránh khỏi sẽ có nhiều hồng nhan tri kỉ ở bên người.. con..”

Nói đến đây, hai mắt nàng lại đỏ ửng, nghẹn lại một lúc, nhưng rất nhanh, nàng đã kìm nén cảm xúc tiếp tục nói:

“Con mới nói rằng bản thân mình cần có một khoảng thời gian để suy nghĩ về tình cảm giữa hai người chúng con, trong khoảng thời gian này, con cũng mong anh ấy hãy để cho con một mình yên tĩnh để thích nghi với điều này..”

“Hức hức… vậy mà bây giờ anh lại không một lời báo trước mà biến mất, con sợ rằng anh ấy không yêu con nữa, anh ấy sẽ bỏ con mà đi …” Huyền Anh nói đến đây, không nhịn được mà khóc lóc nức nở. Đúng như nàng đã nói, nếu sau này không có Hàn Phong ở bên, chỉ sợ rằng nàng chắc chắn sẽ làm việc gì đó dại dột cũng không biết chừng

Nghe tới đây, Bá Hải cũng đã đoán được tám chín phần, ông thương yêu xoa đầu đứa cháu gái si tình nói:

“Con cho rằng Hàn Phong nó là loại người bạc tình bạc nghĩa hay sao?”

“Ý con không phải là như vậy..” Huyền Anh vội nói.

“Vậy con có tin tưởng hắn không?”

“ Đó là điều tất nhiên ạ.” Huyền Anh ngây thơ đáp.

“Vậy nên còn đừng có mà quá mức lo lắng, nhận tiện đây ta cũng đã muốn nói với con một chuyện.”

Nói đến đây, ông dừng lại một lúc mà đưa tách trà nóng hổi lên môi, nhấp một ngụm, sau đó mới tiếp tục:

“Ngay từ lần đầu gặp Hàn Phong, ta đã nhận ra nó là một tên nhóc cực kỳ tài hoa. Ta cũng đã được nghe lại từ những lời tường thuật của thiếu tá Lương Bằng, hắn không chỉ sở hữu một thân thực lực cao siêu, một cái đầu nhạy bén mà còn là một tên biến thái toàn diện thiên tài.”

“Trình độ y học, vật lý, khoa học cũng đã ở cấp độ tông sư. Về mặt quân sự, hắn ở trên tạo nghệ binh pháp cùng với sự tinh thông về vũ khí cũng đã đạt được một thành tựu đáng kinh ngạc.”

“Thiên tài như nó, dù cho không có sự ràng buộc của cái nhiệm vụ kia, hắn sớm hay muộn cũng hiển lộ phong quang, hồng nhan thành đàn. Mặc dù, điều này thật sự sẽ rất khó cho một cô gái ở thế kỷ 21 như con có thể chấp nhận được. Nhưng con nên nhớ, hiện tại đã không còn giống lúc trước, đây là thời mạt thế, mọi thứ đã thay đổi. Xã hội con người đã thay đổi rồi.”Bá Hải dặn dò cháu gái.

Thật ra, làm gì có ông nội nào muốn để cho cháu gái mình chịu uỷ khuất đi theo một người tam thê tứ thiếp, chẳng qua bản thân ông là người thường xuyên tiếp xúc với các thế lực cùng thế gia thần bí. Ở đó, những đệ tử có thực lực và thiên phú mạnh mẽ, cũng không hề bị quản chế số lượng thê thiếp mà họ có thể nạp. Miễn là cả hai bên đều tự nguyện thì muốn nạp bao nhiêu cũng được.

Hơn nữa, là một người lính, cũng như là một võ giả, bản thân ông cũng tin vaod câu nói cường giả vi tôn, và trong mắt ông, Hàn Phong trên người mang theo đại cơ duyên, một cường giả sở hữu một căn cơ vững chắc cùng tiềm lực kinh thiên.

Một người mới có 21 tuổi, mặc dù thực lực theo thần thức ông cảm nhận được thì mới chỉ dừng lại ở cấp F đỉnh phong(F+), nhưng hắn lại có thể tôi luyện thân thể mạnh mẽ đến như vậy, bình sinh, ông chưa bao giờ thấy một ai, kể cả là những siêu cấp thiên tài của những thế gia kia trước khi tấn cấp E lại có thể tôi luyện gân cốt chắc chắn đến như vậy.

Hàn Phong đích thực là thiên tài trong thiên tài, yêu nghiệt trong yêu nghiệt, tương lai của hắn phong quang vô hạn, làm cho một người “nhìn xa trông rộng” như ông nổi lên tâm ái tài. Người như vậy, sau này mới có thể bảo vệ cháu gái của ông an toàn.

Nói thì nói như vậy, nhưng một trong những lí do chính mà ông cho phép Huyền Anh đi theo Hàn Phong là vì sau khi tiếp xúc với hắn, dùng con mắt tinh đời của mình, ông đã xác định được Hàn Phong là một người cực kỳ trọng tình trọng nghĩa, đi theo hắn, Huyền Anh sẽ không chịu thiệt, quan trọng nhất, người phụ nữ đầu tiên của hắn chính Huyền Anh, vậy nên cháu gái ông sẽ chắc chắn sẽ trở thành chính thất trong dàn hậu cung.

Thấy Huyền Anh đã bắt đầu có dấu hiệu giải khai tâm kết, ông mỉm cười.

“ Những lời ta nói lúc này chính là muốn để cho con chuẩn bị tâm lý, cùng tiếp nhận sự thật rằng sẽ có những người con gái khác đến với hắn, nếu con đã xác định đi theo tiểu tử Hàn Phong, hãy nắm chắc lấy cơ hội của mình lúc này.”

“Ông nôi, con hiểu rồi.” Huyền Anh thở một hơi nói.

“Vậy con hãy về phòng, an tâm mà tịnh dưỡng, chắc nó sẽ về sớm thôi.”Bá Hải nói.

“Dạ.” Huyền Anh cùng Hoàng Yến lững thững đi về phòng.

Bá Hải nhìn bóng lưng Huyền Anh mà không khỏi thở dài cười khổ lắc đầu cảm khái. Đứa cháu gái bình thường mạnh mẽ, thông minh lanh lợi của mình một khi rơi vào bể tình hoàn toàn trở thành một người yếu đuối, hiền thục, lộ ra một mặt nữ tính mà thiên chi kiều nữ này từ trước tới giờ chưa hề để lộ ra trước mặt ông. Không nói đâu xa, số lần nàng mít ướt vì Hàn Phong trong hai tuần này còn nhiều hơn tổng số lượng nước mắt mà nàng đã đổ trong vòng 3 năm nay.

Đây mới là lần thứ ba Bá Hải thấy Huyền Anh khóc nhiều đến như vậy. Lần thứ nhất là 8 năm về trước, khi Huyền Anh mới chỉ 13 tuổi, bố mẹ nàng được một siêu cấp tông môn cổ võ để mắt đến chiêu nạp, bọn họ chỉ được phép về nhà khi nào cả hai đạt tới một trình độ nhất định, và cho tới bây giờ, cả hai người vẫn bặt âm vô tín. Lần thứ hai là kể từ 4 năm về trước, khi bà nội nàng mất.

Nghĩ đến đây, ông lão liền lắc đầu ngao ngán mà lẩm bẩm:

“Haizzz, thằng nhóc này… vốn dĩ cứ nghĩ việc khuyên nhủ con bé sẽ khó khăn lắm, ai ngờ ngươi lại còn cao tay như vậy… chơi trò biến mất, mềm nắn rắn buông…thôi thì ta phối hợp với cháu rể tương lai này một lần vậy… xin lỗi cháu gái yêu quý của ông, cháu phải chịu một chút uỷ khuất rồi.”

Hàn Phong mà nghe thấy những lời này của ông, chắc chắn sẽ khóc ròng mà thét lên “oan uổng cho ta quá ngoại công.”

Nhưng lúc này, Hàn Phong làm gì có thể biết được những sự việc đang phát sinh ở bên ngoài di chỉ. Tại thời điểm này, hắn còn đang ở trong phiến không gian kia, bản thể của hắn hiện tại đã chỉ còn sót lại các bộ phận từ phần cổ trở lên, còn lại phần thân dưới đã hoàn toàn biến mất. Nhưng hiện tượng này cũng không có vì thế mà dừng lại ở đó, phần cổ và đầu của hắn còn sót lại trong phiến không gian này cũng đang dần dần tan biến, hoà hợp làm một với phiến hư không.