Editor: Yuki
Tin tức tiểu Ngũ Nhất trở về an toàn được lan truyền, mọi người ở các căn cứ khắp thế giới đều vui mừng không thôi. Đồng thời, sự hỗ trợ của liên minh cũng hỗ trợ, cổ vũ tinh thần của những người sống trên toàn thế giới.
Trong biệt thự của căn cứ.
Mọi người tập trung ở phòng khách. Tiểu Ngũ Nhất lướt qua kho vật sống của mình, nửa thật nửa đùa kể cho mọi người nghe chuyện xảy ra sau khi cậu và Nhiếp ảnh tiêu rời đi. Cũng có thể lúc Nhiếp Tiêu trở lại chưa nói cho mọi người biết sau khi bọn họ biến mất đã xảy ra chuyện gì, if not hiện tại bọn họ nhất định không có tâm trạng để nghe nữa.
"Sass đã chết vào ngày hôm đó. Tôi với ba ba Sass đột ngột biến mất. Thực ra là tôi sử dụng năng lượng xuyên thời gian của mình. Nó có tác dụng rất lớn đối với những vấn đề cần giải quyết. Tôi đưa hai người họ đến một hành động khác."
Tiểu Ngũ Nhất kiêu ngạo khoa trương, làm động tác khoa tay áo chân đáng yêu nói, "Mong mà tôi vẫn chưa quên bản đồ tinh vực, nhớ rõ ở giữa có một vài hành tinh Nguyên Thủy chưa xuất hiện sinh vật có trí tuệ. Vì vậy, chúng tôi đã đến một số hành động đó.""
""Tên ngốc Sass tưởng tượng đó là thế giới mới mà đánh đã tạo ra thành công. Chậm chí còn không để ý tôi và ba ba tôi cũng đang ở đó. Nhưng đang tiếc là chúng tôi cũng bị hắn phát hiện, hắn ta vận chuyển dị năng, nhưng không đượ.Cảm thấy mình bị lừa, rất tức giận, nên lập tức tìm chúng tôi, thế là chúng tôi lại đánh nhau.""
""Đúng vậy.""Nhiếp tiêu bên cạnh phối hợp gật đầu, nhìn tiểu Ngũ Nhất không nói được nữa, liền hỗ trọ: " Sass đã không còn ở trái đất, đã không còn gì có thể uy hiếp chúng tôi, nên có thể thoải mái chiến đấu. Tôi trì hoãn thời gian để Ngũ Nhất trốn ở trong túi của tôi phục hồi sức mạnh, sau đó sẽ trở lại trái đất để Sass một mình đon độc trên hành tinh đó. Sau đó chúng ta cùng xử lý với nhau. Nhưng lúc đó, chiến đấu quá cuồng nhiệt, cục cưng chưa kịp phục hồi năng lượng, hắn ta lại chọn cùng chúng tôi đồng quy vu tận, trực tiếp cho nổ tung dị năng hạch nổ kia.""
""Ngay trước khi nổ tung, cực cưng đã dùng năng lực hồi phục bé nhỏ của mình để ném tôi trở về" Nhiếp Tiêu nửa thật nửa giả mà nói, nhưng hốc mắt không nhin được mà đỏ lên, xoa xoa mặt tiểu Ngũ Nhất vô cùng thâm tình nói: "Cục cưng, lần sau con không thể làm như vậy. Cho dù có gặp nguy hiểm, ba ba cũng muốn cùng con đối mặt."
Tiểu Ngũ Nhất nhìn Nhiếp Tiêu, không được hôn lên mặt và môi anh mấy cái, ánh mắt ngấn nước chân thành nói: " Thật xin lỗi đã làm cho ba ba lo lắng, nhưng cục cưng yêu người nhất không nên lòng để người chết đi."
Mọi người: ""....."" hồi hộp vừa nghe, thức ăn cho chuột cũng đổ đầy một bể.
Những người biết bí mật của hoàng thất, như An Y và Ma Yên, cảm thấy sự việc sẽ không đơn giản như vậy. Họ giật giật khóe mắt: ""...""Hai người bịa thì bịa đi, sao lại còn hôn nhau, còn ra thể thống gì!!!
Qua một lúc, Ngũ Nhất đành phải bịa tiếp sau khi Nhiếp Tiêu rời đi. Cậu quay đầu mở miệng: "Một giây sau khi tôi đưa ba đi thì đã nổ tung, nhưng không mạnh như Sass nói."
Tiểu Ngũ Nhất mặt đầy bạo bỏ, trả lời: "Vụ nổ đó vốn không đủ sức phá hủy một hành động, tôi chỉ bị ảnh hưởng rồi đi thôi, không bị thương. Nhưng bản thân đánh ta lại bị ném bom giết chết. Sau khi tôi tái lập tức trở về, chỉ không nghĩ tới đã hai ngày trôi qua làm mọi người lo lắng rồi.""
""Việc Sass hắn ta đã thất bại trong việc tạo ra thế giới mới. Cảm giác hư hắn khoác lác, vụ nổ cũng không mạnh như đánh đã nói." Tiểu Ngũ Nhất mở mắt nói dối
Nhiếp Tiêu, Ma Yên và An Y: "".....""
Bịa có phải hới quá rồi không? Dù sao Sass, người ta cũng là một nhà khoa học thiên tài, làm gì ngu như thế chứ!!!
Nhưng mà Ninh Phong và bọn họ nhìn phong cách ghét bỏ chân thật trên mặt tiểu thiếu niên, đều tin là thật, cảm thấy may mắn vì mọi người còn bình an, đồng thời cảm thấy tức giận vì lời uy hiếp của Sass.
"Kia hóa ra là như vậy. Tên Sass kia quả nhiên là một tên lừa đảo! Lúc bị uy hiếp chúng tôi bị hù sắp chết rồi, còn tưởng tượng trái đất sắp xong đời rồi. Sau khi những cac người biến mất, chúng tôi khóc hết nước mắt," Ninh Phong tức giận buồn buồn nói. Đoàn Ôn Ngọc và nhóm họ cũng gật đầu.
Nhiếp Tiêu, Ma Yên và An Y: "".....""
Thế mà thực sự tin hết à?
Tiểu Ngũ Nhất nói dối mà không làm thay đổi mặt, cậu đem tinh hạch của Sass ra: "Đây là tinh hạch của Sass để lại sau khi chết, bị tôi tìm thấy, tinh hạch đều ở đây, hắn ta hoàn toàn không thể sống lại được."
Tinh hạchmàu tím đậm vô cùng xinh đẹp, hoàn toàn khác với tinh hạch của Zombie Vương mà bọn họ săn được trong biển.
"Đây có thực sự là tinh hạch à?" Đoạn Ôn Du có chút kinh ngạc nói. Bọn họ chưa từng thấy tinh hạch nào màu tím đẹp như thế này.
Tiểu Ngũ Nhất gật đầu, thành thật nói: "Chính là từ trên người hắn đánh rơi ra đó. Mọi người thử hấp thu sẽ biết."
Nói xong, cậu đặt tinh thần lên bàn, nhưng bọn Ninh Phong lại thấy xấu hổ, cũng không đưa tay ra cầm lấy. Dù sao đây cũng là chiến lợi phẩm mà Ngũ Nhất đánh cược bằng mạng sống có được. Cuối cùng, Nhiếp Tiêu là người đầu tiên cầm lên xem thử.
Nhiếp Tiêu cầm tinh màu tím đậm trong tay, một luồng năng lượng tinh khiết lập tức dòng vào cơ thể anh. Bản chất năng lượng này vẫn giống với tinh hạch thông thường, tuy nhiên nó tinh khiết hơn và chứa nhiều năng lượng hơn.
""Cảm giác giác cũng không có những tinh hạch khác là mấy, chỉ là không biết tại sao lại có màu tím. Bạch Mân, cậu xem thử có cảm giác giác gì khác không?" Nhiếp Tiêu nói xong trực tiếp nhét vào tay Bạch Mân.
Bạch Mân vừa nhận được tinh hạch, hai mắt liền sáng lên: "Năng lượng bên trong rất nhu hòa, tôi có thể hấp thụ rồi chuyển hóa thành năng lượng của chính mình!!!"" Không biết có phải là ảo giác hay không. Sau khi Bạch Mân cầm lấy, màu sắc của tinh hạch kia quả thật đã nhạt đi một chút.
"Thật sao?" Mọi người không vui mừng.
Tiểu Ngũ Nhất được nhìn thấy càng nhiều càng hài lòng. Đồ tốt phải phát huy hết giá trị của nó, cậu lập tức quyết định đưa khối tinh hạch này cho Bạch Mân: "Vậy thì cái kia thì cho anh Bạch Mân!!, mọi người có những khối khác là đủ rồi."
Lúc này, Bạch Mân không còn xấu hổ nữa. Trực tiếp nhận lấy, "Tôi nhất định sẽ tận dụng tốt. Chờ Uy áp của tôi tăng lên, tôi có thể khống chế thật nhiều zombie bên ngoài. Kiếp nạn Tận Thế lần này sẽ thật sự qua đi."
Nói đến đây, trong mắt mọi người đều hiện lên vẻ mong đợi, trong lòng tràn đầy hưng phấn và hy vọng. Mối đe dọa lớn nhất là Sass đã chết, thế giới tương lai chắc chắn sẽ ngày càng tốt đẹp hơn.
Tiểu Ngũ Nhất gật đầu, tự tin dõng dạc nói: "Từ biểu hiện của Sass và những tin được tiết lộ, chắc chắn là không có tàn dư nào của Gia Tộc Tất Đồ nữa. Hắn ta là người duy nhất lãnh đạo tất cả mọi thứ, nhưng chúng ta cũng không được mất cảnh giác. Chúng ta phải tìm kiếm căn cứ nghiên cứu trước đây của hắn, không thể để những tài liệu đó lan truyền ra ngoài lần nữa. Nếu có người lợi dụng chúng, e rằng thảm họa trên trái đất sẽ lại xảy ra lần nữa.
""Đây là điều không thể tránh khỏi." Ma Yên bình tĩnh gật đầu: "Chính vì sơ suất mà không thể tiêu diệt hoàn toàn tộc Tất Đồ dẫn đến thảm họa ngày hôm nay. Lần này, hắn nhất định sẽ không lặp lại sai lầm tương tự. Chuyện này giao cho chúng ta làm đi, cho dù lật ngược cả liên minh lên thì cũng phải tìm ra và tiêu hủy những tài liệu đó."
Nghĩ tới những thứ đó còn bị xa lạ ở bên ngoài, mọi người không khỏi lo lắng, vẻ mặt nghiêm túc. Ninh Phong tức giận mắng: "Tên chó Sass chết tiệt, không để cho người ta yên tâm!"
Nhìn thấy sự phẫn nộ của mọi người, Tiểu Ngũ Nhất cũng tham gia mắng chửi Sass. Nếu không phải ánh mắt cậu có chút thất thường giống như lương tâm cắn rứt, thì tất cả mọi người ở đây đều bị kỹ năng diễn xuất của cậu đánh lừa.
Nhiếp Tiêu như có điều suy nghĩ, nhìn Tiểu Ngũ Nhất. Anh có thể khẳng định thông tin mà tên Sass giấu cậu đã biết, chỉ là anh không biết tại sao cậu lại muốn giấu mọi người. Tuy biết cậu nói dối, nhưng anh và An Y ngầm quyết định đợi lúc khác rồi mới hỏi cậu.
Sass đã được giải quyết, bây giờ nhiệm vụ hàng đầu là chấn chỉnh lập lại trật tự thế giới bên ngoài. Sau trận chiến, đám người Nhiếp Tiêu chưa được nghỉ ngơi, nhưng họ vẫn phải lấy lại tinh thần và tiếp tục xử lý công việc nặng nề sau trận chiến.
Chức vụ cao thì trách nhiệm lớn; những người sống sót ở đây đều là người có uy tín cao, họ đều là những nhân vật quan trọng giống như đầu não tinh thần, không thể vắng mặt ở bất cứ đâu, căn bản không thể nhàn rỗi được.
Sau khi Ngũ Nhất giải thích tất cả những gì có thể giải thích về tình hình hiện tại, mọi người lại thảo luận thêm về việc quản lý trái đất hiện tại và tương lai. Đồng thời, họ cũng kết nối với căn cứ thủ đô, căn cứ Lan Thành và các căn cứ lớn khác. Mọi người cùng nhau thảo luận với những người phụ trách.
Lúc này, tấm chắn bên ngoài trái đất đã được An Y và những người khác phá bỏ với sự trợ giúp của các loại công nghệ đen từ Liên Minh. Thông tin liên lạc trên toàn thế giới về cơ bản đã không còn bị cản trở.
Rất nhanh, mọi người đã nhất trí về kế hoạch hành động sơ bộ. Nhiệm vụ đầu tiên bây giờ là dọn dẹp zombie bên ngoài, tìm kế và đoàn kết tất cả những người sống sót hiện có, đồng thời khôi phục một phần tài nguyên sản xuất.
An Y và những người khác sẽ cung cấp hỗ trợ về nhân sự, công nghệ và vật tư y tế.
Sau khi thảo luận xong, An Y ngẩng đầu nhìn mọi người trong phòng khách và đề nghị: "Mọi người, chiến trường chính trong cuộc chiến với Sass mấy ngày nay chắc đã kiệt sức rồi. Hiện tại đã có kế hoạch hành động sơ bộ, mọi người đi nghỉ ngơi trước đi. Cứ để chúng ta sắp xếp là được." An Y nhìn điện hạ chưa được nghỉ ngơi bao nhiêu, có chút đau lòng.
"Không mệt đâu. Hiện tại chúng con có nhiều sức lực lắm." Tiểu Ngũ Nhất lắc đầu từ chối, đám người Ninh Phong cũng gật đầu đồng ý: "Chúng tôi và mọi người phải cùng nhau hành động. Trái đất là nhà của chúng tôi, sao có thể cứ như vậy đi nghỉ ngơi được!!!!"
Nhiếp Tiêu bình tĩnh gật đầu. Anh nghiêm túc nói: "Đúng vậy, chúng tôi nên đích thân tham gia sẽ tốt hơn. Đại khái chỉ có chú tôi mới có thể trấn áp zombie trong kế hoạch. Mọi thứ đều có thể từ từ khôi phục, nhưng đáng sợ nhất là sẽ có người nhân cơ hội loạn lạc muốn phong Vương.""
""Tuy rằng căn cứ còn tồn tại, nhưng cũng chỉ là tạm thời. Tình huống thế giới đã khác xưa." Sass đã chết, zombie ở bên ngoài sớm muộn cũng sẽ bị giết hết. Trên thực tế, tất cả quy tắc và mệnh lệnh của con người cần phải được thiết lập lại. Đương nhiên, việc khôi phục hệ thống quốc gia về trạng thái trước lúc Tận Thế là không thể. Con người trên trái đất từng trải qua ngày tận thế nhất định phải có những quy tắc hoàn toàn mới để kiềm chế họ.
Trước khi những quy định mới ra đời, chỉ có Nhiếp Tiêu và những người khác mới có thể đứng ra thuyết phục công chúng và trấn áp một số người có tham vọng. Mặc dù phần lớn những người sống sót đều là người tốt, nhưng không có gì đảm bảo rằng trong số họ sẽ không có một vài người có giả tâm. Ngày tận thế cuối cùng cũng kết thúc. Nếu nội chiến lại nổ ra thì đó thực sự là một tổn thất quá lớn.
An Y cũng hiểu ý của Nhiếp Tiêu. Lo lắng như vậy cũng không phải không có lý. Y nhìn tinh thần mọi người ở đây đều phấn chấn, không hề có dấu hiệu mệt mỏi, cũng không khuyên nhủ nữa, thật lòng nói: "Chỉ cần mọi người luôn hết lòng như vậy là đủ. Ta thực sự mong nền văn minh nhân loại sẽ được phục hồi trở lại.""
""Chắc chắn sẽ đáp ứng mong đợi của ngài."
Lúc này, đám người Công Tức Seton cũng liên lạc với tổng bộ Liên Minh để báo cáo tình hình. Nghe được những câu nói đầy nhiệt huyết của mọi người, không khỏi nhếch khóe miệng hài lòng. Họ báo cáo tình hình hiện tại của địa cầu. Thời gian sai chết, tất cả thông tin đã được gửi tới Liên Minh.
Sau khi Saidon bệ hạ và những người khác biết được tình hình đều thở phào nhẹ nhõm và gửi lời chúc mừng, cũng như lời cổ vũ chân thành đến trái đất.
___
Sau đó, tất cả mọi người đều bận rộn.
Thuyền cứu viện do Ma Yên và An Y mang đến hiện đang neo đậu gần căn cứ của Ngũ Nhất. Các binh sĩ và nhân viên y tế của các chủng tộc trong Liên Minh đều được sắp xếp đi đến các nơi trên thế giới để hỗ trợ.
Mọi người trong căn cứ và những người còn sống sót trên khắp thế giới rất dễ tiếp thu sau khi trải qua tất cả những thứ khó tin trong những ngày tận thế. Mọi người đều rất bình tĩnh và chào đón sự giúp đỡ của những chủng tộc ngoài hành tinh thân thiện này.
Từ vài ngày trước, nguyên nhân dẫn đến ngày tận thế và thân phận của những người Tiểu Ngũ Nhất đã hoàn toàn được vạch trần. Mọi người đều đã tiếp tục và chấp nhận sự tồn tại của nền văn minh bên ngoài hành tinh.
Ngày tận thế xảy ra bởi một người ngoài hành tinh khổng lồ và độc ác. Vậy thì có điều gì không thể xảy ra khi xuất hiện những người ngoài hành tinh Dũng cảm và thân thiện? Chưa kể những người ngoài hành tinh hiện đang ở đây để giúp đỡ họ.
Ngay cả Tiểu Ngũ Nhất, điện hạ yêu quý của họ, cũng đến từ gia tộc ngoài hành tinh này. Chỉ dựa vào điều này, họ cũng không thể bất kỳ sự xa lánh nào hay từ chối quân đội của liên minh Ngũ Nhất, là Hoàng Tử NeMo.
Nhưng sẵn sàng sẵn sàng bất chấp tất cả làm theo yêu cầu của Sass, đơn độc cả mạng sống của mình để cứu lấy trái đất, dành lại sự sống cho mọi người. Cảnh báo biểu tượng đó như mới diễn đàn vẫn còn in sâu trong ký ức của mọi người. Họ không giống như bộ tộc tất đồ là một con trả mắt trắng có thể quên đi cống hiến và hy sinh của người khác.
Vì thế, mọi người sẽ không chỉ yêu quý đội của liên minh Ngũ Nhất mang tới mà còn cảm thấy biết ơn. Họ xuất bản phát từ tinh thần chào đón này, mọi người trên trái đất và những người yêu hộ từ Liên Minh nhanh chóng hòa hòa làm một.
Ban đầu, các nhân viên của liên minh được giao tham gia cứu hộ cũng rất lo lắng, sợ sẽ khó hòa hợp với con người trên trái đất.
Nhưng hoá ra con người trên trái đất lại ấm áp và đáng yêu hơn họ nghĩ. Mọi người cho họ cảm giác giác thân thiện và hòa hợp, không có sự lạnh nào. Đặc biệt là những khả năng giả có dị năng tương tự với những người liên minh, họ giống như những người thân, những đồng bào thất lạc nhiều năm, lần đầu tiên nhìn thấy nhau đã cảm thấy thân thiết.
Mọi thứ đã được sắp xếp trước đó, giống như Tạ Quân và Lưu Đại Sơn. Hải người không chỉ thức tỉnh dị năng vũ khí của tộc Kỳ Tượng mà tính cách cũng cực kỳ giống nhau.
Trong Liên Minh, Kỳ Tượng tộc nổi tiếng là những người có trái tim ấm áp và hay giúp đỡ người khác. B
ằng chứng là nhóm em trai được anh em Phong Đao và Phong Thương nghiên ở Hải Thành. Mà ở điểm này, Tạ Quân và Lưu Đại Sơn cũng không thua kém họ, đi về phía Bắc để giúp đỡ Tiểu Ngũ Nhất, một người xa lạ, cùng tìm kiếm Nhiếp Tiêu.
Cùng với các tình huống hành động khác, chúng gần như được sao chép từ cùng một mẫu của Kỳ Tượng tộc. Không ai nghi ngờ nếu nói họ là đồng hương thất lạc nhiều năm. Nếu không quen, bạn sẽ không thể phân biệt được ai đến từ trái đất và ai đến từ Kỳ Tượng Tộc khi họ đứng cùng nhau.
Tóm lại, hết công việc đều đang được tiến hành theo cách có trật tự. Người trái đất và người của liên minh sống hòa thuận, mọi người cùng nhau hợp tác để giải quyết vấn đề nan giải.
Bận rộn thì rộn ràng, nhưng nó không làm cho người cảm thấy mệt mỏi một chút nào đó chỉ khiến mỗi người cảm thấy tràn đầy năng lượng, tràn đầy khao khát và kỳ vọng về một cuộc sống tốt đẹp hơn trong tương lai.
Bên ngoài zombie đều nằm trong kiểm soát của Bạch Mân, ngay cả người bình thường cũng có thể tiêu diệt chúng một cách dễ dàng. Zombie in city cũng đang được dọn dẹp. Nghiên cứu về virus zombie của Bạch Việt và tiến sĩ cũng được củng cố thêm bởi thiết bị nghiên cứu học tập của liên minh. Việc tham gia cũng có tiến triển nhanh chóng. Lũ Người Tiêu Tiêu cũng duy trì trật tự rất tốt.
Tóm lại, mọi thứ đang được phục hồi...
****
Vào ban đêm.
Ban ngày rộn ràng, mọi người cuối cùng cũng có thời gian nghỉ yên tĩnh. Tiểu Ngũ Nhất và Nhiếp Tiêu cũng có cơ hội trò chuyện riêng.
Đêm yên tĩnh trong phòng ngủ, sau khi tắm rửa xong, hai người thoải mái nằm trên giường thoải mái, thoải mái tay thẳng, mọi cơ bắp trên cơ thể thoải mái. Họ cảm thấy thoải mái vô cùng, không rên rỉ đầy thỏa mãn.
Thư giãn một chút, Nhiếp Tiêu quay đầu nhìn Tiểu Ngũ Nhất bên cạnh, đưa tay nhéo nhéo gò má đối phương, thấp giọng nói: "Cục cưng, có thể nói cho ba ba biết sau đó xảy ra chuyện gì phải không?"
""Đương nhiên, rồi ạ, cục cưng đã sớm không nhịn được! ""Ngũ Nhất đồng ý, lập tức cậu quay người nhìn Nhiếp Tiêu, ánh mắt sáng bóng nói: "Ba ba, người không thể đoán được sau khi người rời đi đã xảy ra chuyện gì đâu, người phải nghe cho kỹ nha, sẽ người đấy hì hì hù....
Ngay lúc đó Tiểu Ngũ Nhất đang định nói ra sự thật, thì một con chim bồ câu trắng như tuyết cực đẹp và một con hổ lớn màu vàng đen đột nhiên xuất hiện trên ban công, trực tiếp cắt ngang trận đấu giữa hai user.
Dưới ánh trăng sáng, một con hổ, một con chim yên bình đến thăm, không thu hút sự chú ý của bất kỳ ai.
Con hổ lớn sử dụng hai chân trước khi gõ nhẹ vào cửa sổ. Đôi mắt hổ màu vàng nhạt phát sáng trong bóng tối, nhìn hai bóng người trên giường lớn qua tấm nguyên vẹn chưa được buộc. Bồ câu trắng như cực kỳ xinh đẹp đứng trên đầu con hổ lớn. Ánh trăng vào, nó chứa đựng một ảo giác mờ thứ cấp bất khả xâm phạm. Đôi mắt nó cũng nhìn vào căn phòng với ánh mắt dò xét.
[Cái chết của bố vợ Bịt. Jpg]
Nhiếp Tiêu: ""....""Thiếu chút nữa nhồi máu cơ tim.
Sau này, anh phải rút thật chặt mới được.
"Là mợ và cậu!" Ngũ Nhất kinh ngạc nhìn hai người quen thuộc ở bên ngoài, lập tức ngồi dậy từ giường, chân trần chạy tới mở cửa sổ kính trong suốt cấm công để hai người vào trong nhà. Vui vẻ hỏi cậu: "Sao cậu lại qua đây?"
Bồ câu xinh trắng đẹp bay thẳng đến trên vai của Ngũ Nhất, nhẹ nhàng kêu một tiếng. "Còn không phải làm ban ngày con không nói sự thật cho chúng ta biết ư?"
"Thì ra là vậy nha!" Tiểu Ngũ Nhất chợt hiểu ra, cậu vui vẻ nói: "Cậu, hai người đến đúng lúc lắm, con vừa định kể cho ba ba ó, làm sao cậu nhìn ra là con đang bịa. Ban ngày rõ ràng tất cả người khác đều tin răm rắp.""
""Con là do ta một tay nuôi lớn, ta còn không biết sao," bồ câu trắng tự tin nói.
Con hổ lớn ở một nơi yên tĩnh yên tĩnh, nghe vợ và cháu trai nói chuyện. Trong khi ánh mắt lại nhìn qua ánh chớp tiêu diệt phía sau mà không quay đầu lại. Khiếu nại tiêu diệt cả da đầu.
Đối mặt với hai người đêm xung đột này Nhiếp tiêu tiêu chỉ có thể cảm kích Anh và Tiểu Ngũ Nhất còn chưa kịp làm ra chuyện gì.
Đối mặt với hai ánh mắt dò xét, Nhiếp Tiêu dùng hết sức lực bước xuống giường, vẻ mặt kim cương tự tháp. Nhưng chỉ có anh mới biết trong lòng anh đang cảm thấy điều gì.
Nhiếp Tiêu: Haizz anh khổ quá mà."